Số 13 Phố Mink

Chương 1384: Về nhà (3)



"Nguyệt Nữ Thần Giáo là chính thống của các tín ngưỡng hệ Nguyệt, nó đều có

ý đồ đối với tất cả tín ngưỡng hệ Nguyệt, chỉ có điều Đảo Ám Nguyệt lúc trước

quá yếu ớt mà còn không phát triển, chưa kể vị trí của Đảo Ám Nguyệt lại ở

trên vùng biển chịu sự ảnh hưởng của Luân Hồi Thần Giáo.

Tuy nhiên sau khi Luân Hồi thua trận, thế lực bị co lại, Nguyệt Nữ Thần Giáo

đúng là trở nên nhiệt tình hơn rất nhiều, nhưng mà sau lần đàm phán hòa bình

giữa Trật Tự và Luân Hồi thì ở trên đảo cũng đã đưa ra lựa chọn là dựa vào bên

nào rồi.

Thật ra thì bên trong Hội Trưởng Lão trên đảo hầu như đều có một sự nhận thức

chung, bởi vì chúng tôi đối với Nguyệt Nữ Thần Giáo có một cảm giác bài xích

tự nhiên."

Karen nhẹ gật đầu, nói: "Hỏi thêm một vấn đề, Ám Nguyệt đã từng hiển hóa ra

hình ảnh gì không?"

Khi ở trên Đảo Ám Nguyệt, Karen không có trông thấy bất cứ thứ gì liên quan

đến việc Ám Nguyệt hiển hóa ra, đương nhiên, loại "Nhân hóa" Ám Nguyệt

trong các tác phẩm sáng tác cũng không thuộc về loại này, chủ yếu đều là xem ở

trên định nghĩa của tộc Ám Nguyệt.

"Không có."

"Thật sự không có sao?"

"Tôi lấy thân phận của Vương tộc trên đảo Ám Nguyệt để trả lời anh, không

có."

"Nữ Thần Ám Nguyệt."

"Ừm?"

Đầu tiên là Ophelia cảm thấy nghi ngờ một chút, sau đó lập tức ngây ngẩn cả

người, ngay sau đó, cô đứng người lên, "Anh vừa mới nói cái gì?"

Karen đưa tay phẩy phẩy cho cô ngồi xuống, ra hiệu rằng cô đang quá kích

động.

Nhưng Ophelia không cách nào không kích động, cô đến gần bàn đọc sách, cẩn

thận từng li từng tí hỏi: "Anh dẵ điều tra ra được cái gì?"

"Ngồi xuống rồi nói chuyện."

Ophelia hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn gật đầu, ngồi xuống lại trên ghế.

Cô không kiềm chế được nỗi lòng là bởi vì cô nghe ra được Karen có lẽ đã điều

tra ra được manh mối hay bí mật gì đó có thể trợ giúp Ám Nguyệt hiển hóa, đối

với tín đồ mà nói, điều này còn quan trọng hơn vô số lần so với việc tìm ra được

gia phả của mình.

"Những lời tiếp theo mà tôi sẽ nói với cô, cô không thể truyền trở về cho người

trên Đảo Ám Nguyệt, trước hết cần phải giữ bí mật, điểm này, cô phải cam đoan

với tôi."

"Tôi cam đoan, tôi lấy huyết thống của mình, lấy linh hồn của mình, lấy tính

mạng của mình mà thề!"

"Được rồi, truyền thừa của Ám Nguyệt, đến từ Nữ Thần Ám Nguyệt."

"Nữ Thần?"

"Thứ mà Đảo Ám Nguyệt các cô kế thừa là một truyền thừa vừa tổn hại lại vừa

thất truyền của Nữ Thần Ám Nguyệt."

"Tín ngưỡng mà chúng tôi kế thừa cũng không được đầy đủ, điều này cũng

không phải là bí mật gì, các nhà nghiên cứu nhiều đời ở trên đảo đều có suy

đoán như vậy, nhưng chúng tôi không có năng lực để đi ngược dòng mà tìm

hiểu, không, nói cho đúng thì chúng tôi đã nỗ lực và cố gắng rất nhiều để điều

tra, nhưng đều không có thu hoạch gì."

"Mẹ của Nữ Thần Ám Nguyệt, từng bị Nữ Thần Mặt Trăng Artemis dùng làm

tế phẩm, Nữ Thần Ám Nguyệt và Nữ Thần Mặt Trăng Artemis có một món nợ

máu. Câu chuyện này, tôi có thể xác định chắc chắn.

Sau đó, là suy đoán của tôi, tôi hoài nghi Nữ Thần Ám Nguyệt trong lịch sử đã

từng báo thù Nữ Thần Mặt Trăng, nhưng cuối cùng thì vẫn thất bại, không chỉ

dẫn đến bản thân ngã xuống, cũng dẫn đến Ám Nguyệt Thần Giáo của bà ta

cũng bị tan rã.

Nếu có thể ví dụ thì Đảo Ám Nguyệt bây giờ rất giống với những cái giáo hội

nhỏ đã bị phân tán ra từ sự sụp đổ của Hải Thần Giáo."

