Ở trong tình cảnh tuyệt vọng dưới đáy biển, vì có thể tiếp tục sống sót nên Neoăn thi thể của ngài Philias.Điều này lại dẫn đến trong một khoảng thời gian rất dài sau này, Neo và "ngàiPhilias" diễn ra một hồi tình tiết “yêu rồi hận” ở trong cùng một cơ thể.Cuộc "Chém giết" này vẫn tiếp tục kéo dài cho đến khi sự việc trên Đảo ÁmNguyệt kết thúc, cùng với khoảng khắc Dorons theo đám tín đồ thật sự của ÁnhSáng kia ra biển bắt đầu một cuộc hành trình mới...Neo lại trở về với bản thân.Mặc dù Karen vẫn đang luôn hoài nghi, anh tin tưởng bản thân Neo cũng hoàinghi, cuộc tỷ thí này cuối cùng ai thua ai thắng, ai mới là người thắng cuộc thậtsự trong cuộc tỷ thí này?Nhưng ít ra nhìn ở bề ngoài, có vẻ Neo rất "Cô đơn".Dù vậy có một vài sự ràng buộc cũng không phải là muốn cởi bỏ thì có thể cởibỏ nó ra, nó không phải chỉ là một sợi dây thừng, cởi ra rồi ném một cái xuốngđất thì sẽ không còn gì liên quan nữa, tác dụng của nó đó là lúc đầu khi ngươimuốn giãy dụa tránh khỏi, nó sẽ càng siết càng chặt cũng sẽ khiến ngươi cànglún càng sâu.Thứ ràng buộc con người thật sự không phải là sợi dây thừng, mà là vết dây hằnmà nó để lại trên cơ thể.Cũng bởi vậy, cái này không có quan hệ gì trực tiếp đến việc mình đã ăn cái gì.Ví dụ trực tiếp nhất đó chính là hệ thống truyền thừa trên người của Karen càngnhiều, nhưng bây giờ anh cũng chưa từng ăn thịt người, a, cũng chỉ nếm thửmột quả trứng mà thôi.Karen giang hai tay ra, Thiên Mị xuất hiện, kéo lấy chuôi kiếm Lưu Tư vàotrong lòng bàn tay của Karen, đồng thời, Xiềng Xích Trật Tự tràn vào cơ thể trởthành xương cốt của nó, quấn quanh ở trên cánh tay của Karen, từ đó lại quấnvào thanh kiếm Lưu Tư.Trước đây trong lúc giao chiến, thanh kiếm Lưu Tư không thể phát huy ra tácdụng quá lớn, nguyên nhân là bởi vì phương thức tác chiến của Neo để Karencảm thấy rất không thoải mái, khiến cho anh không thể không liên tục từ bỏthanh kiếm này.Cho nên, Karen lựa chọn dùng loại phương thức này để khóa chặt mình vàthanh kiếm Lưu Tư lại, đồng thời từ từ điều chỉnh dòng suy nghĩ, điều chỉnh lạitrạng thái của mình, tiếp theo có thể sẽ có một cuộc chém giết thật sự, mìnhcũng không thể lại giữ sức nữa.Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Neo nhận được huyết mạch truyền thừa củaGiáo hoàng điên, thực lực được tăng lên thêm một mức độ hoàn toàn mớiNhưng dưới mắt Karen chỉ có thể chờ đợi, cái gì cũng không thể làm, cơ hội lầnnày khó được, bỏ lỡ thời cơ lần này thì có lẽ vĩnh viễn Neo cũng không có đượclần sau.Chỉ có thể nói, nếu như trao đổi thân phận lại với nhau, anh tin tưởng đội trưởngcũng sẽ lựa chọn mà chờ đợi mình vào lúc này.Cãi nhau thì cãi nhau, nhưng không cách nào phủ nhận đó là quan hệ giữa haingười vẫn rất bền chặt.Áo Giáp Hải Thần bắt đầu điều chỉnh một lần nữa, để diện tích che phủ của nólớn hơn một chút, điều này sẽ khiến cho năng lực phòng thủ của nó sẽ giảmxuống một chút, nhưng sau khi mở rộng diện tích phòng ngự có thể để choKaren có nhiều không gian để phản ứng một cách ung dung hơn.