Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 469: “Có tin tức rồi hả?”



Anh nhếch miệng cười đáp: “Không đau nữa”.  

Cô ấy cẩn thận dặn dò: “Nhớ hai ngày này không được vận động quá mạnh. Xương của em suýt thì gãy lìa, phải mau chóng dưỡng thương biết chưa hả?”  

Trương Minh Vũ trịnh trọng gật đầu.  

Cô ấy lại đỡ anh nằm vào giữa giường.  

Anh biết cô ấy lại sắp phải đi, trong lòng lưu luyến không nỡ xa rời.  

Liễu Thanh Duyệt đi ra ngoài, tắt đèn trong phòng.  

Trái tim Trương Minh Vũ siết chặt lại, chóp mũi khẽ cay cay.  

Anh muốn hỏi khi nào cô ấy sẽ quay lại nhưng lại không biết phải mở lời thế nào.  

Thực sự rất không nỡ tạm biệt.  

Ngay khi cảm xúc của anh đang trầm xuống thì lại cảm giác có người xốc chăn lên.  

Một dáng người mềm mại nằm vào bên cạnh anh, cùng mới một hương thơm ngào ngạt…  

Hả?  

Anh lập tức trợn tròn mắt, cả người cứng đờ.  

Giọng nói gợi cảm của Liễu Thanh Duyệt đột nhiên vang lên: “Thằng nhóc thối, hiếm khi chỉ có hai chúng ta ở cùng một chỗ. Tối nay em phải tâm sự với chị thật nhiều vào”.  

Mùi thương quyến rũ quẩn quanh đầu mũi.  

Anh cũng bắt đầu kích động, nặng nề gật đầu đáp: “Được!”  

Cứ như vậy, hai người họ bắt đầu nói về ký ức đẹp đẽ thuở ấu thơ.  

Vô cùng ấm áp.  

Liễu Thanh Duyệt vô thức ngủ thiếp đi.  

Trương Minh Vũ mỉm cười dịu dàng rồi chầm chậm chìm vào mộng đẹp.  

Đến khuya, anh cảm thấy người mình bị đè nặng.  

Anh mơ màng ôm bóng người bên cạnh mà không hề có ý thức gì.  

Sáng sớm ngày hôm sau, anh tỉnh dậy.  

Vừa mở mắt ra đã thấy người bên cạnh không còn nữa, trái tim lập tức rơi vào nỗi thất vọng.  

Nhưng anh cũng hiểu được Liễu Thanh Duyệt còn phải làm rất nhiều việc.  

Muốn yên ổn sống cùng nhau không cần lo nghĩ thì chỉ có thể mau chóng trở nên lớn mạnh!  

Anh đứng dậy khởi động cơ thể rồi đi ra ngoài phòng khách.  

Anh đang định xuống tầng lại bất ngờ phát hiện có một người đang ngồi trên sofa!  

Lúc này đối phương đang nắm chặt tay trông bộ dạng rất lo lắng.  

Anh không khỏi sững sờ.  

Lý Tuấn Nhất?  

Bấy giờ anh mới nhớ ra hôm qua mình đã giao nhiệm vụ tìm hiểu người phụ trách khu vực phía Bắc của Marmart cho hắn.  

Trương Minh Vũ khẽ nhướng mày, cười hỏi: “Có tin tức rồi hả?”  

Hắn vội vàng đứng bật dậy, kích động đáp: “Cậu Minh Vũ! Quả thực rất trùng hợp! Hôm nay là một cơ hội cực kỳ tốt!”  

Anh nghi hoặc gặng hỏi: “Cơ hội gì?”  

Hắn nhanh chóng đưa cho anh một tập tài liệu, hưng phấn giải thích: “Hình như hôm nay là ngày Marmart và nhà họ Dịch gia hạn hợp đồng!”