Số 13 Phố Mink

Chương 1305: Cứu mạng (3)



"Đêm nay không làm cá nướng được, đêm mai làm đi, cá thì chuẩn bị trước một

ngày, lựa chọn loại cá lớn."

"A, không sao cả, đối với món cá ngon lành thì ta chưa từng e ngại việc chờ

đợi."

Lúc này, tiếng điện thoại vang lên, Karen cầm ống nói lên.

"Alo, là Nhà Tang Lễ Pavaro sao, ta tìm Karen." Đầu bên kia điện thoại truyền

đến âm thanh của Muri.

"Ta là Karen."

"A ha, đội trưởng, sáng mai tôi sẽ đến thành phố York."

"Nói chuyện xong với người nhà rồi sao?"

"Không có, người trong nhà tôi còn không biết đâu, nhưng tôi nhờ vào quan hệ

của đội trưởng cho nên đã được điều đến một tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật vừa

mới thành lập ở thành phố York, tôi là tuân theo mệnh lệnh của Thần Giáo để

đến đây gia nhập đội."

"Cậu dự định ra đi không lời từ biệt?"

"Đã cáo biệt xong, trước khi tôi lên đường đến Cánh Cổng Luân Hồi, không

phải sao?"

"Được rồi, sáng mai cụ thể mấy giờ đến?"

"Sáng mai một giờ."

"Vậy cũng gọi là sáng mai?"

"Tôi tự đến, sợ phiền phức ngài."

"Sẽ không làm ta phiền phức, ta sẽ để cho người hầu nam của ta đến đón ngươi,

sau đó sẽ đưa ngươi đến khu chung cư ta đã chuẩn bị sẵn từ trước, buổi sáng

tám giờ ngươi tới cùng ta dùng bữa sáng đi."

"Được rồi, đội trưởng, ngày mai gặp."

"Ngày mai gặp." Karen cúp điện thoại, lúc này Pall mở miệng nói: "A, suýt nữa

quên mất, Mas và Blanche cũng đến đây vào ngày mai, nhưng mà bọn họ sẽ đến

đây vào khoảng giữa trưa."

"Nếu như vậy mà nói, có thể thông báo cho đám người Ashley, Bart và Ventura

cũng đến tập hợp, đêm mai có thể tổ chức buổi tiệc gặp mặt."

"Không nên gọi là đại hội gặp mặt sao?"

Pall giơ chân mèo lên, "Muốn làm một cái băng rôn, một cái thời đại huy

hoàng, mở màn như thế!"

"Cũng phải thông báo cho Eisen và Richard, còn có Philomena.” Karen mở

ngăn kéo ra, lấy từ bên trong ra một con Quạ đen.

"Đám tên điên của gia tộc Filsher, cậu đúng là cũng dám nhận vào à."

"Thật ra tôi cũng không có nhiều khả năng để có thể từ chối, người ta ra giá còn

rất không tệ, đúng rồi, cô và Kevin tranh thủ thời gian, bố trí xong ba trận pháp

truyền tin mà văn phòng của tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật cần phải có."

“Đây là vấn đề nhỏ, buổi chiều yêu tinh radio sẽ đi mua vật liệu, ta và con chó

ngu chỉ cần hai ngày là có thể giải quyết, về sau thì có thể để cho con chó ngu

chuyên môn phụ trách việc trực và trông coi trận pháp dịch chuyển. Cậu có biết

không, từ khi cậu kể lại hành trình của mình ở trong Cánh Cổng Luân Hồi, ban

đêm lúc con chó ngu đi ngủ đều phải mở to một con mắt, nó chỉ sợ cậu nửa đêm

sẽ lôi nó ra ngoài để nấu nước nhổ lông nó."

"Có làm quá rồi hay không?"

"Ha ha, ta cảm thấy con chó ngu đặt mình vào bản thân của cậu đấy, lúc bình

thường những lời nó nói với cậu cũng chỉ có hai ba phần, cho nên nó cảm thấy

những lời mà cậu kể cho nó nghe, cũng chỉ có hai ba phần."