Điều mà Neo am hiểu nhất đó chính là thông qua điểm yếu của ngươi, từ đókhông ngừng khuếch đại ưu thế của mình, cuối cùng chiếm được phần thắngchắc chắn hơn, tựa như là lúc trước khi Neo "Bắt nạt" Ophelia vậy, đánh mộthơi khiến người ta bỏ cuộc.Từng lớp băng sương chuyển động trên bề mặt của Áo Giáp Hải Thần, bất cứlúc nào cũng thay đổi trạng thái để tăng tính phòng thủ cho một khu vực lên.Con Mắt Ám Nguyệt chuyển động trong mắt của Karen, thanh kiếm Lưu Tưtiếp tục biến thành màu đỏ.Sau khi điều chỉnh tốt tất cả mọi thứ lại một lần, Karen lần nữa ngẩng đầu nhìnvề cái bóng đang càng lúc càng ổn định và chân thực ở phía bên kia.Khí thế của hai người lúc này đều rất giống nhau, cả hai đều rất điên cuồng.Khóe miệng Karen không khỏi nở một nụ cười.Có lẽ, ngay cả bản thân của ngài Philia cũng không thể thức tỉnh huyết mạchtruyền thừa của tổ tiên Giáo hoàng điên nhỉ?Cho nên, vấn đề này lại bắt đầu quay trở lại luận điểm chứng minh về ai là hậunhân dòng chính của ai, nhưng mà có vẻ Neo cũng không cần lo lắng gì về vấnđề này, bởi vì chính mình đã làm ví dụ cho đội trưởng.Karen dùng mu bàn tay xoa xoa khóe mắt của mình, hít sâu một hơi.Cơ thể cứng ngắc của Neo lúc này bắt đầu khôi phục cử động, tấm chắn, thanhđại kiếm trong tay và cả áo giáp trên người bắt đầu tiêu tán, nhưng hình chiếucủa Giáo Hoàng điên ở sau lưng lại càng lúc càng trở nên chân thực.Thời gian dần trôi qua, một thanh đại kiếm bị hư hao xuất hiện ở trong tay Neo,mà tóc của Neo thì bắt đầu tung bay bồng bềnh, áo giáp hư hại nhưng lại tỏa rakhí tức làm cho người ta tuyệt vọng hiện lên ở trên cơ thể của hắn.Đồ vật đã bị hư hao, nhưng càng mạnh mẽ hơn.Bên trong đôi mắt cũng không còn lại mỗi sự điên cuồng, ít nhất thoạt nhìn quakhông còn dữ tợn như lúc đầu, nhưng cũng chỉ là chuyển biến từ sóng to gió lớntrở thành dòng dung nham cuồn cuộn thỉnh thoảng có bong bóng nhỏ nổi lêntrên, trên bản chất vẫn trở nên càng đặc sệt hơn."Rống!"Sau khi Neo phát ra một tiếng gầm rú, cả người vọt về phía Karen.Điều này có nghĩa Karen đã có thể chấm dứt việc chờ đợi, bắt đầu chiến đấu.Mà lần này, Karen không có tránh lui, cũng trực tiếp xông tới.Vào lúc hai bên chuẩn bị tiếp cận nhau, Neo và Karen hầu như đều thực hiệncùng một động tác, nhanh chóng nghiêng người, thanh đại kiếm trong tay quétđến."Ầm!"Sau một đợt va chạm này, từ phần cổ tay dọc lên trên toàn bộ cánh tay củaKaren rồi tất cả cơ bắp trên cơ thể đều bắt đầu run rẩy, loại cảm giác tê dại xongthẳng lên trên đầu.Nhưng lúc này đã không còn kịp để dừng lại nghỉ lấy hơi, khi Neo lại chặt mộtkiếm tới, Karen đầu tiên là quét ngang thanh kiếm Lưu Tư để cố ngăn cản mộtkiếm này, dưới chân lập tức xuất hiện tám sợi Xiềng Xích Trật Tự phóng vềphía Neo để trói chân Neo lại.Nhưng mà, Xiềng Xích Trật Tự mà Karen triệu hồi ra lần này lại ngay lập tứcbốc cháy, còn chưa thể chạm đến cơ thể của Neo thì đã hoàn toàn tan chảy.Tốc độ của Neo vào lúc này tăng nhanh, lại bổ xuống một kiếm, Karen đỡ đònmột lần nữa.Bốn phía xuất hiện từng cột băng, bắn về phía Neo.Tốc độ của Neo lại tiếp tục tăng lên thêm, liên tục chém ba nhát kiếm về phíaKaren, Karen không thể không lui lại đón đỡ, khoảng cách của hai bên lập tứckéo giãn ra rất xa, những cột băng mà Karen triệu hồi ra lúc trước cũng đều thấtbại.