Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1809



Từ Mã Cương không nói gì, nhìn Tư Mã Như tầm mười giây mới hừ.

một tiếng, “Được lảm, anh được lắm”

Ông gật đầu: “Tư Mã Như, tôi đã đánh giá thấp tính khí của anh rồi!”

“Nhà họ Tư Mã bị anh quản lý thành cái bộ dạng như vậy mà anh còn có mặt mũi nói với tôi những chuyện này à?”

“Được được được, cái chết của Tư Mã Cao không liên quan gì đến anh, Tư Mã Hãng bị thủ tiêu cũng không liên quan gì đến anh, tôi sẽ tự mình giải quyết việc của bọn họ!”

“Đại trưởng lão.

Từ Mã Như nhăn mày, sắc mặt khó coi, đại trưởng lão nói như vậy thì coi là như thế nào.

“Hừ”

“Đế tôi nhìn xem người nào dám coi thường nhà họ Tư Mã như thế!”

Nói xong, đại trưởng lão vung áo dài, xoay người rời đi.

Người trong đại sảnh nhìn nhau, bầu không khí vô cùng nghiêm túc.

Không ai ngờ rẵng đại trưởng lão lại xuất quan, càng không nghĩ đi ông lại mất bình tĩnh và cáu gắt vì Tư Mã Cao và Tư Mã Hãng như thế.

“Gia chủ, đại trưởng lão, ông ẩy..”

Ông ta luôn là loại người này, muốn làm gì thì làm, bất chấp lợi ích của gia tộc”

Tư Mã Như hừ một tiếng, bất mãn nói: “Nếu ông ta muốn làm vậy thì để cho ông ta làm”

Ông ta nhìn quét một vòng: “Chúng ta làm tốt chuyện của mình là được rồi”

Sự phát triển của gia tộc, đặc biệt là ở thời điểm mấu chốt này, sự xuất hiện của quyền phổ tạo ra cơ hội tìm được chỗ kia, có thể khiến cho nhà họ Tư Mã trở thành dòng họ ở cấp bậc càng cao hơn, là việc không phải chỉ dựa vào một đại trưởng lão như ông ta là có thế làm được.

Đại trưởng lão có tính hay bao che khuyết điểm không phải là ngày đầu tiên Tư Mã Như mới biết, ông ta đã biết điều này từ khi đại trưởng lão đột ngột phái một vấn bối như Tư Mã Hãng vào trong nội bộ cấp cao của gia tộc và để anh ta tham gia thảo luận.

“Gia chủ, vậy giờ chúng ta..”

“Đông Hải không đơn giản, Giang Ninh kia lại càng không đơn giản, tôi không tin là nhà họ Phương thực sự hợp tác với Giang Ninh”

Tư Mã Như hừ một tiếng: “Tôi hiểu rõ Phương Uy, ông ta là người bảo thủ, trừ mình ra ai ông ta cũng không tin, để cho ông ta hợp tác với Giang.

Ông ta rất chướng mắt Giang Ninh, cho nên chỉ có một khả năng!”

Ông ta cũng không ngốc, sẽ không dễ dàng bị Phương Hồng Sơn lừa gạt, Sự việc phát triển đến ngày hôm nay chỉ có một khả năng, đó chính là Giang Ninh đã hùng mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng của họ!

Nếu không thì làm sao anh có thể lấy được nhiều quyền phổ như vậy, còn làm cho mấy Dòng họ lánh đời lớn đều chịu thiệt ở chỗ anh.

“Tư Mã Cao đáng chết! Tư Mã Hằng lại là tự làm tự chịu! Cứ để cho đại trưởng lão tự mình xử lý, chúng ta phải chuẩn bị tinh thần, tôi cảm thấy núi Chung Sơn có lẽ sẽ không còn bình tĩnh được nữa”

Tư Mã Như nghiêm túc nói.

Mấy năm nay ông ta cũng không nhàn rỗi, luôn luôn chú trọng phát triển thế lực của mình, hiện giờ toàn bộ dòng họ đều là người của ông ta, cho dù Tư Mã Cương là đại trưởng lão thì ngoài sức lực mạnh mẽ ra còn có cái gì?

Ông ta đưa Tư Mã Hẳng vào trung tâm quyền lực của dòng họ là vì mục đích gì, thật sự cho rãng mình không biết gì sao.

Sự phát triển của dòng họ bị ảnh hưởng chính bởi vì những người ích kỷ này!

“Hi vọng này lão già kia đừng mang đến phiên toái cho nhà họ Tư M㔓

Trong lòng Tư Mã Như sinh ra một dự cảm không tốt.

Với tính khí của Tư Mã Cương thì ông ta nhất định sẽ trực tiếp đến Đông Hải đế tìm Giang Ninh tính số!

Nếu giống như ông ta đoán thì quả thực rất phiền phức, ông ta nhất định phải chuẩn bị trước một chút.