Morning: Cho nên hai người xem như đã hòa giải rồi ư?
Phú bà Tinh Tinh siêu giàu: Không hẳn, dù sao cũng phải để anh ấy nếm thử việc gieo nhân nào thì gặp quả đấy đã.
Morning: Vẽ vời thêm chuyện.
Phú bà Tinh Tinh siêu giàu: Câu không hiểu đâu, đây là tình thú.
Morning:…
Phú bà Tinh Tinh siêu giàu: Thứ bảy câu có muốn đến dự tiệc khai trương nhà hàng mới của James không?
Thời Sơ Thần đột nhiên nhớ tới hai ngày trước, James gọi điện mời cô đến dự tiệc khai trương nhà hàng mới của anh ta. Giọng điệu của anh ta tuy vẫn kỳ quái như hàng ngày, nhưng có thể để anh ta đích thân gọi điện thoại mời, Thời Sơ Thần cũng nghe ra thành ý.
Hơn nữa James còn bảo cô dẫn bạn trai đi cùng, Thời Sơ Thần nghĩ hầu hết những người đến dự tiệc đều là bạn tốt quen biết, nên cùng nhau tán gẫu cũng khá hợp.
Morning: Có đi, đi cùng Đàm Lễ.
Phú bà Tinh Tinh siêu giàu: Ồ, thầy Đàm sắp được ra mắt rồi.
Tuy Tần Tinh đã gặp rồi, nhưng Đàm Lễ vẫn là một ẩn số đối với những người bạn khác.
Morning: Cậu đi không?
Phú bà Tinh Tinh siêu giàu: Tớ không đi đâu, thứ bảy phải đi công tác. Hơn nữa James có vui khi thấy tớ và Mạnh Dịch Nghiêu ở bên nhau không?
Morning:… Cũng không phải ai cũng buông không nổi Mạnh Dịch Nghiêu như thế đâu.
Nói chuyện với Tần Tinh mấy câu, Thời Sơ Thần ra ngoài, mấy ngày hẹn Viên Thuyên Thuyên đến nhà xuất bản, sách của cô được in thêm một ấn bản, trên Weibo tổ chức minigames, cô muốn đến ký sách mới.
“Cô thực sự không muốn bán bản quyền cho các tác phẩm điện ảnh và truyền hình sao?” Viên Thuyên Tuyên mở từng quyển sách ra, đợi cô ký xong, đưa cho cô.
“Tại sao cô vẫn chưa từ bỏ thế?” Thời Sơ Thần mỉm cười hỏi cô ấy.
“Tôi nói thật đấy, cô thử xem tác phẩm của đạo diễn này đi, tôi cảm thấy có mấy cuốn tiểu thuyết khá bình thường, có thể được anh ta quay thành như vậy thực sự quá tuyệt.”
“Cô rốt cuộc là bị thu hút bởi bộ phim của anh ta hay bị thu hút bởi khuôn mặt của anh ta?”
“Cái gì? Người ta có bạn gái rồi.” Viên Thuyên Tuyền đẩy đẩy cô, “Khuôn mặt là một chuyện, nhưng đạo diễn Giang thực sự rất tài hoa.”
“Tôi xem xét chút đã.” Thời Sơ Thần không trực tiếp từ chối.
Thật ra cũng không phải cô bài xích tác phẩm điện ảnh hóa cho lắm, chỉ là cô cảm thấy quá phiền phức, nếu hiệu quả điện ảnh hóa tốt cũng được, nếu phim khác xa tiểu thuyết ngược lại sẽ không bù đắp được mất mát.
Nhiều năm như vậy trong giới này, những tác phẩm điện ảnh và truyền hình thực sự nhận được lời khen ngợi rất ít.
“Ừm, ừm.” Viên Thuyên Tuyên gật đầu: “Vậy nếu bên bọn họ liên lạc lại với chúng tôi, tôi sẽ đưa đề xuất cho cô xem, nhưng nghe nói đạo diễn Giang có một bộ phim mới muốn khai máy, nhanh nhất cũng phải xếp lịch đến cuối năm… “
“Được rồi.”
Thời Sơ Thần đã ký rất nhiều sách, đăng Weibo minigames, mang về nhà mấy quyển sách.
“Sao hôm nay không viết truyện à?” Ăn xong, Đàm Lễ ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Thời Sơ Thần, để cô dựa vào người mình.
“Hôm nay em ký rất nhiều sách, tay rất mỏi.” Cô lắc cổ tay.
Đàm Lễ nắm cổ tay cô nhẹ nhàng xoa bóp.
“Là ai lập flag nói mỗi ngày ngoan ngoãn gõ chữ?”
Dạo này Thời Sơ Thần đang lưu bản thảo một cuốn sách mới.
“Flag đương nhiên không phải dùng để lập, là dùng để đẩy ngã.” Cô làm ra một cử chỉ, “Vèo … Chạm nhẹ, mỏi.”
“Em ký bao nhiêu cuốn?” Đàm Lễ hỏi cô.
