Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 558: Kim Ti Hồng Phỉ



- Trước mặt không giới hạn nguyên thạch, trong vòng nửa giờ, mỗi người tìm ra ba khối, sau đó sẽ phá ra so giá trị, được không?

Đứng trước đống nguyên thạch này, Trác Lão lên tiếng. Nghe ông nói, Sang Dala mấy người đều gật đầu, đây là cách đổ thông thường nhất, trong đống nguyên thạch to đùng này, bất luận khối nào biểu hiện so ra cũng phải có giá trị hơn Phỉ Thúy.

- Trac Lão, như vậy có phải quá không công bằng không?

Lý Dương đợi một chút, cuối cùng mới chậm rãi nói.

- Ha ha, tiểu tử, trên thế giới này không có cái gì hoàn toàn công bằng hoặc không công bằng, nhìn như tôi mắt mù chịu thiệt, nhưng so với ngọn đèn mờ này, đôi mắt sáng của cậu không nhất định đã là ưu thế.

Trác Lão cười lớn lắc lắc đầu, ông còn tưởng Lý Dương đang nói về chuyện đôi mắt của mình.

Sâu trong kho hàng, ánh sáng thực yếu, nơi này là kho hàng, không phải nơi giải thạch, không cần phải sáng rõ, hơn nữa rất nhiều chỗ tối cũng có nguyên thạch, cái này không dễ dàng bị người ta phát hiện ra.

Ở Bình Châu bây giờ thương nhân nguyên thạch cũng làm như thế, ở Myanmar cũng giống như vậy.

- Lý tiên sinh, ở đây tối quá, nói thật Trác Lão không dựa vào đôi mắt lại có ưu thế.

Sang Dala cũng nhỏ giọng nói theo, nơi này có đèn pha rất áng, nhưng cũng chỉ là loại đèn cầm tay du lịch, ánh sáng này chỉ có thể nhìn từng khối từng khối, đối với đám người biết rõ Trác Lão như Sang Dala, quả thật Lý Dương không chiếm ưu thế, thậm chí có thể nói có chút thua thiệt.

- Được rồi!

Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, ở đây không có đèn, đối với hắn mà nói thực ra cũng không quan trọng, chủ yếu hắn dựa vào khả năng đặc biệt, cũng không phải hai mắt của mình, sau khi sử dụng khả năng đặc biệt, Lý Dương gần như là bất bại.

Vương Giai Giai vẫn gắt gao dựa sát vào hắn, hắn nhẹ giọng an ủi vài câu mới một mình đi tới đứng bên cạnh Trác Lão.

- Lý tiên sinh, mời.

Cao bá lấy ra một cái đèn pha giống như đèn mỏ, đưa cho Lý Dương, nơi này không phải ở ngoài cửa, trong hoàn cảnh tối om mù mờ cần phải có đèn mới có thể thấy được bộ dáng của nguyên thạch.

- Không cần, cám ơn, mắt tôi tốt lắm.

Lý Dương nghĩ một lúc cuối cùng lắc lắc đầu.

Lần này hắn cũng không nói dối, nơi này rất tối, nhưng từ khi đôi mắt của hắn thay đổi, nơi này và bên ngoài cũng không khác nhau lắm, chỉ cần có nguồn sáng, hắn liền có thể thấy rõ ràng tất cả ở đây.

- Không cần đèn?

Cao bá có vẻ rất kinh ngạc, người ở trong này đổ với Trác Lão không phải chỉ có một mình Lý Dương, cho dù là đại sư đổ thạch danh tiếng ở Myanmar ở đây cũng không dám từ chối, cho dù như vậy bọ nhọ cũng không thắng được Trác Lão, Lý Dương cư nhiên còn dám không cần đèn?

- Quên đi, nghe Lý tiên sinh.

Sang Dala khẽ nói với Cao bá, ánh mắt cũng rất hiếu kỳ, vừa rồi lời nói của Trác Lão cũng đã muốn gián tiếp chứng minh thực lực của Lý Dương.

Theo như hiểu biết của hắn về Lý Dương, Lý Dương cũng không phải kẻ cuồng vọng tự đại, nói không cần đèn khẳng định là có lý do, Sang Dala cũng muốn biết trong tình huống tối mù mờ thế này Lý Dương làm thế nào tìm được đổ thạch.

Có lời nói của Sang Dala, Cao bá nhún vai không nói gì nữa, bất quá, theo như thái độ rõ ràng thấy được ông ta cũng không xem trọng Lý Dương.

- Bắt đầu đi.

Trác Lão thản nhiên nói một câu, sau đó cầm cái búa nhỏ đi tới, Lý Dương sửng sốt một chút, vội vàng đi tới một bên khác cũng ngồi xổm xuống cẩn thận xem xét.

