Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 497: Hạ Lan Phi



A Tu La tuy lệnh Đại xà theo Vân Phi Dương, nhưng dù sao cũng không ký kết khế ước chủ tớ, hắn rất không yên lòng.

Cho nên, thành công nắm giữ mô phỏng Luyện Hồn Chung, Vân Phi Dương không biết xấu hổ trấn áp đối phương, cưỡng bức ký kết khế ước.

- Đáng giận a!

Đại xà bị trói buộc trong mô phỏng Luyện Hồn Chung, bị âm sát chi khí lộng hành quấy rối, sụp đổ nói:

- Ký khế ước!

"Ông!"

Sau nửa canh giờ, linh niệm Vân Phi Dương va Đại xà thành công dung hợp, kết chủ tớ khế ước.

Như thế.

Sau Cửu Vĩ Thiên Hồ và Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ, Vân Phi Dương lại thu được một khế ước thú nắm giữ thực lực Linh Hoàng cấp.

Mà lại là một đầu Linh Ẩn Xà có khả năng hóa Giao hiếm thấy!

- Thu!

Linh niệm khống chế, mô phỏng Luyện Hồn Chung trăm trượng nhất thời bay lên, dần dần thu nhỏ, lơ lửng trong bàn tay Vân Phi Dương.

- Chủ nhân!

Đại xà thoát khốn, cung kính hô.

Một khắc sau khi ký khế ước, chủ nhân nó không còn là A Tu La nữa mà là tên nhân loại này.

Vân Phi Dương cười nói:

- Đại xà, theo ta lăn lộn là cơ duyên và tạo hóa của ngươi.

Đây không phải khoác lác, mà là tình hình thực tế.

A Tu La mặc dù ngưu bức nhưng hiện tại mới đến Hư Không cảnh, Vân Phi Dương tuy giờ hơi yếu nhược, nhưng kiếp trước lại là Thần Giới Chiến Thần.

Đại xà trầm mặc.

Khế ước cũng đã ký rồi, mặc kệ cơ duyên tạo hóa lớn cỡ nào, nó cũng không có lựa chọn khác.

"Hưu!"

Vân Phi Dương thu mô phỏng Luyện Hồn Chung vào thể nội, nói:

- Bằng vào cảnh giới linh hồn hiện tại, tuy có thể thao túng vật này, nhưng cũng chỉ có thể dùng để trấn áp Hoàng cấp.

Thánh Khí tam đẳng có thể so với cửu phẩm chí bảo của Vạn Thế Đại Lục, muốn chân chính chưởng khống để phát huy ra hiệu quả thì cường độ linh hồn ít nhất phải đạt tới Vũ Thần!

- Có điều!

Vân Phi Dương nói:

- Đủ rồi.

Ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.

- Thác Bạt Linh Hoàng, chờ đó cho lão tử!

Thác Bạt bộ lạc, trong tẩm cung.

Thác Bạt Linh Hoàng xếp bằng trong thạch động Ma khí lượn lờ, đang nhắm mắt liệu thương.

Từ đại hoang mạc trở về đã nửa năm, một chưởng đánh vào mô phỏng Luyện Hồn Chung sinh ra lực phản phệ thương tổn đến kinh mạch toàn thân hắn vẫn không triệt để khỏi hẳn.

- Đáng giận!

Thác Bạt Linh Hoàng thu công, mở mắt lẩm bẩm:

- Không thể đoạt lại mô phỏng Luyện Hồn Chung từ tay tiểu tử nhân loại kia, thực quá không cam lòng.

Nửa năm qua, mỗi lần nghĩ đến Địa Hỏa cùng mô phỏng Luyện Hồn Chung, cơ duyên to đùng như thế thoáng qua, hắn có xúc động thổ huyết.

"Hừ."

Thác Bạt Linh Hoàng âm u nói:

- Tiểu tử Nhân loại kia chỉ có tu vi Linh Vương, cưỡng ép khu động tam đẳng Pháp khí, linh hồn tất gặp trọng kích, hiện tại hẳn đã chết.

Mô phỏng Luyện Hồn Chung cường hãn, đổi lại là hắn cũng không dám dùng bậy.

"Xoát."

Thác Bạt Linh Hoàng đứng lên, nói.

- Đầu Đại xà kia hẳn sẽ thủ hộ thi thể của hắn, chỉ cần giải quyết nó, Địa Hỏa và mô phỏng Luyện Hồn Chung vẫn như cũ là của bản Hoàng.

"Đạp đạp."

Đột nhiên, ngoại giới truyền đến tiếng bước chân gấp rút.

- Làm sao?

Thác Bạt Linh Hoàng lạnh lùng hỏi.

Trưởng lão vừa đi vào vội vàng lên tiếng.

- Tù trưởng, Hạ Lan Linh Hoàng tới chơi!

- Ừm?

Thác Bạt Linh Hoàng nhíu mày.

- Nữ nhân này làm sao lại tới?

Trong cung điện.

Thác Bạt Linh Hoàng đi ra, tiêu sái ngồi trên đầu vị, nhìn không ra bị thương.

Dưới đài.

Một nữ tử yêu mị vóc người thon dài, tướng mạo cực đẹp đứng đó.

Nàng gọi Hạ Lan Phi.

Tù trưởng Hạ Lan bộ lạc.

Ma Linh Tộc Hoàng nữ duy nhất.

Không giống với Trà Mộc da thịt vàng nhạt, làn da Hạ Lan Phi trắng như tuyết, vô cùng mịn màng, nếu như không phải quanh thân bộc phát Ma khí, thì nàng và nữ tử Vạn Thế Đại Lục không có gì khác biệt.

