Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 508: Huyền Vũ và Thổ Kỳ Lân (3)



Từ đầu tới cuối chỉ nghe chứ không nói, Văn Đình cuối cùng không nhịn được nói:

- Vậy nếu như lúc ấy Ngưu Ma Vương biết được phải làm sao giờ?

Y Nhược lạnh nhạt nói:

- Ta đây phát động sức mạnh Chung Cực Kỳ Lân Tí, cho dù khôngcó cách nào giết chết Ngưu Ma Vương, ít nhất cũng có thể tiêudiệt được mấy tên thủ hạ của hắn. Vì Hắc Kỳ Lân xưa nay chưatừng có, đáng giá để mạo hiểm.

Nghe nàng nói xong,Tề Nhạc không khỏi trở nên càng kính trọng, Y Nhược và LongGiang là hai người đã mạo hiểm tính mạng tới cứu mình mà!Ánh mắt nhìn hai người kia càng trở nên cung kính hơn:

- Hai vị tiền bối, tôi nghe nói, lúc trước Hiên Viên Kiếm đãtừng nằm trong tay Hoàng đế, mà Hoàng Đế đúng là người dântộc Thổ. Vậy sao về sau Hiên Viên Kiếm lại bị cấm chế bảo hộchứ?

Y Nhược thở dài nói:

- Ta vừa mớinói, Thập đại thần khí, đều vận chuyển theo thiên ý, muốn cóđược chúng, liền cần có cơ may xuất hiện, tới khi cơ duyên kếtthúc, chúng sẽ trở lại chỗ vốn của chúng nó. Giống như lầntrước sau khi Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu suất lĩnh Tộc Cửu Lê,Hiên Viên Kiếm liền tự nhiên biến mất, lại một lần nữa bịphong ấn trong cấm chế.

- Từ đó trong ba ngàn năm nay,chúng ta vẫn luôn nghĩ biện pháp phá tan cấm chế, dù sao, thần thú đã hoàn toàn bị Hung thú áp chế, muốn đòi lại quyềnchủ động, việc đầu tiên chúng ta cần làm chính là tiêu diệtNgưu Ma Vương. Cậu không phải là người thuộc thời đại của chúng ta, cho nên vẫn không biết hết sự đáng sợ của Ngưu Ma Vương.

- Vốn, thần thú nhất tộc chúng ta vẫn luôn chiếm thượng phongtrong cuộc đối kháng ấy, tuy rằng không có cách hoàn toàn tiêudiệt bọn chúng, nhưng vẫn luôn có thể áp chế chúng. Nhưng từsau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, tình hình liền thay đổi. Dướidự dẫn dắt của Ngưu Ma Vương, mấy ngàn năm qua hung thú khôngngừng mạnh lên, thực lực hoàn toàn vượt xa thần chú chúng ta.

- Mà Ngưu Ma Vương cũng là một nhân vật cực kỳ khủng bố, trongsố thần thú chúng ta căn bản không có ai là đối thủ của hắn,tình hình hôm nay ngươi cũng thấy đấy, liên hợp thực lực Tamđại hung thú vương cũng không thể tiêu diệt hắn. Tuy rằng khảnăng hắn đã bị thương, nhưng trong nháy mắt biến hóa thànhgiống như lúc trước có thể ngăn cản được công kích mạnh mẽ tớivậy cũng có thể thấy được sức mạnh của hắn cường đại thếnào rồi.

- Phải biết tam đại Hung thú vương kia, từngtên đều có thực lực không hề thua kém Thần thú chi Vương là bao kìa! Tu vi mà bọn hắn cộng lại cũng đủ tạo thành uy hiếpmạnh mẽ đối với giới thần thú chúng ta. Nếu như không có sựtồn tại của Ngưu Ma Vương, có lẽ, đám Hung thú này cũng sẽkhông tin phục lẫn nhau, cho dù là chúng ta lợi dụng thời cơ,nhưng sau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, hung thú hoàn toàn biếnthành thành lũy bền chắc như thép, căn bản không chừa cho chúng ta bất cứ cơ hội nào.

Tề Nhạc gật đầu nói:

- Hóa ra là như thế, Ngưu Ma Vương quả thật là cường đại, nhưnglà, thập đại thần khí dù sao cũng có cường đại cấm chế thủhộ giả, các người ba ngàn năm rồi đều không thể có được nó,nên sớm nghĩ biện pháp khác, bằng không mà nói, Hung thú sẽcàng trở nên mạnh mẽ hơn nữa, mà thần thú thì lại càng ngàycàng yếu hơn thôi. Chẳng lẽ, thật sự là không có cách nàokhác sao?