“Hơn hai trăm cuốn, mỗi cuốn đều có chữ ký, còn vẽ cả trái tim yêu thương.”
“Cho anh một cuốn.”
“Ừm?” Anh muốn làm gì? ”
Thời Sơ Thần cảm thấy sách của mình không phù hợp với anh.
“Tặng người khác.”
“Vậy cần thêm dòng người nhận không. Em rất ít khi làm cái này đấy.”
Đàm Lễ hôn lên đỉnh đầu cô: “Vậy vất vả cho em rồi.”
********
Người đã lâu rồi không viết chữ, một lúc viết nhiều chữ như vậy, cảm giác đau nhức trên cổ tay Thời Sơ Thần so với tưởng tượng của cô còn mãnh liệt hơn.
Hơn nữa đêm nay Đàm Lễ cũng không biết thương hương tiếc ngọc là gì, từ đầu đến cuối đều dùng tư thế từ phía sau, bàn tay cô tê dại, cổ tay càng thêm đau nhức.
Không chỉ cổ tay mà đầu gối cũng đau, vết cắn ở ngực cũng tê rần.
“Vậy nếu em bảo anh làm chết em, anh cũng sẽ làm chết em thật à?”
Đàm Lễ nhìn dáng vẻ xinh đẹp của cô, hiển nhiên là cô muốn làm chết mình mà.
“Được rồi, lần sau anh sẽ nhẹ chút.”
Thời Sơ Thần nghĩ: “Quên đi, lúc em bảo anh mạnh chút, vẫn là anh cứ mạnh vào.”
Nói xong cô lại chồm tới hôn lên môi anh. Hôn anh, Thời Sơ Thần làm mãi cũng không biết mệt.
“Tối thứ bảy, nhà hàng mới của James có tiệc khai trương, anh có rảnh cùng em đếm tham gia không?”
“Được.”
“Vậy thứ bảy anh đến nhà em đón em nhé?”
Thứ sáu, Đàm Lễ phải về nhà một chuyến, Thời Sơ Thần cũng chuẩn bị về với Thời Đại Cường và Chu Thu Bình.
Buổi tối Thời Sơ Thần ra khỏi nhà, Thời Đại Cường nhìn theo bóng lưng cô hỏi Chu Thu Bình: “Sơ Sơ đã yêu rồi phải không?”
“Không nghe con bé nói.” Chu Thu Bình suy nghĩ một lát, không nhận thấy quá nhiều dấu hiệu yêu đương.
Chu Thu Bình luôn cảm thấy Thời Đại Cường quan tâm đến vấn đề yêu đương của con gái mình còn xa hơn người làm mẹ như bà.
Năm đó, ông cũng là người phát hiện ra trước việc con gái nhìn người gia sư đó bằng ánh mắt không bình thường.
“Bà là mẹ, quá không quan tâm đến con gái rồi.”
Chu Thu Bình bị ông nói cho đến bật cười: “Tại sao tôi không quan tâm đến con gái chứ? Là ông quá có tật giật mình đi, con gái yêu đương là chuyện rất bình thường, làm như con bé yêu sớm không bằng.” Nói đến đây, Chu Thu Bình cũng hắng giọng: “Con người ông cũng hay thật, ngăn cản tình yêu sớm của con gái, lúc năm mới lại bảo con bé đi xem mắt, lúc này lại cảm thấy con bé yêu đương là không được. Ông có mâu thuẫn không?”
“Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là, Sơ Sơ nếu yêu đương tìm con trai nhà nào, ít nhiều chúng ta không thể nghe được chút tin tức gì sao? Cái này…”
Thời Đại Cường vỗ vỗ tay: “Một chút tin tức cũng không có, nỡ đâu con bé tìm được một thằng lưu manh đầu đường xó chợ thì làm sao.”
“Ông đừng nói như kiểu Sơ Sơ là một người thiểu năng, được không?”
“Cũng không phải lần đầu tiên con bé coi trọng mấy thằng con trai nghèo.” Thời Đại Cường nói thầm một câu, “Không phải tôi chê người nghèo yêu giàu, vậy ít nhất tôi không thể để cho con gái của mình chịu thiệt chứ? Tôi nói với bà, Phượng Hoàng nam thật sự không được. Bà xem con gái lão Mạnh, không phải là ví dụ tốt nhất sao?”
“Ồ? Điều đó chỉ có thể chứng tỏ rằng nhà chúng ta có gen coi trọng đàn ông nghèo.” Ánh mắt Chu Thu Bình ý vị thâm trường.
“Tôi làm gì có nghèo? Năm đó cưới bà tôi còn có mấy con lợn đấy!” Thời Đại Cường có chút thiếu tự tin, “Thằng bé kia lúc đó trong nhà còn phải trả một đống nợ, cũng không thể để Sơ Sơ chịu khổ chứ? Mà lúc đó con bé chỉ mới mười tám tuổi. ”
“Được rồi được rồi, ông cũng có lí lẽ.” Chu Thu Bình không buồn phàn nàn ông.
