Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 444: Nơi này mới thích hợp ta



Vân Phi Dương một quyền đánh Apono thành bộ dạng kia khiến Ma Linh cùng Trà Mộc khiếp sợ không thôi.

Phải biết.

Apono là Ma Linh dũng sĩ cường đại nhất trong Trà bộ lạc, loại cấp bậc này lại bị một quyền đánh ngã, đối phương quá khủng bố.

Mà.

Còn chưa sử dụng Ma lực!

Xoát.

Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Apono, giơ quyền đập tới, âm thanh lạnh lùng nói:

- Đại gia ngươi, có phải đàn ông hay không?!

Tên này kìm nén nổi giận trong bụng quá lâu, rốt cuộc tìm được mục tiêu phát tiết.

Nháy mắt.

Apono bị đánh thêm mấy chục quyền vô cùng thê thảm.

Gia hỏa đáng thương lúc trước còn tuyên bố muốn để Vân Phi Dương thể nghiệm tư vị cốt cách đứt từng khúc, bây giờ lại bị đối phương đè đánh cốt cách đứt từng khúc.

Nhưng.

Giờ phút này, đám Ma Linh thủ hạ lại dùng ánh mắt sùng bái nhìn Vân Phi Dương. Một khắc này, bọn họ đã quên đội trưởng của mình là ai.

- Thật mạnh.

Trên mặt Trà Mộc yêu mị hiện lên mỉm cười, Vân Phi Dương đã được nàng tán thành.

Ma Linh Tộc trong mắt nhân loại vô cùng tàn bạo, nhưng chúng cũng có ưu điểm, không có tâm tư phức tạp như nhân loại.

Bất quá.

Apono chung quy là cường giả trong bộ lạc, Trà Mộc ngăn lại nói:

- Lão công, ngươi đừng đánh nữa.

- Không được.

Vân Phi Dương lại đánh một quyền, nói:

- Du Linh đột nhiên xuất hiện giết sạch người hầu của cô, tên này làm thế nào biết được việc đó, theo ta thấy, hắn và đầu mục Du Linh hẳn cùng một bọn!

Apono xuất hiện, hắn luôn vô cùng hoài nghi tên này.

Lẽ ra.

Tin tức thủ hạ Trà Mộc chết hết không cách nào truyền ra, nhưng tên này giống như nhận được tin tức nên mang đám người tới để bảo vệ, câu nói đầu tiên cũng đã hỏi không có sao chứ.

Chỉ từ điểm đó mà xem thì thấy vô cùng khả nghi, rất có thể hắn đã cấu kết cùng Du Linh!

Vì đạt được hảo cảm của Trà Mộc, đồng thời thẩm thấu vào Ma Linh Tộc, Vân Phi Dương hắn cũng nên biểu hiện tốt một phen, để cho nàng biết mình là nhân tài hiếm có.

Nhưng.

Để hắn thắc mắc là, Trà Mộc cười rộ lên.

Nữ nhân này còn bật cười?

Thủ hạ mình liên hợp Du Linh đến bắt cóc mình, đây là tội không thể tha tại Phàm Giới nha.

Trà Mộc cười nói:

- Là ta nói cho hắn biết.

- A?

Vân Phi Dương khẽ giật mình. Trà Mộc chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói:

- Trà bộ lạc ta có một loại Ma Cấm chuyên dùng ma niệm câu thông tộc nhân ngoài ngàn dặm.

Ma Cấm?

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Vạn Thế Đại Lục có cấm thuật, tiểu thế giới lại có Ma Cấm?

Vân Phi Dương có chút buồn bực đi trên đường.

Giờ phút này, tư duy hắn hỗn loạn, hắn vẫn không rõ một vi diện nhỏ được Thần chế tạo ra sao lại có cấm thuật?

Chẳng lẽ nơi này cũng có đảo Thần Cấm? Bên trong có hậu nhân Ma tộc giản lược ma kỹ?

- Ngươi mạnh như vậy, chẳng lẽ chưa nghe nói qua Ma Cấm?

Trà Mộc đi sát tới, ôm cánh tay hắn.

Ma Linh Apono thấy thế không ngừng hâm mộ, phải biết Trà Mộc chính là Nữ Thần trong lòng bọn họ, từ trước đến nay không chủ động thân mật với bất kỳ nam nhân nào.

Ai.

Gia hỏa cường đại như vậy.

Tiểu thư nhất định say mê.

Vân Phi Dương biểu hiện kinh diễm, Trà Mộc cũng không có che giấu nội tâm của mình, tình nguyện chủ động tiếp cận hắn.

Dạng nữ nhân này mới chân thật nhất.

Nhìn Lương Âm và Lâm Chỉ Khê hiện tại, tuy trong lòng có Vân Phi Dương, nhưng không dám biểu đạt ra ngoài, luôn giữ phần rụt rè của nữ nhi.

- Không có.

Vân Phi Dương nói thật.

Trà Mộc lắc đầu, cười nói:

- Thực ra, sự việc quan hệ Ma Cấm, ta cũng không biết nhiều, Ma Cấm tựa như được diễn biến từ ma tộc vũ kỹ ra.

Vân Phi Dương im lặng.

Nói vậy cũng như không nói, ta sao lại không biết, Ma Cấm từ ma tộc vũ kỹ thôi diễn?

