Nói xong, cô ấy bước về phía trước. Trương Minh Vũ yên lặng đi theo phía sau. Chẳng mấy chốc, hai người đã tới cửa. Khí chất của Liễu Thanh Duyệt bày ra đó, người gác cửa vô cùng cung kính. Hai người bước vào. Sau khi tiến vào trong, ánh mắt Trương Minh Vũ lại lóe lên vẻ kinh ngạc. Quá hoành tráng! E rằng Ninh Châu không có nơi nào sang trọng như vậy nhỉ? Đầy đủ các thể loại dịch vụ. Trước cửa mỗi dịch vụ đều có hai cô gái xinh đẹp đứng chào đón với nụ cười trên môi. Hay đấy! Trương Minh Vũ kinh hãi. Liễu Thanh Duyệt khẽ nhíu mày, hỏi: "Em trai, Long Tam không đi theo em à?" Trương Minh Vũ lúng túng mỉm cười: "Em bảo anh ta ở nhà bảo vệ Kiều Hân”. Liễu Thanh Duyệt yên lặng gật đầu, nói: "Vậy em hãy cẩn thận”. Trương Minh Vũ nhếch miệng cười. Đương nhiên phải cẩn thận. Chẳng mấy chốc, Liễu Thanh Duyệt đã đi thẳng đến cánh cửa của một dịch vụ ở cuối hành lang. Trương Minh Vũ nhìn thoáng qua, trong mắt lóe sáng. Đấu quyền anh? Trương Minh Vũ chậm rãi nở nụ cười. Thú vị đấy! Hai người bước vào. Cô gái ở cửa lập tức mỉm cười chào hỏi, nói: "Chào anh, xin hỏi anh có muốn đánh một trận quyền anh không?" Nói xong, cô ta đi tới gần Trương Minh Vũ. Liễu Thanh Duyệt khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Đứng xa ra”. Ờ... Nụ cười trên mặt cô gái đông cứng lại. Hơi hoảng hốt. Trong mắt Trương Minh Vũ lóe lên vẻ bất đắc dĩ. Đúng là không có mắt. Liễu Thanh Duyệt không do dự, cứ thế bước vào. Trương Minh Vũ đi theo. Cô gái hơi chần chừ, sau đó yên lặng đi theo Trương Minh Vũ. Sau khi vào, âm thanh ồn ào huyên náo lập tức trở nên rõ ràng. Trương Minh Vũ liếc nhìn xung quanh. Lúc đó mới phát hiện bên trong đã chật kín người. Ít nhất bốn mươi tới năm mươi người. Ở giữa là một võ đài, giống như một cái lồng. Trong lồng, hai thanh niên đang đánh nhau. Những người xung quanh ngồi ở phía xa, ánh mắt ai nấy đều rất phấn khích. Liễu Thanh Duyệt khẽ nhíu mày. Hoàn cảnh này... Trương Minh Vũ không để tâm lắm, anh âm thầm quét mắt nhìn. Ngay sau đó, anh thấy một thanh niên ngồi ở giữa. Chính là Triệu Khoát! Hắn ở đây thật! Trương Minh Vũ cười toe toét, vẻ phấn khích lóe lên trong đôi mắt. Chị tư nói rồi, mình phải kiêu ngạo! Nhưng... kiêu ngạo thế nào đây? Liễu Thanh Duyệt chậm rãi nói: "Chúng ta tìm một chỗ ngồi chờ xem trước đã”. Trương Minh Vũ gật đầu. Các ghế phía trước đã được lấp đầy. Trương Minh Vũ và Liễu Thanh Duyệt chỉ đành ngồi trên băng ghế cứng phía sau đám đông. Hai người trên võ đài vẫn đang đánh nhau ác liệt. Trương Minh Vũ liếc nhìn vài lần đã không còn hứng thú. Quá tệ. Đôi mắt đẹp của Liễu Thanh Duyệt lóe sáng. Dường như cô ấy đang lên kế hoạch gì đó. Trương Minh Vũ kinh ngạc khi phát hiện cô gái vẫn còn đứng phía sau. Hả? Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Cô đi theo chúng tôi làm gì?" Cô gái lúng túng nói: "Đây là... công việc của chúng tôi”. Hả?