“Hôm khác ông hỏi con bé một chút, chỉ cần hỏi, con bé sẽ thành thật trả lời.”
Ông ấy sẽ không biết sao? Đây còn không phải là không dám sao!
********
Tiệc rượu khai trương phần lớn đều là người quen của James, Thời Sơ Thần không phải là người quen biết tất cả nhưng trên cơ bản cũng đã có duyên gặp mặt.
Nơi tuấn nam mỹ nữ tập trung, lúc mới xuất hiện với Đàm Lễ cũng thực sự hấp dẫn ánh mắt một phen.
Dù sao người quen hay không quen, đối với người đàn ông Thời Sơ Thần dẫn đến, đều mang theo một phần tò mò.
“Ồ, đây không phải là công chúa nhỏ của trại lợn Xuân Nhất sao?” James xoắn xuýt bước tới.
Khi nhân viên phục vụ bưng sâm-banh lên, Thời Sơ Thần và Đàm Lễ mỗi người lấy một ly.
“Chúc mừng.”
“Chúc mừng.”
“Mừng cái gì? Là cô mừng đi, lại có thể cướp mấy người thợ làm bánh của tôi?” Anh ta tránh ly rượu của Thời Sơ Thần, chạm ly với Đàm Lễ, “Ồ, còn chưa đổi à?”
“Ai nói muốn đổi với anh?” Thời Sơ Thần chạm ly với anh ta, phát ra một tiếng giòn giã: “Không.”
James lắc đầu và đảo mắt: “Cô là tốt nhất.”
Sau khi nhìn thấy Thời Sơ Thần, Mạnh Dịch Nghiêu cũng đi về phía bọn họ.
“Không cần em giới thiệu nữa nhỉ?” Thời Sơ Thần nhìn Đàm Lễ, “Mạnh Dịch Nghiêu, bạn từ nhỏ của em.”
Lại nhìn Mạnh Dịch Nghiêu: “Đàm Lễ, bạn trai của tớ.”
Hai người đàn ông gật đầu tỏ ý chào hỏi.
“Mọi người nói chuyện đi, tôi đi chào hỏi người khác.”
James lắc đầu, vặn eo bỏ đi.
“Anh ta biết cậu hòa giải với Tần Tinh rồi, nóng trong người hả?”
“Cậu con gái con lứa đứng đắn vào.” Mạnh Dịch Nghiêu cà khịa cô, ánh yeutruyen.net mắt đối diện Đàm Lễ: “Tôi có một dự án, không biết anh có hứng thú nói chuyện không?”
Thời Sơ Thần bĩu môi, vừa lúc nhìn thấy vài người bạn bên cạnh vẫy tay với cô: “Vậy thì hai người nói chuyện đi, em đi tìm người khác chơi vậy.”
Tầm mắt Đàm Lễ theo cô đến khi bên cạnh có mấy cô gái vây quanh, sau đó mới trở lại trên người Mạnh Dịch Nghiêu.
Lúc hai người đang trò chuyện, thỉnh thoảng Đàm Lễ lại nhìn về hướng cô, anh luôn cảm thấy dù trong số rất nhiều cô gái ăn mặc rạng rỡ như thế thì Thời Sơ Thần vẫn là đẹp nhất.
“Nếu không có vấn đề gì, thứ hai tôi sẽ cho người gửi tài liệu đến.”
Đàm Lễ gật đầu, nâng ly: “Hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Xung quanh Thời Sơ Thần có thêm hai người đàn ông, Đàm Lễ cảm thấy nhìn vô cùng chướng mắt, nói chuyện với Mạnh Dịch Nghiêu xong, sải bước đi tới bên cạnh cô, cô vừa lúc quay đầu, đối diện với tầm mắt của anh.
“Nói xong rồi à?” Thời Sơ Thần hỏi anh.
“Ừm.” Anh gật đầu, dùng tay ôm eo cô một cách tự nhiên.
“Ồ ~~~~~” Mấy cô gái đứng đấy đồng loạt cười ra tiếng.
Thời Sơ Thần giới thiệu Đàm Lễ với bọn họ, nói chuyện với bọn họ một lúc mới dời đi.
Hôm nay Đàm Lễ khó tránh khỏi bị bạn bè cô mời rượu, tuy không quá mức nhưng cũng uống có chút choáng váng, trên đường về nhà không ngừng dựa vào vai Thời Sơ Thần.
Sau khi tài xế rời đi, người dựa vào yeutruyen.net vai cô mới chậm rãi di chuyển khuôn mặt, khuôn mặt sau khi uống say hơi nóng hổi áp vào cổ cô, hơi thở hòa lẫn mùi rượu.
Hô hấp của anh chậm rãi dồn dập, hơi thở từ cổ chui qua khe hở quần áo phun vào ngực.
Tay đặt lên thắt lưng cô, eo cô, chỉ có người nắm tay mới biết được có bao nhiêu mảnh khảnh.
“Này…” Thời Sơ Thần đẩy anh, ngăn cản tay anh đang chậm rãi nhấc vạt áo lên thăm dò vào trong.