Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1922



Cô ấy cũng đâu bị ngu. Trước nay cô ấy làm việc cẩn thận, nhưng đây là lần đầu tiên cô một mình phụ trách một công việc, hơn nữa đúng như Giang Ninh nói, đây là một sự kiện vô cùng quan trọng, cô cần làm tốt.

Làm tốt hết sức mình!

Tiểu Triệu nghĩ nghĩ, gọi vào số điện thoại mà Lý Văn Sinh đưa cho mình.

“Xin chào, xin hỏi là ngài Phác Đại Thành phải không ạ?”

Gọi điện thoại xong, Tiểu Triệu có phần ngoài ý muốn. Không ngờ đối phương lại dê nói chuyện như vậy, tiền thuê cũng có cái giá rất phải chăng, không hề vì bọn họ không phải tập đoàn Đông Hàn mà hét giá lên trời.

Xem ra mặt múi của Lý thị ở Hán Đô lớn thật, đủ để nhìn ra là Lý thị rất lợi hại.

Tiểu Triệu hẹn thời gian ký hợp đồng với Phác Đại Thành rồi cúp điện thoại.

Mọi chuyện vô cùng thuận lợi. Chỉ cần chuyện đất đai được giải quyết, vậy phải nói võ quán sẽ được khai trương nhanh thôi. Chỉ cân võ quán khai trương rồi, Lý thị sẽ không làm lơ nữa, tất nhiên phải thực hiện phần tài nguyên đã hứa sẽ cho Lâm thị.

Chỉ cần có số tài nguyên này rồi, Lâm thị có thể tiến vào thị trường Đông Hàn trong thời gian ngắn nhất!

Đây là nhiệm vụ của cô mài!

Tiểu Triệu hít sâu một hơi. Cô ấy phải làm tốt chuyện này, không thể để cho Giang Ninh và Lâm Vũ Chân thất vọng.

“Hình như cô đang vui lắm?”

Cửa mở, A Phi đi tới với hai túi thức ăn vặt, lại đưa cho Tiểu Triệu một túi: “Nói ra đi, cũng khiến tôi vui vẻ một chút.”

“Vấn đề sân bãi được giải quyết rồi.”

Tiểu Triệu hơi ngẩng đầu lên, liếc nhìn A Phi một cái, có phần đắc ý nói: “Hiệu suất của Lý Văn Sinh kia cũng cao nhỉ, bọn họ còn sốt ruột hơn chúng ta, muốn nhanh chóng mở chỉ nhánh của Võ quán.”

“Bọn họ đưa cho chúng ta một con đường, tôi vừa hỏi thăm rồi, điều kiện hợp tác và tiền thuê đất đều ở trong phạm vi chúng ta tiếp nhận được.”

Trong mắt A Phi hiện lên một tia sáng, cũng mỉm cười: “Chị Triệu lợi hại thật, bàn bạc xong hết rồi à?”

“Hẳn là trước mắt không thành vấn đề, tôi đã hẹn thời gian lại ký hợp đồng.

Chỉ cần nó ở trong phạm vi chúng ta chấp nhận được, sẽ không thành vấn đề”

Tiểu Triệu xé mở túi đồ ăn vặt, thở dài một hơi: “Nhất định tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ anh Ninh giao cho, không để cho anh ấy thất vọng!”

Rốp rốp rốp, đồ ăn vặt bị cô ấy cắn nghe giòn tan, hệt như đang gặm vào xương cốt của ai vậy.

“Vậy chắc là không đâu.”

A Phi cũng ăn đồ ăn vặt theo: “Nếu đã có đất rồi, vậy tôi có thể báo đại ca rồi, để anh ấy mau tới đây mở chỉ nhánh. Quán chủ là anh ấy không ở đây, sao có thể làm được?”

Trong mắt anh ta hiện lên một tia nghiền ngẫm. Giang Ninh không có ở đây, bắt đầu ồn ào lên rồi, sao có thể chơi hết mức được?

Cá lớn cũng từ từ mắc câu rồi, cần Giang Ninh tới đây thu dây thôi!

A Phi không để ý chút nào, vừa ăn đồ ăn vặt trong tay vừa gọi điện cho Giang Ninh.

Mồi câu thả ra rồi, cũng đã có cá cắn câu, tiếp theo phải xem là con cá này đủ ranh ma hay vẫn chỉ là ngu ngốc thôi, trực tiếp cắn câu rồi!