Gã ngã thẳng xuống đất! Chân Trương Minh Vũ lại phát lực, anh vòng qua chỗ gã cảnh sát đằng trước! Gã cảnh sát quay người, nhìn Trương Minh Vũ nhanh chóng ép sát! Gã ngu luôn! Bốp! Tiếng động nặng nề lại vang lên! Trong nháy mắt, hai gã cảnh sát gục dưới đất! Đau đớn co quắp cơ thể! Cái này... Lục Chính Đình và Chu Vân Phong ngớ người! Bọn họ không ngờ Trương Minh Vũ dám ra tay! Tuy nhiên chưa kịp hoàn hồn, giọng nói lạnh lùng của Trương Minh Vũ lại vang lên: "Tao bảo rồi, xem ai là người cười đến cuối!" Vừa dứt lời, Lục Chính Đình hoảng hồn! Tuy nhiên chưa kịp nghĩ nhiều liền phát hiện ra Trương Minh Vũ đang đứng trước mặt mình! Chuyện này... Tim Lục Chính Đình giật thót lên! Trương Minh Vũ không hề do dự, anh tóm lấy cổ áo hắn, sau đó dùng sức vung lên! Cơ thể Lục Chính Đình loạng choạng, đi vào trong phòng thẩm vấn! Chu Vân Phong trợn tròn mắt, cảm thấy có dự cảm không lành! Chưa kịp nghĩ nhiều, cổ đã căng chặt! Một giây sau, cơ thể mất khống chế, lảo đảo ngã lên người Lục Chính Đình! "Ái ôi!" Hai tiếng kêu đau đớn cùng vang lên! Bốp! Tiếng đóng cửa nặng nề vang lên! Tiếng kêu đau đớn không ngừng vang lên! Phòng thẩm vấn lặng im như tờ! Trong bóng tối, chỉ có ngọn đèn sáng trên chiếc bàn khiến người ta nhức mắt! Ực! Một lúc sau, Lục Chính Đình và Chu Vân Phong cùng lúc nuốt nước bọt! Bọn chúng thẫn thờ ngẩng đầu. Một giây sau, hai người lập tức hóa đá!