Tô Mang bèn nói: "Bảo vệ nhà họ Lâm chỉ là một phần, ngoài ra em vẫn phải nhanh chóng phát triển thực lực của mình đi".
"Dẫu sao, nếu muốn thực sự đối đầu với nhà họ Âu Dương thì thành tựu trong thương nghiệp của em nhất định phải đủ lớn mới được".
Cô ấy nói đến đó, Trần Đại Phú và Hàn Thiên Hoa đều gật gù tán thành.
Trương Minh Vũ cũng hiểu điều đó.
Nhưng...
Ngay sau đó, Trần Đại Phú lại lên tiếng, thái độ nặng nề: "Cậu Minh Vũ, hiện nay nhà họ Hà và nhà họ Dịch đã tỏ rõ thái độ đứng về phía nhà họ Âu Dương".
"Cậu có thể diệt trừ hai gia tộc này trước, tập đoàn Đại Phú sẽ dốc toàn bộ sức lực hỗ trợ cậu".
Ánh mắt Trương Minh Vũ sáng lên đầy cảm kích.
Chuyện này, anh nhất định phải làm.
Nhưng nhà họ Triệu... lại không thuộc về Hoa Châu mà nằm ở Tĩnh Châu...
Ánh mắt Hàn Thiên Hoa như lóe sáng, ông cười nói: "Việc xử lí nhà họ Triệu ở Tĩnh Châu thì nhà họ Hàn chúng tôi có thể giúp một tay".
Trương Minh Vũ cười ha hả, nói: "Vậy cảm ơn hai vị, ngày mai tôi sẽ bắt tay vào làm ngay".
Hai người trịnh trọng gật đầu.
Long Tam cũng lên tiếng: "Quân đoàn Ám Dạ hiện không có mặt ở trong nước, nhà họ Lâm còn được bình an tối thiểu một tuần nữa, sau thời gian này, nhà họ Lâm sẽ bắt đầu rơi vào tình thế nguy hiểm".
Trương Minh Vũ híp mắt suy tư.
Việc này cũng là một việc rất quan trọng.
Hồi lâu sau, Trương Minh Vũ mới lên tiếng: "Tôi hiểu rồi, để tôi tìm xem có cách nào giải quyết được không".
Nhưng hiện nay anh hoàn toàn chẳng có chút manh mối gì.
Huống chi, còn một tổ chức Thần Ẩn kia nữa.
Trương Minh Vũ ngẩng lên hỏi: "À đúng rồi, tổ chức Thần Ẩn đó có liên quan gì đến quân đoàn Ám Dạ không?"