Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 276: Quần áo đơn giản, để mặt mộc



“Nếu cô dám bước ra khỏi cánh cửa này, cô có tin cả Hoa Châu sẽ không còn ai dám nhận cô vào làm nữa không?”  

Nghe thấy thế, cô gái kia sợ hãi run lẩy bẩy!  

Trưởng phòng Trần nở nụ cười bỉ ổi: “Ngoan ngoãn lại đây cho tôi kiểm tra, tôi hứa năm sau sẽ cho cô làm trợ lý của phòng nhân sự chúng tôi. Cô nghĩ sao?”  

Cô gái kia cắn răng thật chặt, tuyệt vọng bật khóc.  

Không thể đồng ý được!  

Nhưng nếu từ chối…  

Ngay khi cô gái đang không biết phải làm gì thì một giọng nói mỉa mai đột nhiên vang lên: “Ở đây còn có chuyện tốt như vậy cơ à? Hay là ông kiểm tra tôi trước đi?”

Nghe thấy anh nói thế, cả hai người đều sững sờ.  

Bọn họ đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía anh.  

Anh cũng liếc nhìn một cái.  

Trước bàn làm việc có một gã đàn ông trung niên mặc vest, cơ thể béo mập trông rất bỉ ổi.  

Đằng trước ông ta là một cô gái trẻ mặt một chiếc váy liền thân màu trắng.  

Quần áo đơn giản, để mặt mộc.  

Cô gái kia không cao nhưng dáng người rất cân đối.  

Gương mặt tròn tròn, đôi mắt to khẽ chớp chớp như biết nói.  

Đó là một cô gái mang vẻ đẹp thuần khiết, thảo nào trưởng phòng Trần lại làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy!  

Cô gái kia mắt tròn mắt dẹt nhìn Trương Minh Vũ, tò mò quan sát anh.  

Trưởng phòng Trần nheo mắt lại, giận dữ quát: “Mày tới để phỏng vấn phải không? Con mẹ nó ai cho mày mò vào đây? Không có quy củ gì cả! Mau cút ra ngoài cho tao!”  

Anh cũng không nổi nóng, chỉ cười đáp: “Trưởng phòng Trần làm vậy chẳng công bằng gì cả. Tại sao cô ta kiểm tra cơ thể xong là có thể làm trợ lý, còn tôi lại không được?”  

“Nếu trưởng phòng Trần muốn, tôi có thể cho ông kiểm tra mỗi ngày luôn!”  

Cô gái kia vẫn ngơ ngác nhìn anh, không hiểu được ý tứ trong lời nói của anh là gì.  

Thế nhưng sắc mặt trưởng phòng Trần đã tối sầm lại. Ông ta lạnh giọng nói: “Tao bảo mày cút ra ngoài có nghe thấy không? Nếu còn không chịu cút tao sẽ gọi bảo vệ!”  

Anh bật cười nói: “Đừng mà, cơ thể của tôi rất đẹp. Ông thực sự không muốn nhìn thử sao?”  

Cô gái kia sợ ngây người.  

Cho dù có ngu ngơ đến đâu thì lúc này cũng phải hiểu được ý đồ của anh.  

Cô ta không kìm được che miệng cười khẽ.  

Trưởng phòng Trần tức muốn nổ phổi, toàn thân run rẩy!