Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 559: Một cao trào nhỏ mở màn (1)



Đằng sau kho hàng đại khái có hơn một ngàn khối nguyên thạch bên ngoài bị hỏng, làm cho người ta bối rối, có nhiều ý kiến về nó.

Nguyên thạch đó đều là hàng Trường Khẩu, hơn nữa đa phần đều là nguyên thạch để đánh cuộc.

Đừng nhìn đống nguyên thạch đó thực khiến cho người ta rối rắm, tổng giá trị của chúng cũng không thấp đâu, một phép tính giá trị nguyên thạch đơn giản đã cho đống nguyên thạch trước mắt khoảng ngàn vạn, cũng chỉ có đại gia tộc Sang Dala mới có thể có được nhiều nguyên thạch khó nhìn thấu như thế.

Lý Dương quay đầu đi vòng vòng hai vòng, cuối cùng chọn ra một khối màu đen to khoảng như quả bóng rổ.

Lúc này mới qua không đến hai mươi phút, hắn đã chọn ra xong ba khối nguyên thạch, mà trên tay Trác Lão mới chỉ có một, vẫn là khối vừa rồi Lý Dương nhìn trúng mà chậm một chút đã không thể lấy được.

- Tam công tử, thời gian còn rất nhiều, có phải Lý tiên sinh đã sốt ruột rồi không?

Cao bá cau mày hỏi nhỏ Sang Dala bên cạnh, ý của ông ta Sang Dala hiểu, Lý Dương chỉ dùng hơn nửa thời gian đã chọn ra ba khối nguyên thạch, vẫn là trong tình huống không có đèn mà chọn, thấy thế nào cũng kiêu ngạo tới mức nghi ngờ.

Ở trước mặt Trác Lão, người như vậy không phải không có, nhưng cuối cùng đều xấu hổ mà chạy.

- Tôi biết!

Sang Dala thản nhiên đáp, vẻ mặt của hắn không chút thay đổi, có điều trong lòng hắn cũng hơi lo. Tổng cộng chỗ nguyên thạch Lý Dương xem qua cũng chỉ hai ba trăm khối mà thôi, còn phần lớn đều là liếc mắt đảo qua một cái, thực sự nhìn kỹ cũng chỉ có một phần mười, đưa ra quyết định nhanh như vậy quả thật khiến cho người ta cảm thấy gan to thái quá rồi.

- Tôi cá là Trác Lão thắng, mười đô la, cậu dám chung không?

Trong số nhân viên đứng bên cạnh đột nhiên có một người nhỏ giọng nói với đồng nghiệp, mấy đồng nghiệp bên cạnh y ngẩng đầu nhìn y một cái, tất cả đều bĩu môi.

Những người này sớm đã lòng tin to lớn đối với Trác Lão, hơn nữa, ở đây Trác Lão còn có chiến tích kinh ngạc, chỉ có đứa ngốc mới đi cá với hắn.

Trong mắt bọn họ, Lý Dương này thoạt nhìn cũng chỉ trẻ như bọn họ, như thế nào cũng cảm thấy rất không chắc chắn.

- Thật là mất hứng, ta hỏi mấy anh em khác.

Thấy không ai chơi với mình, người này bỏ đi đến trước mặt đám lính bên cạnh, người nhà của mấy người lính đa phần là sinh sống cùng với họ, có mấy người y có quen biết.

- Có cá không? Ít nhất mười đô la.

Anh chàng trẻ tuổi nhỏ giọng nói với mấy người mình quen, binh lính xung quanh đều nhìn nhau, khi ở đây bọn họ cũng đánh bạc trong quân doanh, nhưng rất ít khi nhằm vào việc đổ thạch này.

- Tôi chơi!

Anh chàng trẻ tuổi này ăn nói không tồi, nói một hồi khiến cho một gã lính cá với y mười đô la, có người mở đầu, sau đó lại có mấy người đặt cược theo. Y cá với họ là một ăn ba, nếu Lý Dương thắng, y sẽ phải trả họ gấp ba lần số tiền này cho mấy người lính.

Hiểu biết của mấy người lính về Trác Lão còn xa không bằng bọn họ, vừa rồi biểu hiện của Lý Dương và Trác Lão bên tám lạng người nửa cân, Lý Dương vẫn là được tướng quân Thornton cố tình mời đến xem như cao thủ đổ thạch hàng đầu, hơn nữa, được anh chàng kia khích lệ, chỉ chốc lát sau, mấy binh linh đó đã giao ra ba trăm đô la tiền cược.

