Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1150: Lôi Thần Liệt Không Diệt (1)



Ngay vào thời điểm tay của Tề Nhạc tiếp xúc với tay của hắn thì hắn chỉ cảm thấy một cổ khí lạnh tiến vào người của mình, nhưng cũng không cảm thấy có chút nguy hại gì ngược lại làm hắn cảm thấy phi thường thoải mái. Trong nội tâm thầm nghĩ, tiểu tử này xem ra muốn tặng bảo vật cho mình nếu không cũng không có cảm giác này. Đợi lần này chấm dứt và hắn không thành phò mã thì đến lúc đó lấy cũng được. Thế nhưng mà hắn lại không biết Tề Nhạc đưa cho hắn tuyệt đối là đại lễ.

Tề Nhạc ngẩng đầu nhìn lên lâu đài Ma Vương, nghênh đón hắn là bốn ánh mắt, hai ánh mắt là của Tát Đán, hai còn lại là Lucifer. Bốn đạo ánh mắt lăng lệ ác liệt nhìn vào người Tề Nhạc, ánh mắt của Tát Đán chính là kinh ngạc, mà ánh mắt của Lucifer là nghi hoặc. Dường như bọn họ suy nghĩ cái gì.

Dùng thực lực của Tát Đán tuy không cách nào phân biệt được tình huống chiến đấu vừa rồi, nhưng hắn cũng nhìn ra được Tề Nhạc có thể dễ dàng ngăn cản công kích của Mahdavikia thì Tề Nhạc rất nổi bật. Tuyệt đối có tác dụng mấu chốt. Về phần hắn làm như thế nào ngay cả Tát Đán cũng không rõ ràng được. Mà Lucifer nghi hoặc chính là năng lượng trên người của Tề Nhạc.

Bởi vì lúc trước hắn vô cùng nhục nhã nên đối với năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên cùng năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân vô cùng quen thuộc. Cho nên Tề Nhạc cùng Mahdavikia chiến đấu tuy hắn tận lực thu liễm năng lượng của bản thân nhưng mà hắn vẫn cảm thấy năng lượng của Tề Nhạc có chút quen thuộc, chỉ có điều trong nhất thời không đoán ra được thôi.

Tát Đán phất phất tay, nói:

- Các ngươi có thể bắt đầu. Mười người đứng được cuối cùng ta sẽ chọn ra một người, trở thành Thân Vương của Lãnh Nhi Thân Vương. Đại hôn là mười ngày sau.

Bốn mươi người, còn thừa toàn bộ bốn mươi người, sau khi đưa mắt nhìn nhau thì cơ hồ cùng một thời gian xông vào nhau. Con mắt mỗi người như biến thành đỏ tươi. Mười người, nói cách khác sẽ có ba phần tử bị loại bỏ. Ai cũng không muốn trở thành một trong những người bị loại.

Mà trước mặt của Tát Đán bọn họ tuyệt đối không lùi bước, chỉ có thể biểu hiện ra một mặt dùng mãnh của bản thân. Những Hắc Tương tộc này phi thường mệt mỏi, cả đám dùng khí lực bú mẹ của bản thân, năng lượng hắc ám bành trướng trước nay chưa từng, ngay cả mặt trời màu tím dưới cổ năng lượng hắc ám kia cũng ảm đạm đi nhiều.

Khí tức của Tề Nhạc biến hóa. Từ khi tiến hành hỗn chiến cuối cùng này khí tức của hắn cũng biến đổi, có chút cúi người giống như con báo săn chờ phát động công kích, lẳng lặng chờ đợi.

Có lẽ là bởi vì hắn và Mahdavikia đánh một trận chiến nên thời điểm vừa bắt đầu hỗn chiến không có người nào công kích hắn.

Ngẩng đầu nhìn lên lâu đài, khóe miệng của Tề Nhạc mỉm cười lãnh khốc, Tát Đán chớ có trách ta, ai bảo ngươi muốn tiến hành công kích thế giới của ta chứ? Giờ khắc này hắn đã không hề khí tức của bản thân mình, năng lượng Kỳ Lân bá đạo hiện ra, hai tay mở ra, hắn dùng sức tiến vào vào trong hỗn chiến, có chút lười biếng nhìn qua Lãnh Nhi trên sân thượng của lâu đài.

Ánh mắt Tát Đán, Lucifer cùng Lãnh Nhi ba người đồng thời gim lại trên người của Tề Nhạc. Tuy cả quảng trường trung ương có bốn mươi chín cao thủ Hắc Tương tộc chém giết. Nhưng giờ này khắc này sân rộng này giống như chỉ có mình Tề Nhạc. So sánh với các tộc nhân Hắc Tương tộc thì thân thể của hắn không tính là cao lớn, năng lượng chấn động khổng lồ không ngừng tăng lên.

