Số 13 Phố Mink

Chương 258: Rời khỏi nhà, về nhà! (3)



Karen dừng bước chân, nhìn Pall một cái, Pall cũng nhìn Karen.

Sau đó, Karen tiếp tục đi về phòng của mình.

Pall sững sờ tại chỗ, sau mấy giây lập tức đuổi theo, mắng:

“Đáng chết, Karen, có phải trong lòng cậu cũng nghĩ như vậy không!

Cho nên cậu mới cố ý nói với bọn họ chuyện của Dis, nói với bọn họ chuyện

nhà Inmerais;

Trong lòng cậu hy vọng bọn họ hắt hủi cậu, khinh thường cậu, làm mặt lạnh với

cậu, khiến cậu không chịu nổi.

Sau đó,

Cậu có thể yên tâm thoải mái nói tạm biệt với gia tộc Ellen?

Quan trọng nhất là, cậu và Eunice chia tay cũng không phải vì sai lầm của cậu,

bởi vì cậu có lý do chính đáng, cậu có thể chiếm đỉnh cao của đạo đức, mà

không phải chịu dằn vặt nội tâm mình?”

“Tôi không hiểu cô đang nói gì.”

Karen lấy chìa khóa ra, mở cửa phòng của mình rồi đi vào, Pall theo sát phía

sau, tiếp tục mắng:

“Chính là cố ý sử dụng chiến tranh lạnh, cố ý không cho cô ấy xuống nước, cố ý

tạo ra cơ hội nổi nóng cho cô ấy, cố ý khiến cô ấy chủ động nói ra hai chữ “chia

tay”.

Sau đó cậu lập tức thuận thế đồng ý, vẫn câu đó, cô ấy đề nghị trước, cậu hoàn

toàn không có cảm giác tội lỗi, đúng không!

Lòng dạ đàn ông các cậu thật bẩn thỉu!”

Karen vừa thu dọn sách trên bàn vừa thắc mắc nói:

“Rốt cuộc cô đang nói gì, tôi không hiểu, hơn nữa sự thực là tôi vẫn đang làm

tốt bản thân.”

“Bỏ qua sự thực không nói, cậu thực sự không từng nghĩ như vậy, cho dù một

chút?”

“Không có.”

“Không, cậu nghĩ như vậy!” Pall nhảy lên bàn: “Cậu chủ Karen của tôi, bây giờ

cậu đã bắt đầu coi thường gia tộc Ellen rồi sao?”

“Không có.”

“Cậu có, cậu coi gia tộc Ellen là một gánh nặng, cậu muốn mình đi một cách tự

do tự tại!”

Karen dừng động tác thu dọn sách, nhìn Pall, hiếu kỳ hỏi:

“Tôi nhớ, cô không hy vọng tôi và cô về gia tộc Ellen, bởi vì cô lo lắng tôi là Tà

Thần, sẽ mang đến vận hạn cho gia tộc Ellen.”

“Nhưng cậu không phải là Tà Thần.bây giờ Tà Thần là một con chó!”

“Gâu!”

“Cút đi, meo, ở đây không có chỗ cho mày nói!” Pall hét một tiếng với Kim

Mao.

Hiển nhiên Kim Mao vẫn rất sợ Pall, lập tức câm miệng nằm ở cửa, dù sao khi

vừa đến đây, nó đã thần phục dưới ánh mắt của Pall, kể cả bây giờ nó thông

minh lên rất nhiều, nhưng ám ảnh tâm lý vẫn không thể xóa bỏ.

“Tôi chỉ nghe theo lời của cô thôi.” Karen nói.

Pall đưa tay nhẹ nhàng tóm lấy mu bàn tay của Karen:

“Nhưng tôi nhớ lúc ban đầu, cậu bảo tôi mau chóng vác Eunice vào phòng ngủ,

để cô ấy sinh cho cậu thật nhiều thật nhiều con cái.”

“Cô ấy là hậu bối của cô.”

“Bây giờ tình hình khác rồi.”

“Lại khác rồi?”

“Đúng vậy, đầu tiên bây giờ cậu không phải là Tà Thần, tuy rằng… tôi cũng

không biết rốt cuộc cậu là thứ gì.

Tóm lại đã vượt qua sự vật tầng thứ hiểu biết của tôi, cũng sẽ không mang đến

cảm giác nguy hiểm gì.

Nhưng tôi biết, Dis đã dùng nghi thức tế máu, ông ấy cố gắng ngăn chặn linh

tính của người đời sau sau này của nhà Inmerais.”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó cậu không bị ngăn chặn, hiện tại Dis chìm trong giấc ngủ sâu, cho nên,

những thứ vốn có rất có thể sẽ rơi hết vào người cậu?”

“Cô thật biết tưởng tượng.”

“Ta có căn cứ lý luận, giáo hội nguyên lý đã từng làm nghiên cứu về vấn đề này.

“Giáo hội nguyên lý nghiên cứu cả việc này?”

“Đúng vậy, thậm chí bọn họ còn giúp hoàng tộc thiết kế lăng tẩm.”

“Tôi cứ tưởng rằng giáo hội nguyên lý chỉ nghiên cứu lý luận hoặc bản chất của

sự vật.”

“Đó là chuyện mà loại người như Hoven thích làm, rất nhiều tông giáo phát

triển, nó đi lệch đường, đặc biệt là trong kỷ nguyên này, chư thần không xuất

hiện, sẽ không có ai có thể điều về, chỉ có thể mặc nó phát triển.”

“Được rồi, đúng rồi, Pall, Acelos là thứ gì?”

Sở dĩ anh hỏi là thứ gì, là bởi vì từ trong lời nói của phu nhân Jenny, Karen phát

hiện Acelos này hình như không phải là con người.

“Acelos?” Pall lập tức ngẩn người.

“Sao vậy?”

“Acelos, nó còn sống sao?” Pall bỗng trở nên thâm trầm: “Jenny nói cho cậu

sao?”

“Đúng vậy, bà ấy nói đêm nay Acelos sẽ đến đón chúng tôi đổi tàu, cô vẫn chưa

trả lời tôi, Aceloss là cái gì?”

“Là một con yêu quái biển, yêu quái biển to như cá voi.”

“Yêu quái biển, còn to như cá voi?” Karen hơi bất ngờ.

“Trong lịch sử gia tộc Ellen, là gia tộc cướp biển nổi tiếng, chẳng qua là sau này

lên bờ định cư mà thôi, nhưng để lại một số đồng bọn và mối quan hệ trên biển

lớn cũng rất bình thường.”

“Cũng có nghĩa là gia tộc Ellen hiện tại còn có thể triệu hồi yêu quái biển sao?”

“Đúng vậy, sao thế?”

“Không phải nói gia tộc Ellen sa sút rồi sao?”

“Đó là sa sút so với gia tộc Ellen năm đó, nhưng rốt cuộc gia tộc Ellen cũng

không phải là gia tộc bình thường. Hơn nữa, triệu hồi một con yêu quái biển

làm việc giúp, rất kỳ lạ sao?”

“Tôi cảm thấy rất kỳ lạ, ừm, khiến tôi rất kinh ngạc.”