Ba trăm đô la ở Myanmar này cũng không phải là ít, anh chàng thu tiền kia cố gắng nén đắc ý trong lòng.

Trong mắt y đương nhiên là Trác Lão thắng, đừng nói là một ăn ba, kể cả một ăn năm cũng chẳng quan tâm, mấy nhân viên khác đứng cách đó không xa hâm mộ nhìn y, đều tính toán nếu hôm nay Trác Lão thắng sẽ bắt y mời khách thế nào.

- Tam công tử, để tôi đi quản bọn họ.

Cao bá nhăn tít mày lại, mấy nhân viên đó đều bị ông ta làm hư, trước mặt Sang Dala cũng dám ngầm đánh bạc, khiến cho sắc mặt ông ta thật khó coi.

- Không cần.

Sang Dala lắc đầu, đột nhiên xoay người đi tới trước mặt tay nhân viên nọ, bây giờ y vẫn còn đang động viên mấy binh lính còn đang do dự.

- Tam công tử.

Bọn lính vội vàng đứng thẳng dậy, phát hiện ra Sang Dala tới, anh chàng đi khắp nơi dụ người ta đánh bạc cũng thật thà cung kính cúi đầu đứng đó.

- Đây là hai ngàn đô la, tôi cá Lý Dương thắng, cậu dám chơi không?

Sang Dala cũng không trách tội gì, ngược lại lôi ví lấy ra hai mươi tờ đô xanh, tiền ở Myanmar không ổn định, ở đây đô la được mọi người hoan nghênh nhất, bất quá gần hai năm nay đồng Euro cũng bắt đầu dần được lưu hành.

Ở một số địa phương đồng Nhân dân tệ cũng là tiền lưu thông, có điều ra thành phố lớn thì không được.

- Chơi. Vì sao không dám!

Người nọ cố gắng nuốt nước miếng, bình thường lá gan y không nhỏ, là người linh hoạt, có điều trình độ của y thực không tồi, trong số những người trẻ tuổi ở đây y thuộc loại người nổi bật.

- Tam Tạp!

Sắc mặt Cao bá lại càng khó coi, Tam Tạp chính là tên anh chàng này, hơn nữa còn có chút quan hệ thân thích với ông ta, bình thường Cao bá quản lý y cũng không nghiêm, không ngờ lần này lại còn dám đánh bạc với Sang Dala, việc này khiến cho ông ta có chút không chấp nhận được.

- Không sao, y đồng ý chơi là được. Có điều nếu tôi thắng, tiền thắng cũng không thể thiếu.

Sang Dala cười phất phất tay, đưa tiền qua rồi lại quay về, tiếp tục nhìn Trác Lão chọn nguyên thạch.

Còn nguyên thạch Lý Dương đã chọn được để sang một bên, tiếp tục quan sát một chút nguyên thạch có bề ngoài gây nên tranh luận cực lớn, lần này hắn chỉ thuần túy dùng mắt nhìn.

Nửa giờ trôi qua rất nhanh.

Trác Lão chọn ra ba khối nguyên thạch, có điều ba khối này cũng không phải tất cả đều chọn ra từ đây, ngoài hơn một ngàn khối nguyên thạch ở đây, trong một góc xa tít khỏi ánh sáng còn mấy trăm khối nguyên thạch có về ngoài càng kém, có một khối ông chọn ra từ đây.

Chỗ nguyên thạch đó căn bản Lý Dương không chú ý tới.

- Trác Lão, sao ông lại chọn ở chỗ khác?

Cao bá vội vàng đi lên phía trước, trên mặt ông ta ẩn ẩn một tia lo lắng, mấy trăm khối nguyên thạch đó bề ngoài lại càng tệ, có đánh giá là kém xem như đã không tồi rồi, để ngoài có thể sẽ không ai chịu nhận.

Chỗ nguyên thạch đó không phải trên mặt phẳng lỳ cho thấy bị ăn cắp liên tục thì đã nứt ra một lỗ hổng thật lớn, có trứng muối thì phần lớn đều là trứng muối nhỏ kém cỏi. Chỗ nguyên thạch đó đại khái có hơn bốn trăm khối, tổng giá trị nhiều nhất chỉ có mấy chục vạn, nếu không phải bởi vì chúng có tuổi lên lão thì mấy vạn đồng tiền cũng không tới.

- Không sao, chọn ở đâu chả như nhau.

