Trương Minh Vũ giơ một ngón tay chỉ chỉ, nói: "Mọi người qua khu vực văn phòng ở lầu một đi, từ nay về sau, mọi người sẽ làm việc ở đó". Anh vừa dứt lời, đám người của Thiên Minh tức thì trợn tròn mắt. Bọn họ... sẽ làm việc ở đây? Quản lí Trương cũng khiếp sợ ra mặt. Một tòa nhà sang trọng cỡ này... Ngay sau đó, đám người của Thiên Minh lập tức vui mừng reo hò. Lâm Diểu cũng vô cùng mừng rỡ, đáp ngay: "Được!" "Mọi người đi theo tôi". Nói đoạn, cô ta bèn dẫn đám nhân viên tiến vào khu vực văn phòng của lầu một. Lâm Kiều Hân hoang mang hỏi: "Bọn họ..." Trương Minh Vũ mỉm cười giải thích: "Bọn họ đều là người của Thiên Minh, hiện giờ đều đã là nhân viên của tôi". Việc này... Ánh mắt Lâm Kiều Hân lóe lên khiếp sợ. Chỉ giây lát sau, lại một tiếng còi xe vang lên. Hai người quay đầu nhìn. Trần Thắng Nam đang dẫn theo đám nhân viên của Marmart thong thả đi vào.Lâm Kiều Hân khựng người lại. Những người này... chẳng lẽ cũng là... Không phải chứ? Lâm Kiều Hân bước lên mấy bước, cười nhẹ và nói: "Sếp Trần, cô tới rồi". Trần Thắng Nam khách khí chào hỏi: "Sếp Lâm, cô tới sớm thế". Lâm Kiều Hân lắc đầu, nói: "Tôi chỉ định tới sớm một chút để cho các nhân viên làm quen với nơi này chút thôi". "Chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi rồi, hiện giờ chỉ còn chờ sếp Trần đây phân công". Trần Thắng Nam thoáng nhướng mày, nở nụ cười thần bí: "Chuyện đó à..." “Lời tôi nói thì không tính đâu". Hả? Lâm Kiều Hân lộ vẻ nghi hoặc: "..." Trần Thắng Nam híp mắt cười nói: "Ông chủ của chúng tôi đang ở đây đấy, hay là cô cứ trực tiếp thảo luận với anh ấy đi". Nói đoạn, cô ta nhìn Lâm Kiều Hân, ánh mắt đầy ắp ý cười. Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu. Lâm Kiều Hân hoang mang không hiểu. Cô ngoảnh đầu nhìn, ngoại trừ Trương Minh Vũ... thì đâu còn ai khác... Lẽ nào... Lâm Kiều Hân chợt ngây người.