Bỗng nhiên đồng tử của Lãnh Nhi co rút lại, chính mình không có nhìn lầm, hắn đến, hắn quả thực đã tới. Nhưng mà Tề Nhạc sao ngươi lại tới đây! Mâu thuẫn trong nội tâm không ngừng xuyên thấu tâm tư của nàng, nàng muốn Tề Nhạc mang nàng rời khỏi đây đồng thời lại muốn hắn lập tức bỏ chạy, nơi này chính là địa ngục đấy! Có cha mình ở đây hắn làm sao có cơ hội thoát đây?

Hai tay mở ra không có thu lại, thời điểm Tát Đán vừa chú ý tới hắn thì khí tức năng lượng trên người Tề Nhạc bỗng nhiên bộc phát nhiều lôi điện hình tròn.

Giữa không trung RẮC...A...Ặ..!! Một tiếng kéo thật dài, ngay cả thế giới địa ngục cũng run rẩy theo, ngay cả ba mươi chín Hắc Tương tộc bốn cánh đang đánh nhau sống chết vô ý thức đều ngừng tay nhìn qua, khí tức năng lượng kinh khủng áp chế thân thể của bọn chúng, áp chế bọn chúng muốn thở dốc cũng khó khăn. Trong thuộc tính hoàn toàn tương khắc thì năng lượng lôi điện bá đạo không phải bọn chúng ngăn cản được.

- Tát Đán bệ hạ, đây là đại lễ đầu tiên ta dành cho ngươi.

Tề Nhạc ngửa mặt lên trời cười dài, trong tiếng hét vang thì hai tay lại mở ra lần nữa, năng lượng màu xanh da trời khổng lồ như muốn thôn phệ thân thể của hắn, sấm sét trên không trung mãnh liệt, thời điểm Tát Đán vừa mới kịp phản ứng thì năng lượng màu xanh đã phân ra rồi..

Cột sáng màu xanh da trời vừa vặn bắn ra ba mươi chín cỗ lôi điện nhỏ hơn, lôi điện dán vào mặt đất và bắn vào tầng mây cao vút, điện quang lập loè mang theo âm thanh xoẹt xoẹt như Tử Thần triệu hoán, trong phạm vi bao phủ của cột sáng lôi điện màu xanh da trời thì không khí đã hoàn toàn vặn vẹo, bất luận năng lượng nguyên tố gì cũng bị lôi điện xoắn nát.

- Lôi -- thần -- liệt -- không -- diệt --.

Âm thanh lạnh như băng bao phủ mái tóc bạc của Tề Nhạc, nhìn khí thế mạnh mẽ này từ khi Tát Đán cầm quyền ở địa ngục thì Tề Nhạc là người đầu tiên coi rẻ uy nghiêm của Tát Đán.

Cảm nhận được tính phá hư của lôi vân lực thì sắc mặt Lãnh Nhi mặt biến. Sắc mặt Lucifer đại biến, sắc mặt Tát Đán càng đại biến. Trong miệng Lucifer phát ra tiếng hét to, tám cánh đồng thời mở rộng ra, hắn từ lâu đài Ma Vương bay xuống nhưng mà tốc độ phi hành của hắn làm sao nhanh bằng tốc độ bộc phát của lôi điện đây? Tất cả đã quá muộn rồi.

Lôi điện bao phủ mỗi mỗi thành viên Hắc Tương tộc bốn cánh tham gia hỗn chiến. Bọn chúng giống như trang bị nam châm hút lấy lôi điện đánh vào người, bản thể Tề Nhạc bắn lôi điện ra ngoài thì những cột sáng vừa thô vừa to thôn phệ thân thể của bọn chúng. Cho dù bọn chúng phản ứng rất nhanh thì trước năng lượng hắc ám khổng lồ bộc phát thì không có chút tác dung gì, năng lượng hắc ám trước mặt lôi điện mang Hạo Nhiên Chính Khí thì không cách nào duy trì được, với lại thực lực của bọn chúng kém Tề Nhạc quá xa.

Sau khi có được sấm sét hình tròn thì lôi vân lực của Tề Nhạc đã tiếp cận cảnh giới chín vân, năng lực cường hãn tới mức ngay cả thiên địa cũng ghen ghét, huống chi là những sinh vật hắc ám nhỏ bé này.

Trong tiếng nổ vang ầm ầm thì ba mươi chín pho thượng màu đen ở giữa quảng trường hiện ra, bọn chúng đã biến thành than cốc rồi.

Biến hóa vô cùng bất ngờ này làm cho đám sinh vật hắc ám đang xem cuộc chiến run rẩy. Đây là lực lượng như thế nào vậy! Không ngờ trong nháy mắt miểu sát ba mươi chín tên Hắc Tương tộc bốn cánh.

Năng lượng màu xanh sáng lên một khắc lại biến thành vòi rồng, ánh mắt của Tề Nhạc càng trở nên lãnh khốc nhìn cũng không thèm nhìn Lucifer đang lao về phía mình, vòi rồng màu nâu xanh bỗng nhiên bộc phát đem ba mươi chín pho tượng than cốc kia cuốn nát tỏa ra chung quanh, vòng hạch tâm của địa ngục lúc này có mùi két lẹt bao phủ.