Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 975



Ông ta cảm thấy đầu óc trống rỗng, tiếng ong ong bao quanh lấy đầu, cảm giác vô cùng ngột ngạt. Giang Đạo Nhiên đã sắp mất đi ý thức.

“Tao hỏi lần cuối cùng, đồ ở đâu?” “Tao không…” Giang Đạo Nhiên trợn ngược mắt, vẫn như cũ cắn chặt răng: “Tao không biết…” “Vậy sao? Nếu mày đã không biết, vậy sống cũng chẳng còn giá trị gì nữa rồi” Bằng Phi Nham hờ hững nói.

Đúng vào lúc ngón tay ông ta dùng thêm lực thì đột nhiên một tảng đó đập lên người ông ta.

“Đừng giết người đàn ông của tôi!” Cả người Tiết Ninh run rẩy, sắc mặt sớm đã bị dọa sợ biến thành trắng bệch, trong tay vẫn đang năm chặt lấy cục đáng nhặt từ mặt đất lên, ném về phía Bàng Phi Nham, nói: “Thả ông ấy ra. Ông thả ông ấy ra cho tôi” Bàng Phi Nham xoay đầu nhìn bà ta, hơi nhíu mày.