"A, là như vậy sao”

"Được rồi, ta sắp phải đi chuẩn bị dùng trà chiều đây, ta tin tưởng hôm nay

mông lớn sẽ rất cố gắng mà chuẩn bị cho buổi trà chiều này."

"Đi thôi."

"Hay là, ta dùng trà chiều ngay ở trong phòng nhỉ, đợi lát nữa để cho cô ta đi

vào cho cậu nhìn nhìn một hồi, ta tin tưởng hôm nay cô ta chắc chắn sẽ chủ

động phát huy nhiều hơn lúc bình thường đấy, ví như rung một cái, lắc một cái,

hoặc là bó sát hơn một chút."

Karen dùng cán bút, gõ trực tiếp vào trên cái đầu mèo nhỏ của Pall.

"Ôi!"

Pall ôm đầu mình, rất là bất mãn nói, "Ta không tin trong lúc ta nói tới những

việc này mà trong đầu cậu không tưởng tượng ra hình ảnh đấy, hừ, đàn ông dối

trá."

"Tối ngày mai sau khi tôi chào đón đội viên xong thì tôi dự định về trang viên

Ellen một chuyến trong đêm, cô có muốn cùng về chung không?"

"Không về, ta phải cùng với con chó ngu làm trận pháp truyền tin rồi, à mà này,

cậu cũng đừng trở về, tất cả đội viên tập hợp, tiếp theo sẽ còn có rất nhiều việc,

sau khi cậu lái xe về đó có lẽ còn phải ở lại một đêm, sau khi hưởng thụ xong

tất và chân của cháu cố cố cố cố của ta thì còn phải vội vàng lái xe trở về, mệt

mỏi bao nhiêu.”

"Tôi sợ về sau càng không có thời gian, có cơ hội, vẫn là nên về thăm một

chút."

"Ha ha."

Pall cho Karen một cái ánh mắt kiểu "Tôi hiểu mà". Sau đó lại là một cái bút

máy đập vào bên trên cái đầu mèo.

"Không phải chứ, meo, ta cũng rất tò mò đấy, nhu cầu trên phương diện kia, thật

sự sẽ mạnh liệt như vậy sao”

"Tôi đi thăm cô ấy, đây là việc tôi nên làm."

"Ta biết, nó là vị hôn thê của cậu, cậu có quyền lợi hợp pháp mà làm vậy."

Karen cầm lên bút máy một lần nữa, Pall lập tức lui về, hỏi: "Vẫn là vấn đề vừa

mới nãy, thật sự nhu cầu sẽ mãnh liệt như vậy sao?"

"Cô chưa từng có kinh nghiệm về phương diện này?"

“Không có, lúc ta còn làm người thì hoàn toàn không nghĩ tới chuyện kia, vừa

nghĩ tới sau khi kết hôn phải cởi sạch quần áo rồi ngủ chung với một người đàn

ông khác trên cùng một cái giường thì ta đã hận không thể trực tiếp nướng cháy

tên đàn ông kia."

"Cô đã làm mèo lâu như vậy, chưa từng có thời kỳ động dục à?"

"Là cái tiếng mèo kêu lúc ban đêm kia sao, gọi qua gọi lại giống như tiếng trẻ

con khóc nửa đêm đấy à?"

"Ừm.

"Ta đã từng gặp, nhưng ta cảm thấy cái này thật là ngu xuẩn."

"Phương diện này cô có thể trao đổi giao lưu nhiều hơn cùng với Kevin."

"Giao lưu cái gì với nó?"

"Nó chỉ biết về tình yêu, không hiểu việc giao phối, cô tương phản cùng với

nó."

"Ha ha, meo, ta hiểu rồi, cậu dẫn dắt vòng vo như vậy vẫn là đang trách ta trêu

chọc mông lớn của cậu đúng không."

Lúc này, tiếng điện thoại lại vang lên. Karen cầm điện thoại lên: "Alo, nơi này

là Nhà Tang lễ Pavaro."

"Karen, ta là Neo."

"Đội trưởng, ngài bây giờ an toàn rồi à?"

"Gọi ta là trung đội trưởng."

"Trung đội trưởng, ngài bây giờ đã an toàn chưa?"

"Không cậu mau tới cứu ta, ta sắp không ổn rồi."