Tuy màu da giống với nhân loại, nhưng vũ mị phong tình độc hữu của Ma Linh Tộc còn dày đặc hơn Trà Mộc.

Mà chắc vì tuổi tác đã lớn, lại là người ở vị trí cao lâu ngày, trong lúc vô hình toát ra khí chất cao quý, quả thực có phong phạm ngự tỷ nữ Hoàng.

Trong số nữ nhân của Vân Phi Dương, chỉ có khí chất Lâm Chỉ Khê cao hơn nàng, mà phần vũ mị và dáng người kia thì không kém Bảo Lỵ chút nào.

- Hạ Lan Linh Hoàng từ xa đến Thác Bạt bộ lạc ta, có gì muốn làm?

Thác Bạt Linh Hoàng ngoài cười nhưng trong không cười hỏi.

Bát đại Linh Hoàng ngứa mắt lẫn nhau, đều có ý muốn nuốt hết đối phương.

- Thác Bạt Lưu.

Thanh âm Hạ Lan Phi êm dịu, dễ nghe truyền ra:

- Ta tới đây để nói cho ngươi biết, Hoàng hội giao lưu nửa năm sau sẽ cử hành sớm vào tháng sau.

- Ồ?

Thác Bạt Linh Hoàng hỏi lại:

- Tại sao?

Hoàng hội giao lưu là giao lưu hội của tám tối cường giả Ma Linh Tộc, mấy năm sẽ cử hành một lần, lần này sẽ diễn ra tại Hạ Lan bộ lạc.

Hạ Lan Phi đứng lên, thản nhiên nói:

- Đến lúc đó ngươi tới tham gia là được.

Nói rồi quay người rời đi.

Bời vì ăn mặc đơn giản hở hang, cước bộ nhẹ nhàng phóng ra hiển lộ cặp chân thật dài xinh đẹp.

"Hừ."

Thác Bạt Linh Hoàng lạnh hừ một tiếng.

Nữ nhân này vẫn như thế, một bộ nữ Hoàng cao cao tại thượng.

Chờ lão tử tìm được tiểu tử nhân loại kia rồi chưởng khống mô phỏng Luyện Hồn Chung, điều đầu tiên làm là bắt ngươi quỳ trước mặt bản Hoàng!

Hắn tỉnh táo lại, thầm nghĩ:

- Loại chuyện thông báo này thì cần gì tự mình đến đây? Chắc có gì đó quái lạ.

- Đứng lại!

Thác Bạt Linh Hoàng hỏi lại:

- Hạ Lan Phi, ngươi cứ đi như vậy?

- Không đi thì làm gì?

Hạ Lan Phi dừng lại, quay người cười nói.

Nàng càng như vậy, Thác Bạt Linh Hoàng càng cảm thấy có việc, sau đó trầm giọng nói:

- Hạ Lan Phi, ngươi ta cũng không phải quen biết ngày một ngày hai, có gì cứ nói thẳng.

- Tốt thôi.

Hạ Lan Phi nhẹ nhàng hất tóc xanh, cười nói:

- Ta nghe nói nửa năm trước ngươi thụ thương, đến Thác Bạt bộ lạc cũng vì thăm viếng ngươi, nhưng nhìn ngươi khí sắc không tệ, xem ra đã khỏi hẳn.

Thác Bạt Linh Hoàng nghe vậy, sắc mặt đột biến.

Việc mình thụ thương trở về, trừ cao tầng Thác Bạt bộ lạc ra, không người biết được, nữ nhân này làm sao biết?

- Ngươi đừng suy nghĩ nhiều.

Hạ Lan Phi cười nói tiếp:

- Ta cũng nghe Phá Đa La nói.

Phá Đa La.

Linh Hoàng Phá Đa bộ lạc.

- Là hắn!

Sắc mặt Thác Bạt Linh Hoàng càng khó nhìn, nhưng bừng tỉnh đại ngộ.

Thực lực Phá Đa La hạng chót trong các Hoàng, nhưng có một môn tâm pháp có thể suy diễn quá khứ tương lai.

Ma Linh Bát Hoàng đều có năng lực đặc thù, chỗ đặc thù của Thác Bạt Linh Hoàng là có thể bằng vào ma niệm truy ra chuyện đã từng phát sinh ở khu vực hắn đang đứng, gọi Ma Niệm Hình Ảnh Điều Tra Thuật.

Phá Đa La thì có thể dùng ma niệm dò xét chuyện phát sinh của quá khứ và tương lai, giống với thôi diễn hay xem bói.

Thác Bạt Linh Hoàng không biết năng lực đặc thù của Hạ Lan Phi, vì nữ nhân này chưa từng thi triển qua.

- Cáo từ.

Hạ Lan Phi thản nhiên nói.

- Không tiễn.

Thác Bạt Linh Hoàng lạnh lùng đáp.

Hắn hiện tại đã biết mục đích nữ nhân này tới đây, cũng nói cho mình biết chuyện ngươi thụ thương đã bị Phá Đa La truyền đi.

- Thác Bạt Linh Hoàng!

Đột nhiên, ngoài cung điện truyền đến tiếng gầm thét:

- Cút ra đây cho ta!

Thanh âm này hiển nhiên là tiếng rống của Vân Phi Dương!

Thác Bạt Linh Hoàng biến sắc, cả kinh hô.

- Là hắn? Làm sao còn chưa chết!

Hạ Lan Phi giật mình.

Lại có người dám để bảo Thác Bạt Lưu lăn ra, lá gan đủ lớn đó.