Khi ngồi xổm xuống, Lý Dương đã khuếch tán năng lực đặc thù tới lớn nhất, tất cả mọi thứ trong vòng 50 thước xung quanh đều hiện lên trong hình ảnh lập thể, lần này đã bao khoảng gần một nửa nguyên thạch.

Năng lực đặc thù quả nhiên dùng tốt nhất, dưới hình ảnh lập thể đó, đống đá nhất thời biến thành một mảnh xanh biếc, giữa một vùng xanh biếc đó, có thể thấy được một khối màu đỏ.

Khối màu đỏ này cũng không phải huyết mỹ nhân cao cấp nhất, bất quá trong đó có trộn một ít sợi tơ vàng cũng nhìn giống như vậy, tơ vàng này không phải là loại Phỉ Thúy tơ vàng, mà thực sự là sợi tơ màu vàng.

- Kim Ti Hồng Phỉ.

Lòng Lý Dương rúng động, trong khối nguyên thạch này lại là Kim Ti Hồng Phỉ, thứ này có giá trị cao hơn hẳn Thủy Tinh Chủng, còn là phi thường hiếm, một loại Phỉ Thúy cao cấp rất hi hữu.

Khối nguyên thạch Kim Ti Hồng Phỉ này chừng bảy tám cân, nhưng lại phi thường không tệ, thứ này nếu giải ra thì giá trị tuyệt đối không kém với Chanh Hoàng Lục Lý Dương từng giải trước kia.

Lý Dương mất tự nhiên bắt đầu đi về phía khối Kim Ti Hồng Phỉ kia.

Theo bề ngoài mà nói, khối nguyên thạch này biểu hiện như loại trung, mặt ngoài nguyên thạch có mãng văn và trứng muối, như thể cam đoan xuất sắc.

Nếu không phải có một mảnh lông, khối nguyên thạch này tuyệt đối không thể ở trong này, mà có thể đã tới Myanmar để bán đấu giá rồi.

Chính là vì một mảnh lông này mà ảnh hưởng tới giá trị của cả khối nguyên thạch, cũng may lông diện tích không lớn, nhưng cũng không sâu, không phá kim ti hồng phỉ bên trong, bằng không đây tuyệt đối sẽ là tiếc hận thật lớn, cũng bởi vì điều đó mà khối nguyên thạch này mới bị để lại ở đây.

- Đáng tiếc!

Lý Dương vuốt ve khối Phỉ Thúy này, âm thầm lắc đầu.

Kim Ti Hồng Phỉ làm thành vòng tay tuyệt đối là thứ phụ nữ yêu nhất, loại ánh vàng xen lẫn với màu hồng, hồng trong vàng này phi thường xinh đẹp, đeo lên người không chỉ có vẻ cao quý thanh lịch, còn có thể vô tình gia tăng khí chất của một người.

Nếu khối nguyên thạch này hắn gặp ở một nơi khác, khẳng định sẽ không cần suy nghĩ mà mua hết, quay về tự giải ra Phỉ Thúy làm thành trang sức tặng cho người thân của mình.

- Lý ca, có chọn khối này không?

Lưu Cương đứng sau lưng Lý Dương đột nhiên hỏi, hắn đã ôm khối nguyên thạch này mấy phút rồi, hẳn Lưu Cương lo hắn không đủ thời gian.

- Có, cậu cầm giúp tôi.

Lý Dương lập tức gật gật đầu, tính nhẩm một chút, chỗ Kim Ti Hồng Phỉ này giải ra ít nhất có thể làm ra bảy tám cái vòng tay, hơn nữa, còn làm được mặt dây chuyền nữa, giá trị tuyệt đối vượt qua bốn vạn, thậm chí còn nhiều hơn.

Khối Phỉ Thúy này có thể so sánh với giá trị của khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng giá trị sáu ngàn hắn vẫn giữ.

Lưu Cương nhận khối nguyên thạch này, tùy ý đặt vào trong một cái xe đẩy, Lý Dương quay đầu lại liếc nó một cái rồi quay đi, không để ý đến nó nữa.

Thấy Lý Dương nhanh chóng chọn ra được một khối nguyên thạch như thế, Sang Dala và Cao bá đều có vẻ rất kinh ngạc, Sang Dala nghĩ hay tới nhắc nhở hắn một chút thời gian còn lại rất nhiều, nhưng cuối cùng không nói gì, lần này là hai cao thủ cấp cao so tài, hắn chen vào nói lung tung sẽ khiến cho bọn họ gai mắt.

Chọn được khối nguyên thạch này rồi, còn lại mấy trăm khối nguyên thạch cũng không thể làm cho Lý Dương để mắt đến, bên trong cũng có hai khối có thể giải ra Phỉ Thúy giá trị trăm vạn, có điều so với khối Kim Ti Hồng Phỉ đó không tính là cái gì.