Y Nhược lắc đầu, nói:

- Nếu nhưcó cách khác, chúng ta cũng sẽ không bị trở thành cục diệnbị động như vậy. Vốn tôi còn mong mỏi anh là hậu đại của Thần thú chi Vương, tuy nhiên thực lực hiện tại của anh còn thiếurất nhiều, vốn với thiên tư của anh, nói không chừng còn cóthể trở thành thần thú chi vương còn mạnh hơn cả Ngưu Ma Vương.Đáng tiếc, anh lại là kẻ đến từ thế giới khác, chúng ta cũng chỉ đành chờ đợi mất công.

Tề Nhạc nói:

- Tiền bối, người cũng đừng thất vọng, trước khi chúng tôi cònchưa rời khỏi thế giới này, chỉ cần dùng tới tôi, tôi nhấtđịnh sẽ trợ giúp thần thú. Dù sao tôi cũng là một trong nhữngthành viên của tộc Kỳ Lân, tuy là thời đại khác nhau, nhưng tôicũng có trách nhiệm phải giúp đỡ tộc nhân của mình.

Ánh mắt Y Nhược sáng lên, nói:

- Thật là như thế sao?

Tề Nhạc hơi kinh ngạc nói:

- Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ tôi còn biết nói dối haysao. Trận chiến ngày hôm nay, tôi cũng hoàn toàn đứng ở phe đối lập đối với đám hung thú kia. Ngưu Ma Vương còn chưa biết tìnhhình thật của chúng tôi, trong ấn tượng của hắn, chỉ sợ tôicòn là một Mặc Kỳ Lân mạnh tới mức có thể nhuyễn hóa thànhhình người, cho dù tôi không tìm hắn gây sự, chỉ sợ hắn cũngsẽ nghĩ biện pháp tới tìm tôi gây chuyện.

Y Nhược mỉm cười, nói:

- Cậu chịu giúp chúng tôi, như vậy, mọi chuyện đều có cơ hộithay đổi. Có lẽ, chúng ta thật sự có thể tiêu diệt Ngưu MaVương cũng không chừng. Chỉ là nếu không có sự tồn tại củahắn thì cho dù chúng ta không có cách nào có được Thập đạithần khí, cũng có thể chống lại với Hung thú. Dù sao, thầnthú chúng ta cũng không phải là dễ bị khi dễ như vậy, kể cảchính bản thân ta trong đó, tất cả còn có bảy vị Kỳ Lân, chỉcần chúng ta liên hợp với nhau, cùng với sự trợ giúp của cácthần thú khác, hung thú có muốn làm xằng bậy cũng không phảidễ dàng.

Tề Nhạc nói:

- Tôi? Tiền bối, bây giờ người còn cho là tôi cũng có năng lực chống lại Ngưu Ma Vương hay sao?

Y Nhược mỉm cười nói:

- Dĩ nhiên là không phải, năng lực của cậu tối đa cũng chỉ có thể chống lại một tên Hung thú vạn năm, vẫn còn chưa chiếmđược ưu thế. Nhưng điều này không có nghĩa là cậu không thểtiêu diệt Ngưu Ma Vương. Vừa rồi ta mới nói, hiện tại cần giữ bí mật, đợi tới thời điểm thích hợp thì tự cậu cũng sẽ biết,hoặc tự ta cũng sẽ nói cho cậu biết. Giờ tôi có một ý tưởng, hy vọng cậu có thể giúp chúng tôi một chuyện.

Tề Nhạc nói:

- Tiền bối, người nói đi, chỉ cần tôi có thể giúp được, cũng coi như báo đáp lại ơn cứu mệnh của các người.

Y Nhược nói:

- Không phải chúng ta cứu các người, không cần phải báo đápcái gì hết, ta nhờ các người hỗ trợ đương nhiên có hồi báo.Trên thế giới này, người biết rõ ràng vị trí cụ thể củaThập đại thần khí cũng chỉ có Kỳ Lân chi Vương chúng ta thôi,cũng chính là Thần thú chi Vương hiện tại. Chỉ cần cậu cóthể giúp chúng ta chuyện này, ta liền mang bọn cậu tới gặplão, xin lão nói cho cậu biết vị trí của Côn Lôn Kính, cònchuyện các cậu có thể phá tan được cấm chế hay không còn phụthuộc vào vận may của cậu rồi.

Nghe xong lời này, Tề Nhạc không khỏi vô cùng vui mừng, biết được chỗ phong ấn của Côn Lôn Kính, vậy mình với Văn Đình, Tuyết Nữ coi như có hy vọngtrở về rồi!

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn Y Nhược lập tức sáng lên, nói:

- Tiền bối, ngài nói đi, tôi đồng ý giúp các ngài.

Y Nhược nói:

- Đối với dân tộc Thổ mà nói, Hiên Viên Kiếm là đồ đằngtuyệt đối, tôi muốn mời các cậu hỗ trợ, đi tới Hiên Viên mộcủa Hiên Viên Kiếm một lần, nếu như có thể lấy được Hiên ViênKiếm, thì sự hưng thịnh của Thần thú chúng ta liền coi như nằm trong lòng bàn tay rồi.