Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1994



Cơ thể Trương Minh Vũ căng cứng, trong lòng xuất hiện một dự cảm không lành.  

Âm mưu?  

Trương Minh Vũ nhanh chóng lùi người!  

Người đàn ông vẫn từng bước ép sát đến, hung hăng tung một cú đấm mạnh về phía Trương Minh Vũ.  

Trương Minh Vũ cố gắng chống cự.  

Rầm!  

Tiếng va chạm nặng nề vang lên!  

Cú đấm này xém chút nữa đập gãy cánh tay Trương Minh Vũ.  

Thật khủng khiếp!  

Người đàn ông cười nhạt, lại thêm một đấm nữa!  

Đôi mắt Trương Minh Vũ thoáng qua vẻ sắc lạnh.  

Anh giơ tay bắt lấy.  

Ngay sau đó, trong tay có cảm giác đầy đặn.  

Nhưng... chưa bắt trúng.  

Cú đấm lần nữa đấm xuống người Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ vội vàng né tránh!  

Ngay lúc này, một bóng đen xuất hiện trước người anh.  

Long Tam!  

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

Đùng!  

Long Tam và gã đàn ông lao vào đấm nhau, gã kia lui mạnh về sau.  

Miệng Trương Minh Vũ cười toe toét.  

Long Tam trịnh trọng nói: “Cậu Minh Vũ, nhanh chóng xử lí việc của công ty, nơi này không tiện ở lại lâu”.  

Hả?  

Trương Minh Vũ thu nụ cười lại.  

Long Tam lần nữa giao chiến với gã đàn ông.  

Trương Minh Vũ cắn chặt răng, xông về phía cửa thang máy.  

Chạy thẳng đến lầu một!  

Liễu Thanh Duyệt đã rời đi, anh đương nhiên không cần lo lắng.  

Lại có nguy hiểm nữa à?  

Thẩn Ẩn tới rồi sao?  

Trương Minh Vũ cũng chẳng có tâm trạng nghĩ nhiều.  

Thang máy nhanh chóng đến tầng một.  

Anh vừa định bước ra.  

Đột nhiên phát hiện Tiểu Lộ đứng chờ đón.  

Trương Minh Vũ cau mày, trong mắt thoáng qua vẻ nghi ngờ.  

Lần này đi... thì việc của công ty chắc cũng phải mai mới xử lý được.  

Không được!  

Trương Minh Vũ cắn chặt răng nói: “Tiểu Lộ, giúp tôi triệu tập tất cả ông chủ các công ty trong tòa lầu này vào phòng họp”.  

Mắt Tiểu Lộ sáng lên: “Vâng!”  

Nói xong, cô ta xoay người rời đi.  

Trương Minh Vũ nhìn xung quanh, xác định không có gì khác thường mới thở phào nhẹ nhõm.  

Dù sao Long Tam cũng nói rồi.  

Nhanh chóng xử lý!  

Trương Minh Vũ siết chặt nắm đấm, nhìn lại một lát rồi quay người rời đi.  

Sau chốc lát, Trương Minh Vũ bước vào phòng họp.  

Thời gian chầm chậm trôi qua.  

Trong lòng Trương Minh Vũ bỗng lo lắng.  

Còn chưa tới à?  

Cốc, cốc, cốc.  

Ngay lập tức tiếng gõ cửa vang lên.  

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

Nhìn theo hướng âm thanh phát ra, Tiểu Lộ dẫn theo một đám người đứng trước cửa.  

Trương Minh Vũ vội vàng nói: “Mau vào đi, tự mình tìm chỗ ngồi, mau ngồi xuống”.  

Thời gian cấp bách.  

Tiểu Lộ vội vàng nhắc nhở: “Mọi người mau ngồi đi”.  

Nói xong, cô ta tránh người qua một bên.  

Đám người phía sau nhanh chóng bước vào phòng họp.  

Nhìn thấy Trương Minh Vũ, ai ai cũng thấy mơ hồ.