Số 13 Phố Mink

Chương 1031: N nhân (2)



Bart nhíu nhíu mày.

Ashley có vẻ như rất quen thuộc mà nói: "Trong tình huống bình thường, điều

kiện tiên quyết để cha mẹ có địa vị ngang nhau đó là tìm được dòng dõi tốt để

có thể lấy được tài nguyên ngang nhau cho hôn nhân, chức vị của ông nội cậu

chắc chắn cao hơn."

"Ông nội tôi từng đảm nhiệm qua chức Phó đoàn trưởng Kỵ Sĩ Đoàn thứ ba,

nhưng đó là chuyện từ lúc trước rất lâu, lúc tôi còn rất nhỏ thì ông nội tôi đã

được điều đi gia nhập vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất."

Nghe được lời này, Karen đứng người lên, Ashley cũng đứng người lên, ngay cả

Ventura đang chơi đá cũng đứng người lên.

Tất cả mọi người đều rõ ràng, Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất là có ý nghĩa như thế nào,

điều động gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, đó là sau khi bản thân mình tử vong,

trở thành lực lượng của Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất.

Bart nhìn về phía Ashkley, nói: "Cho nên tôi không muốn khiến cho bầu không

khí trở nên nghiêm túc như vậy, tất cả mọi người ngồi xuống đi."

"Gửi lời chào của tôi đến ông nội cậu." Ashley nói.

Bart tiếp tục nói: "Kỵ Sĩ Đoàn và những bộ môn khác trong Thần giáo thuộc về

hai hệ thống hoàn toàn khác biệt, chúng ta chỉ tiếp nhận mệnh lệnh đến từ Đại

Tế Tự và Trật Tự Thần Điện, có điều, điều mà tôi có thể làm đó là nếu như bản

thân mọi người cùng với bạn bè thân thích xung quanh nếu có ai muốn gia nhập

vào Kỵ Sĩ Đoàn, tôi có thể giúp sắp xếp, nhưng yêu cầu gia nhập vào Kỵ Sĩ

Đoàn cực kỳ nghiêm ngặt, cần chính mình vượt qua khảo hạch."

Nói xong, Bart ngồi xuống.

Ventura mở miệng nói: "Ventura. Ramani. Tôi sống cùng với ông bà, ông bà của

tôi đều là thần bộc, lúc trước làm nhân viên hành chính trong cao ốc giáo vụ,

hiện tại cũng đã về hưu."

Ashley mở miệng nói: "Cha mẹ cậu đâu?"

Karen cảm thấy có chút bất đắc dĩ, cái cô gái này, là ví dụ điển hình của sự thiếu

thông minh.

Người ta đã bắt đầu giới thiệu từ ông bà, đã nói lên một nguyên nhân, cô ta còn

nhất định phải hỏi như vậy.

"Cha mẹ ta tôi đã qua đời từ mười năm trước, bởi vì..."

Ventura do dự một chút, tay vẫn là mò mẫm cục đá, tiếp tục nói: "Bởi vì ô uế."

"Cậu cũng bị ô uế rồi?" Ashley hỏi.

"Ừm."

"Ghê gớm." Ashley gật đầu nói, "Tôi khâm phục cậu."

Ventura cười cười, nói: "Thật ra thì quen rồi cũng không sao."

Bởi vì trong nhà Karen có Dora và Doreen, tận mắt thấy cuộc sống của bọn họ,

cho nên mới rõ ràng những lời này của Ventura rốt cuộc nặng bao nhiêu.

Cuối cùng, đến phiên Karen.

Karen đứng người lên, mở miệng nói:

"Karen, cô nhi.

Kinh doanh một Nhà Tang Lễ, nếu như bạn bè thân thích bên cạnh có việc gì

cần, có thể liên hệ ta."

Ba người đang ngồi ở đây, nhất thời trầm mặc.

Karen ngồi xuống, cầm lấy ấm trà, tự rót cho mình một ly

Ashley hỏi: "Cho nên, anh đi đến bước này là do tự bản thân mình?"

Karen trả lời: "Có rất nhiều kỳ ngộ, cũng gặp được rất nhiều người trợ giúp ta,

có điều thân thế của ta, chỉ đơn giản như vậy."