Ophelia mở to hai mắt, những lời mà Karen vừa nói đủ để thay đổi lịch sử tín

ngưỡng trên đảo Ám Nguyệt.

Tuy vậy thì Karen cũng không có đợi đến khi cô tiêu hóa xong những thông tin

này, mà là tiếp tục nói bổ sung:

"Còn có một khả năng nữa, đó chính là cư dân trên Đảo Ám Nguyệt và Nữ

Thần Ám Nguyệt đến từ cùng một bộ tộc, trên bản chất thì các người đều có

chung hệ thống tín ngưỡng gia tộc, Thủy tổ là đầu nguồn, nhưng bị Nữ Thần

Ám Nguyệt sửa đổi."

Khắp khuôn mặt của Ophelia toàn là dấu chấm hỏi.

"Cái này chỉ là phán đoán của tôi, tôi biết nói ra nghe sẽ có vẻ rất hoang đường,

nhưng xác thực là có khả năng này."

Ví như hệ thống tín ngưỡng của gia tộc Inmerais lúc này, Dis là Thủy tổ, là

người thừa kế đời một, mình là người thừa kế đời thứ hai trực tiếp tiến hành

Trật Tự hóa nó, ngay cả "Dis" đều bị mặc thêm thần bào của Trưởng Lão Thần

Điện lên người.

Cân nhắc đến việc mẹ của Nữ Thần Ám Nguyệt từng bị đem làm tế phẩm hiến

tế cho Artemis, trong việc này có khả năng cũng có một nguyên nhân đến từ

huyết mạch, mà trong cảnh tượng khi đó, bản thân Nữ Thần Ám Nguyệt và cha

của bà ta đều mặc quần áo của quý tộc, chứng minh ngay lúc đó thì tộc Ám

nguyệt rất có thể đã tạo thành một bộ tộc có quy mô tương đối lớn.

"Tôi cần thời gian để tiêu hóa những lời mà anh vừa nói với tôi."

"Chú ý giữ bí mật, tôi cũng sẽ tiếp tục điều tra."

"Cám ơn anh, Karen, nhưng mà tôi có điều cần hỏi... Anh có tài liệu để cung

cấp cho việc điều tra những gì mà anh vừa nói không?"

"Không có."

"Được rồi, tôi đã biết, cám ơn anh."

Ophelia đứng người lên, cô biết Karen sẽ không nói dối để lừa mình, cô cúi

người, cúi đầu với Karen.

"Cô phải lo lắng trong nhiệm vụ tiếp đón thì người của Nguyệt Nữ Thần Giáo

sẽ dò xét cô, có lẽ cùng với việc Đảo Ám Nguyệt không ngừng phát triển,

Nguyệt Nữ Thần Giáo lại xem trọng Đảo Ám Nguyệt, cảm thấy hứng thú với

huyết mạch của tộc Ám Nguyệt. Giống như là khi đi chợ mua thức ăn, muốn

chọn món ăn tươi mới để đổi khẩu vị đấy."

"Ý của anh là người của Nguyệt Nữ Thần Giáo muốn khảo sát tôi?"

Karen do dự một chút, cân nhắc từ trên góc độ có lợi mình, Ophelia quả thực

thích hợp đứng ở phía trước để hấp dẫn sức chú ý thay cho mình, giúp mình

chắn đạn, nhưng trong lòng anh cũng không muốn làm như vậy.

Cho nên, cuối cùng Karen vẫn lắc đầu một cái, nói: "Rất có thể người mà bọn

họ muốn tìm, là tôi."

"Tôi là Vương tộc."

"Lời này của cô nghe giống như là lời của miếng thịt sườn nói với miếng thịt

sườn khác là cô non hơn tôi vậy."

Ophelia cười nói: "Anh hiểu lầm ý của tôi, ý mà tôi muốn nói đó là, tôi biết nên

làm thế nào để cam đoan cho sự an toàn của anh."

Karen nhún vai, nói: "Cô cũng hiểu lầm ý của tôi rồi, ý mà tôi muốn nói đó là

cô chỉ cần dựa theo lời tôi nói mà làm thì như vậy tôi mới an toàn hơn."

"Được rồi, Karen, tôi đã hiểu."

"Gọi tôi là đội trưởng."

"Đã rõ, đội trưởng."

Alfred gõ cửa tiến vào, mang đến nước lọc và nước đá.

Ophelia đứng lên nói: "Tôi về phòng suy nghĩ trước một chút."

"Được rồi, chú ý nghỉ ngơi, tôi cũng sẽ không gọi cô dùng bữa khuya cùng."

Ophelia rời khỏi phòng sách.

Trong lúc Alfred đang bỏ thêm nước đá vào trong ly nước lọc thì phát hiện

trong mắt của thiếu gia nhà mình lộ ra vẻ suy tư, hỏi: "Thiếu gia, ngài thế nào

rồi?"

"Alfred, ta bỗng nhiên suy nghĩ rõ ràng được một chuyện, có lẽ mỗi lần Neo ở

trước mặt ta đều nhắc lại bảo ta phải gọi hắn là trung đội truỏng, cũng không

phải là bởi vì hắn có niềm đam mê lớn gì với chức vụ này."

"Vậy thì là bởi vì sao, thiếu gia?"

"Vì hắn nh