Trương Minh Vũ cau mày. Rốt cuộc là ai? Ngay sau đó, một người phụ nữ bước xuống xe. Bà ta mặc một bộ quần áo đắt tiền, số trang sức bằng kim cương không thể đếm hết! Vóc dáng mập mạp, đeo một chiếc kính râm lớn. Vô cùng quý phái. Hả? Trương Minh Vũ cau mày. Anh chưa từng gặp người này bao giờ. Trong mắt Trần Thắng Nam hiện lên vẻ kinh ngạc! Là bà ta! Trần Thắng Nam chết lặng. Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Cô biết người này à?" Một lúc lâu sau, Trần Thắng Nam mới ủ rũ nói: "Bà ta... là bà Chương!" Bà Chương? Trương Minh Vũ hơi hoang mang. Chưa từng nghe… Đôi mắt đẹp của Lâm Kiều Hân cũng đầy bối rối. Trần Thắng Nam trịnh trọng giải thích: "Bà Chương này là người thần bí nhất ở Tĩnh Châu!" “Bà ta vốn là người Thanh Châu, sau khi gả vào Tĩnh Châu, chính tay sát hại chồng mình”. "Sau đó thay thế vị trí người đứng đầu trong thế giới ngầm!" "Bà ta là người khó chọc vào nhất ở Tĩnh Châu!" Nói xong, trên mặt cô ta cũng đầy vẻ nghiêm túc. Bà ta cũng đến rồi! Hơn nữa dáng vẻ này... chắc chắn là tới trợ giúp Lục Thiên Long! Trương Minh Vũ sửng sốt. Người phụ nữ này... quả thật hơi độc ác. Bà Chương nhanh chóng được bao quanh bởi đám người Lục Thiên Long, đi về phía trước! Bụp bụp bụp! Chợt có tiếng bước chân dồn dập. Trương Minh Vũ cau mày. Lần theo tiếng vang, mới phát hiện là nhân viên bảo vệ của công ty lao ra! Ai nấy đều trố mắt nhìn! Hả? Trong mắt Trương Minh Vũ hiện lên vẻ kinh ngạc. Tích cực vậy à? Khóe miệng Trương Minh Vũ nở nụ cười. Anh quay đầu lại lặng lẽ quan sát. Bà Chương giống như một nữ hoàng, bình tĩnh bước đi. Từ đầu đến cuối, không ngẩng đầu lên! Trong mắt Trương Minh Vũ lóe lên vẻ bất đắc dĩ. Đây là bộ dạng của nhân vật lớn sao? Lục Thiên Long theo sát phía sau. Lục Chính Đình và Lục Chính Minh cũng đi theo. Ngoài ra phía sau còn có bốn người đàn ông vạm vỡ trong bộ đồ vest. Trương Minh Vũ cau mày. Bốn người này... là cao thủ! Chẳng mấy chốc, bà Chương đã đến trước mặt. Lúc này bà ta mới ngẩng đầu lên! Khóe miệng Trương Minh Vũ vẫn nở nụ cười. Im lặng chờ đợi. Đôi mắt của hai anh em Lục Chính Minh đầy vẻ u ám! Sắc mặt Lục Thiên Long cũng tối sầm lại! Đôi mắt Trương Minh Vũ lóe sáng! Xem ra... Mấy ngày nay, Trần Thắng Nam đã ép bức nhà họ Lục rất dữ dội, nếu không ba người họ sẽ không có phản ứng lớn như vậy. Hôm nay cắt băng khai trương. Một khi được công bố trên các phương tiện truyền thông, ảnh hưởng của Kiều Hân sẽ càng lớn hơn. Nhà họ Lục sẽ toi đời! Bây giờ... quyền chủ động nằm trong tay anh! Giọng nói lạnh lùng của bà Chương vang lên: “Tránh ra”. Trương Minh Vũ cười ha hả nói: "Xin chào, bà muốn xử lý công việc gì? Mấy người đông quá vẫn nên nói ở ngoài này đi”. Bà Chương lạnh lùng nói: "Bảo ông chủ chó má của các người ra đây gặp tôi”. Trương Minh Vũ lắc đầu cười khúc khích, nói: "Tôi là đồ chó má đó đây, có chuyện gì? Nói đi”. Hả? Bà Chương hơi ngạc nhiên. Mãi lâu sau, bà ta hỏi: "Cậu chính là Trương Minh Vũ à?" Trương Minh Vũ gật đầu. Lúc hai người trò chuyện, các nhân viên của công ty nhao nhao tập trung trước cửa. Cẩn thận quan sát!