Bart vỗ tay một cái, nói: "Vậy xong, bắt gọi món ăn nhỉ?"

Đồ ăn được mang lên rất nhanh, bốn người đều đói, ăn rất nhiều.

Sau bữa ăn, bốn người chào tạm biệt nhau.

Bart và Ashley còn phải đi tìm mình bạn bè của mình, bọn họ đi cùng nhau,

chắc chắn sẽ cùng nhau trở về.

Alfred đã dừng xe ở trước nhà hàng, trông thấy Karen đi ra, chủ động mở cửa

xe ra.

Karen nhìn về phía Ventura, hỏi: "Cậu đi về bằng cách nào?"

"Tôi đón xe trở về."

"Lên xe đi, ta đưa cậu trở về."

"Được rồi, cảm ơn."

Thiếu niên cũng không có nhăn nhó gì thêm, ngồi vào trong xe, nói địa chỉ với

Alfred.

Karen ngồi ở vị trí kế bên tài xế hỏi: "Đúng rồi, cậu cũng chưa nhậm chức gì

à?"

"Không có, tôi còn đang đi học ở trường học của giáo hội, là ngài hiệu trưởng

đề cử tôi tới tham gia lần tuyển chọn này."

Karen nhớ John cũng đi học ở trường học giáo hội, bây giờ đang ở trong ký túc

xá, học tiểu học.

"Sau khi ra ngoài muốn làm cái gì?" Karen hỏi, "Ý của ta là công việc được

phân phối."

Ventura trả lời: "Đòn Roi Kỷ Luật."

Điều này cũng giống với việc rất nhiều thiếu niên sau khi lớn lên muốn làm

cảnh sát vậy, bỏ qua Kỵ Sĩ Đoàn một bên không nhắc đến thì Đòn Roi Kỷ Luật

xác thực thỏa mãn ước mơ của phần lớn người trẻ tuổi, lúc trước Richard cũng

là bởi vì cái giấc mơ này mới dùng quan hệ trong nhà để gia nhập vào.

"Vậy thì tranh thủ giành được vị trí của 12 người cuối cùng, đến lúc đó tốt

nghiệp có thể trực tiếp làm đội trưởng."

"Tôi tuổi còn nhỏ, không đảm đương nổi chức đội trưởng." Ventura rất tỉnh táo,

"Còn anh, anh là đang chuẩn bị làm đội trưởng sao?"

"Cậu cảm thấy thế nào?"

"Tôi cảm thấy anh có thể dễ dàng tiến vào vị trí 12 người cuối cùng, bởi vì anh

mạnh hơn chúng tôi quá nhiều."

"Câu này, cũng không xác định được."

"Nếu như anh làm đội trưởng, tôi có thể tới chỗ anh làm đội viên sao?" Ventura

hỏi.

"Nếu như cậu không cảm thấy thiệt thòi mà nói, đương nhiên là ta hoan nghênh

cậu gia nhập."

"Được rồi, tôi cũng muốn tham gia tiểu đội của anh."

Karen cười cười nhìn ra ngòai cửa sổ, thiếu niên này còn rất đơn thuần, nói như

thế nào đây, thuộc về độ tuổi dễ bị lừa nhất.

Bởi vì trong lúc kiểm tra cậu ta bị mình khuất phục, cho nên lúc này mới tạm

thời thiếu đi suy nghĩ lý tính, sinh ra xúc động muốn bái mình làm đại ca.

Có điều, chuyện này để sau này rồi nói tiếp.

Nếu như về sau mình thật sự phải thành lập một tiểu đội, cậu ta cũng nguyện ý

tới, vậy thì mình khẳng định sẽ nhận lấy.

Bởi vì cậu ta cũng không gọi là có thiên phú, mà thiên phú đã thành chiến lực

thực tế.

Mặt khác, điểm mạnh của cậu ta cũng không phải là linh hồn, nhìn trạng thái

linh hồn hóa đá của cậu ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, điểm mạnh của cậu

ta hẳn là vật lộn cận chiến, ở trong hiện thực, dạng người như vậy, thường

thường rất dễ sử dụng.

Nói theo một cách khác, loại khảo hạch nhằm vào linh hồn này, nhưng thật ra là

điểm yếu của cậu ta.