Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 69



“Âm!” Hứa Vinh đập mạnh một cái lên bàn, sắc mặt tái xanh.

Quá đáng lắm rồi! Hoàng Ngọc Minh và Giang Ninh, hai người quá đáng lắm rồi! Coi chỗ này thành cái gì rồi? Lại còn thảo luận đợi tí ăn cái gì, còn muốn đóng gói tôm hùm đất về nhà? Mẹ nó chứ, cái mạng của mày cũng phải ở lại chỗ này! Thấy anh Cẩu lại gọi điện sắp xếp, Giang Ninh cất điện thoại đi, đứng dậy đi lên giữa võ đài, cách Hàn đại sư chưa tới năm bước.

“Người trẻ tuổi, cậu quá ngạo mạn, sẽ phải trả giá đấy” Hàn đại sư vẫn hai tay để sau lưng: “Tôi cho cậu một cơ „ at” Lời của hán còn chưa nói xong, Giang Ninh đã động tay rồi! Không động thủ thì có vẻ yếu ớt! Vừa động thủ thì như cơn bão! Đồng tử của Hàn đại sư lập tức co rút, nhanh quá rồi! Hắn còn chưa kịp phản ứng, Giang Ninh đã đến gân trước mặt, nắm đấm cưồng bạo mạnh mẽ đánh tới giống như thủy triều dâng lên, mạnh mẽ cuồn cuộn! Hàn đại sư cảm thấy bản thân như bị nuốt chửng! Một nắm đấm cực mạnh nặng nề rơi lên ngực Hàn đại sư, một tiếng vang trầm, cả người Hàn đại sư ngã bay xuống như con diều bị đứt dây, làm lật hai cái bàn nhưng vân chưa dừng lại cho đến khi tông vào tường, phát ra tiếng vang cực lớn! Mở miệng phun ra ngụm máu, hoàn toàn ngất đi.

Trong không khí chỉ có tiếng hô hấp nhẹ, thậm chí không ít người còn quên cả hô hấp.

Họ căn bản không biết xảy ra chuyện gì, họ còn đang đợi Hàn đại sư ra tay phát oai, đánh chết Giang Ninh nhưng Nhưng chỉ chớp mắt! Hàn đại sư bay ra rồi, ngất đi rồi, mà Giang Ninh đứng đó giống như chưa từng động thủ.

“Nói nhảm nhiều ghê” Giang Ninh lạnh nhạt nói.

Sắc mặt của Hứa Vinh lập tức nặng nề, bên cạnh có mấy thuộc hạ đang đứng, vô thức đến gần bảo vệ Hứa Vinh.

Vương Cao và mấy lão đại khác cũng hãi hùng khiếp vía! Thân thủ gì thế này? Dù là tên ác bác nhất là Hắc Long năm xưa, e là cũng bị bỏ lại rất xa.

Rốt cuộc là Hoàng Ngọc Minh tìm ra cao thủ này từ đâu vậy, đáng sợ quá rồi.

“Ô, Hứa Vinh, đây là Hàn đại sư mà anh mời à, chỉ có chút thực lực này thôi?” Hoàng Ngọc Minh cũng hãi hùng khiếp vía, nhưng trên mặt vẫn duy trì sự bình tĩnh, trong lòng âm thầm nói với bản thân, đây chỉ là chuyện nhỏ, sau này theo Giang Ninh còn phải trải qua nhiều sóng to gió lớn hơn nữa.

“Không phải là từ công viên nào đó mời đến chứ?” Lời này không chút khách khí, vả thẳng vào mặt Hứa Vinh.

Không phải là mời mấy ông già luyện thái cực quyền ở công viên chứ, sao có thể yếu như vậy.

Một đấm đã không chịu được.

“Nghe nói, anh tốn năm trăm nghìn liền?” Hoàng Ngọc Minh lại nói một câu khiến sắc mặt của Hứa Vinh càng khó coi, cuộn chặt năm đấm, gân xanh lộ ra, hận không thể trực tiếp trở mặt với Hoàng Ngọc Minh.

“Hừ” Hắn vẫn nhịn được, quay đầu nhìn sang Vương Cao: “Vương Cao, Hoàng Ngọc Minh ngạo mạn quá, coi bản lĩnh của anh rồi” Hàn đại sư đã bị người kéo xuống, mà lúc này biểu cảm của cao thủ Muay Thái đó đặc biệt nghiêm túc.

Vương Cao nhìn thấy, trong lòng không chắc chắn cho lắm.

Cao thủ Muay Thái này là do hắn tốn một đống tiền mời về, đấu những trận trong thế giới ngầm bên Thái đã liên tiếp tháng mười mấy trận, còn đánh chết mấy cao thủ có tiếng, thực lực mạnh đến đáng sợ.

Nhưng nắm đấm vừa nãy của Giang Ninh quá chấn động.

“A Lực, đánh chết hắn!” Vương Cao nói.

Cao thủ Muay Thái A Lực, chân trần và mặc quần ngắn, tay chân đều quấn băng màu trảng, toàn thân cơ bắp, nhìn vào là thấy toát ra sức lực mang tính bùng nổ.

Đặc biệt là đôi mắt đó, giống một con sói khát máu! Hắn đi đến giữa võ đài, mắt nhìn chằm chằm Giang Ninh, lạnh lẽo đến mức khiến người xem bất giác run tẩy.

Không khí ở hiện trường trở nên căng thẳng, trong không khí phảng phất có mùi thuốc súng, vừa chạm vào sẽ lập.

tức bùng nổi! “Hai” A Lực không nói nhiều, biểu cảm của hắn cực kỳ nghiêm †úc, vừa nãy thấy Giang Ninh xuất quyền, hắn biết, người trước mắt không biết mạnh hơn tên Hàn đại sư đó bao nhiêu lần.

Là một cường địch! Hắn gầm thấp một tiếng, cơ bắp toàn thân gồng lên, dùng tốc độ cực nhanh xông về phía Giang Ninh rồi xuất ra một năm đấm, trong không khí ẩn hiện truyền ra tiếng nổi Tách tách tách! Giang Ninh cứ đứng đó, mặt thậm chí còn không thay đổi biểu cảm, đồng thời xuất một nắm đấm! “Binh” Hai nắm đấm bỗng đập mạnh vào nhau!