Trác Lão cười ha hả lắc lắc đầu, có nhân viên đi theo sau ông mang theo ba khối nguyên thạch ông đã chọn.

Một khối trong đó trên mặt đều là ma điểm, dưới ma điểm còn có hắc vụ, gã nhân viên lúc nãy nhận của Sang Dala hai ngàn đô la nhìn thấy khối nguyên thạch này cũng sửng sốt một chút, trên mặt ẩn ẩn chút lo lắng.

Y làm ở đây tiền lương rất cao, một tháng thu nhập tới mấy trăm đô, thu nhập mức này ở Myanmar tuyệt đối là cao rồi.

Có điều nếu lần này thua, y sẽ phải đền ra khoảng tám ngàn đô, sau khi Sang Dala đưa tiền, y còn nhận khoảng vài trăm đô tiền cược của mấy binh lính kia.

Ngay cả Sang Dala cũng cược, mấy người lính đi theo bọn họ cũng không còn lo lắng nữa, tiền đặt cược tăng thêm không ít.

Tám ngàn đô, gần như tất cả của để dành của y, lần này nếu không tán gia bại sản thì chết không thể cựa mình tuyệt đối là thật.

Với tình hình như thế, y lại càng thêm chú ý vào đổ thạch Trác Lão chọn, đây có thể coi là ván bài lớn nhất đời y.

- Chàng trai, chúng ta giải thạch.

Trác Lão cũng không để ý, vẫy vẫy tay gọi Lý Dương, nguyên thạch đã chọn ra rồi, giải ra mới biết cuối cùng ai thắng ai thua.

- Được.

Lý Dương còn đang ngẩn người, nghe ông nói vội vàng gật gật đầu, trên mặt còn hơi kinh ngạc.

Sau khi Trác Lão chọn xong, hắn nhịn không được dùng khả năng đặc biệt quan sát một chút, có nghĩa là có thể biết trước kết quả lần này, nhìn qua rồi thì khiến hắn rất giật mình.

Bộ phận giải thạch cũng không ở trong kho hàng này, bên cạnh kho có một cái nhà kho nho nhỏ.

Cái nhà kho này rộng rãi sáng choang, nói là nhà kho thực ra cũng không nhỏ, bên trong ước chừng có mười bàn giải thạch, thường xuyên có chuyên gia đổ thạch của gia tộc đến tập, cũng có một ít khách hàng cũng thích xem giải thạch.

Ngoài ra còn có một tác dụng, chính là rèn luyện nhân viên của bọn họ, là điều kiện bọn họ chuẩn bị cho để giải thạch.

Bộ phận giải thạch có hai bàn đang dùng, còn lại đều để không, phía trước là cái bàn họp Myanmar, đối với tiểu thương nhân thì đây là mùa tiêu thụ rất đông vui, có điều đối với đại thương nhân nguyên thạch thì đây chính là mùa ế hàng, nguyên thạch tốt đều đưa lên bàn bán, ở đó có thể bán ra với giá tốt.

- Trác Lão Lý tiên sinh, mời.

Đứng ở cửa, Sang Dala cung kính cúi đầu, hắn không đi vào trước, mấy người Cao bá càng không cần phải nói, đều thành thành thật thật đứng bên ngoài.

- Chàng trai, có thể cho ta kiểm tra ba khối của cậu được không?

Trác Lão không khách khí, dẫn đầu đi vào trong, nhân viên đi theo ông vội vàng đẩy xe hàng vào.

- Không thành vấn đề.

Lý Dương hơi do dự một chút, sau đó gật gật đầu, Lưu Cương đứng phía sau nghe được lập tức đẩy xe hàng lên trước mặt Trác Lão, ba khối nguyên thạch của Lý Dương đang ở trên xe.

Nhìn bề ngoài, ba khối nguyên thạch này cũng không có gì đặc biệt, trong đó một khối còn bị mở, nhưng phía dưới là tầng đá xám trắng, như vậy cửa chỉ bị mở khóa thôi.

Hai khối kia có một khối có trứng muối, nhưng là trứng muối to không tốt, trứng muối có diện tích rất lớn, màu bạc, có điều nguyên thạch bên trong không có màu có thể tính rất cao, còn thực dễ nung, màu sáng. Đây là một thay đổi bất thường, trong giới đổ thạch có người gọi hiện tượng này là lục bào bì, một loại nguyên thạch tất cả mọi người đều không thích.

-o0o-