Nhìn một hồi, Lý Dương bước về phía trước, thời gian nửa giờ, hắn còn dùng không tới mười phút, với hắn mà nói, thời gian hoàn toàn đủ dùng.

Đi đến bên này Lý Dương còn cố ý để ý Trác Lão một chút, khi ông chọn nguyên thạch đều có ý tứ, đầu tiên là kiểm tra, sờ qua khối nguyên thạch đó, sau đó đập lên mặt đất, tiếng đập không nhỏ, cuối cùng mới dùng cái búa nhỏ không ngừng gõ ở bên ngoài.

Suốt cả quá trình, ông cũng chưa từng đặc biệt để ý tới khối nguyên thạch nào, chỉ là dựng thẳng hai tai mà nghe.

Nhìn một hồi, Lý Dương lại sử dụng khả năng đặc thù, hắn nhớ, theo như lúc nãy Trác Lão nói, có vài thứ không cần chờ tới khi hối hận mới vội vàng, đã chậm rồi!

Ông lão này xứng đáng để Lý Dương tôn kính, nhưng hắn cũng không muốn thua.

Đặc biệt Sang Dala và Vương Giai Giai đều ở bên cạnh, hôm nay hắn không chỉ ở đây đổ với Trác Lão, còn đang muốn chứng minh với cả gia tộc Sang Dala thực lực của mình, để cho người gia tộc bọn họ biết Lý Dương rất đáng được bọn họ tôn trọng.

Hết thảy, đều phải hình thành dựa trên thực lực.

Giới đổ thạch cũng giống rất nhiều ngành sản xuất khác, đều coi thực lực là tối thượng, vĩnh viễn chỉ dùng thực lực mà nói.

Dưới hình ảnh lập thể, chỗ nguyên thạch còn lại đại bộ phận đều bị Lý Dương bao phủ, biểu hiện của chúng thực khiến cho người ta bối rối, nhưng đại bộ phận đều có Phỉ Thúy là thật.

Trong đống nguyên thạch Lý Dương đã xem qua, đại khái có hơn bảy phần có Phỉ Thúy, đương nhiên, có Phỉ Thúy cũng không có nghĩa nhất định sẽ đổ trướng, không ít nguyên thạch quả thật đã bị bề ngoài làm hỏng, giá trị Phỉ Thúy bên trong cũng không cao.

Trong đống nguyên thạch này, Lý Dương lại phát hiên ra một khối Băng Chủng không tồi, chỉ tiếc một phần đã bị hỏng, không thể làm ra vòng tay.

Khối nguyên thạch loại băng đó nếu giải ra, làm một ít mặt dây chuyền cũng không thành vấn đề, đặc biệt là màu xanh thuần khiết của nó cũng gia tăng thêm không ít giá trị, so sánh một chút, hắn lập tức nhặt khối nguyên thạch này.

Mới qua một nửa thời gian Lý Dương đã chọn ra hai khối nguyên thạch, mấy nhân viên trẻ tuổi không nhịn được nhỏ giọng bàn luận.

Mấy binh lính phía sau cũng rất tò mò, bọn họ là vệ sĩ của gia tộc Sang Dala, đương nhiên không lạ gì đổ thạch, trong hoàn cảnh này, nhanh như thế đã chọn được nguyên thạch, có thể nói bất luận là ai cũng không có nhiều tin tưởng.

Không để ý tới vẻ mặt của mấy người này. Lý Dương tiếp tục đi về phí trước, bao phủ tất cả nguyên thạch ở đây vào trong hình ảnh lâp thể.

Lúc này trong số hơn một trăm số nguyên thạch còn thừa, hắn lại phát hiện ra một khối Phỉ Thúy loại phù dung không tồi, cầm tới khối nguyên thạch này rồi, hắn trên cơ bản có thể xác định trận này đổ thắng.

- Trác Lão.

Lý Dương mới vừa đi tới trước khối nguyên thạch có Phủ Dung Chủng này thì gặp một người, tay hắn còn chưa vươn ra, tay ông cũng đã đặt lên trên khối nguyên thạch này, còn không ngừng vuốt ve.

- Chàng trai kia, nhìn trúng khối nguyên thạch này hả?

Trác Lão ngẩng đầu, cười nhướn mắt, đôi đồng tử màu trắng kia khiến cho Lý Dương nổi không ít da gà.

- Trác Lão, ông xem trước đi, tôi đi xem chỗ khác.

Lý Dương vội vàng lắc lư đầu bỏ lại một câu, khối Phỉ Thúy Phù Dung Chủng này giá trị trên dưới hai trăm vạn, có cùng giá trị như thế cũng có mấy khối, chẳng qua những khối khác mặt ngoài đều không so được với khối Phỉ Thúy này thôi.