Trà Mộc nói tiếp.

- Ma tộc là tổ tiên của Ma Linh Tộc đồng thời cũng là một tộc quần phi thường cường đại, đáng tiế, chúng ta cho tới bây giờ chưa thấy qua.

Vân Phi Dương thầm nghĩ:

- Trước kia chưa thấy qua, về sau càng không gặp được.

Thần Giới và Ma Giới mặc dù là hai vị diện, nhưng chúng lại tương hỗ tồn tại, một phương hủy diệt, một phương khác khẳng định cũng vỡ nát.

- Há, đúng!

Trà Mộc cười nói:

- Ngươi cuối cùng là cảnh giới gì.

- Ta à.

Vân Phi Dương cười đáp.

- Linh Vương cấp.

- Oa!

Trà Mộc kinh ngạc hô.

- Vậy ngươi có thể ngự không phi hành?

Vân Phi Dương cười nói:

- Đương nhiên.

Trà Mộc đột nhiên cản trước mặt hắn, hai tay mở ra, cười nói:

- Ôm ta bay một vòng đi.

Nữ nhân chủ động như thế, nhất định phải phối hợp.

Vân Phi Dương ôm Trà Mộc, cười nói:

- Nắm chặt ta.

- Ừm.

Trà Mộc ôm chặt hắn.

Vân Phi Dương nhất thời lâng lâng, phải biết giờ phút này, thân trên của hắn còn loã lồ, mà bộ ngực căng mềm của Trà Mộc lại dán trên bộ ngực hắn, khi thì ma sát khi thì đè ép truyền đến cảm giác mỹ diệu mềm mại.

Quá hạnh phúc!

Nơi này thích hợp với ta quá!

- Vô sỉ.

Lâm Chỉ Khê theo phía sau, mặt ngoài tuy lãnh ngạo như sương, nhưng trong lòng lại không khỏi giận dữ, rất muốn thi triển thuộc tính băng hệ, đóng băng tên này.

Vân Phi Dương ôm Trà Mộc, chầm chậm lên không, rất nhiều Ma Linh thấy thế, trong ánh mắt lóe ra vẻ sùng bái.

Mạnh nhất trong Ma Linh Tộc là Linh Hoàng, nhưng số lượng cũng chỉ có tám người, cho nên trong mắt bọn hắn, Linh Vương đã là Thần.

- Bay lên!

Trà Mộc thò đầu ra, nhìn thấy mọi người ngày càng nhỏ, phảng phất như một tiểu nữ hài, vui vẻ hoan hô.

Xoát.

Đột nhiên, Vân Phi Dương gia tốc, hóa thành một đạo lưu quang, xuyên qua bầu trời tối tăm, tốc độ cực nhanh.

- A!

Trà Mộc thét vang chói tai, đồng thời ôm chặt hắn không dám buông. Như thế, thân thể tiếp xúc càng thêm nhiều lần, cái này khiến tâm lý Vân Đại Tiện Thần đắc ý, tốc độ không ngừng tăng tốc.

Ước chừng bay nửa canh giờ, mới dần dần thả chậm tốc độ, kỳ quái là, Vân Phi Dương thả chậm tốc độ hô hấp cũng có chút gấp rút, nhìn qua hơi mệt.

Tất nhiên.

Nơi đây là tiểu thế giới do Thần khai mở, hoàn cảnh bên trong vô cùng ác liệt, trọng lực cũng lớn hơn Phàm Giới, tốc độ Vũ Vương phổ thông phi hành sẽ giảm bớt, tiêu hao vô cùng nghiêm trọng.

Tốc độ Vân Phi Dương tuy không bị hạn chế, nhưng linh lực tiêu hao rất lớn, bay nửa canh giờ quả như đại chiến một trận.

Trà Mộc ngẩng đầu, nói:

- Ngươi mệt lắm không?

- Không có việc gì.

Vân Phi Dương cười cười.

Chút tiêu hao này, hắn có thể chịu đựng.

Nhưng.

Vào lúc này, Trà Mộc đột nhiên nâng đầu, cặp môi mỏng gợi cảm theo sát tới, hôn trên mặt hắn, cười quyến rũ nói:

- Đây là khen thưởng.

Mẹ ơi?

Vân Phi Dương có chút mộng.

Nữ nhân Ma Linh Tộc thật bạo gan!

- Không được.

Vân Phi Dương cực tốc rơi xuống, đứng trên một núi đá, chân thành nói:

- Điểm khen thưởng ấy không đủ.

Trà Mộc cười nói:

- Ngươi không phải cho ta hai lựa chọn à?

- Hả?

- Ta nghĩ kỹ.

Trà Mộc chọt chọt chân, ngửa đầu, xinh đẹp nói:

- Làm nam nhân của ta đi.

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Nữ nhân này để cho mình chủ động?

Còn chờ cái gì!

Tà hỏa bên trong thân thể Vân Phi Dương phun trào, nghiêng đầu xông qua.

Rất nhanh, bốn môi mỏng dính vào nhau.

Lúc nữ nhân Ma Linh Tộc nhìn thấy đối tượng vừa lòng tuyệt đối sẽ không rụt rè, điều này phù hợp với tập tính tộc quần của bọn họ.

Đương nhiên.

Được các nàng ưu ái nhất định phải có thực lực!