Sơ Tình Lưu Niên

Chương 47: Đường Saccarozơ



Thực tập sinh trong khoa đã về gần hết, chỉ có một mình Thẩm Đồng Sinh lặn lội thu dọn căn phòng, kê xếp lại bàn ghế rồi tắt điện đi ra ngoài. Hai bạn nữ cùng một bạn nam chụm đầu trò chuyện, tay víu vào nhau vui vẻ tâm động phách lạc.

Thẩm Đồng Sinh thuộc kiểu người sôi nổi hướng ngoại giới tính Omega dễ làm thân với người khác từ lần gặp đầu tiên vô tình đi ngang qua dừng chân cười tươi tắn xoắn xuýt bắt chuyện:

"Các cậu chưa về à, trời hôm nay trở lạnh đấy, ở ngoài cho lạnh cóng da thịt?"

"Chút nữa bọn tớ về nha.".

Bạn nam duy nhất trong nhóm người đáp lại hào hứng hướng mũi tay chỉ lên đằng trước đám đông:

"Nhìn người đẹp tay trong tay đi với nhau có cảm giác cp lắm í, cứ như một đôi tình nhân thật sự vậy."

Ánh mắt Thẩm Đồng Sinh sượt qua đường thẳng băng theo ngón tay cậu bạn nọ chỉ bắt gặp hai người cao trên mét tám ngũ quan thanh tú hài hòa sóng bước ra khỏi tòà nhà Hội trường.

Người cao hơn chừng nửa cái đầu thỉnh thoảng sát lại xoa mái tóc người đi bên cạnh. Hiến nhiên ai cũng biết hai người nổi bật giữa đám đông là Khương Du và Diệp Ngạn. Người thấp hơn một chút thì khoác trên người áo rộng quá khổ mà người bên cạnh mặc duy cái áo phông mỏng manh nhìn đã biết chủ sở hữu của chiếc áo là người nào.

Thẩm Đồng Sinh lúc mới bước vào đã ngửi ra mùi hương rượu Vodka khác lạ đầy tính cuồng dại yêu dã phát ra từ cơ thể Khương Du bởi bình thường trên người cậu chẳng lưu lại mùi vị gì cả.

Tình cảnh bây giờ khác nào đôi tình nhân nhỏ phát kẹo cho người qua đường có đứng xa cỡ cự ly 5 mét vẫn cảm nhận bầu không khí yêu đương ngọt ngào như đường Saccarozo.

Thực sự giống người yêu tới mức khó tin, cực kỳ giống. Thẩm Đồng Sinh chân thực cảm nhận.

"Nhưng họ đều là Alpha, yêu nhau có hơi..."



Thấm Đồng Sinh chưa nói hết câu thì một trong hai bạn nữ đã cao giọng biểu đạt ý:

"Thời đại này còn trọng giới tính nữa sao,cặp đôi đồng tính đâu phải hiếm lạ chưa từng thấy bao giờ, cứ đi một mét vuông là gặp trên dưới 3-4 đôi đấy. Với cả chủ yếu nhìn họ thêm động lực đu cp hoi."

Thẩm Đồng Sinh cười cười chuẩn xã giao lắc đầu nhìn bóng dáng dần khuất khỏi tầm nhìn ánh mắt ẩn chứa ý vị không rõ đi ngược lại dòng người.

Khương Du ăn xong ấm bụng, tâm tình cực tốt cùng Diệp Ngạn đi dạo trên con phố sầm uất tấp nập người qua lại,đèn đường đủ loại sáng trưng thắp lên soi tỏ người đi đường.

Mọi người lướt qua hai thiếu niên không kìm được lòng mà ngoảnh lại nhìn lâu một chút vô thức cảm thán tư vị thanh xuân rực rỡ của tuổi trẻ tràn đầy nhiệt lượng. Quả thực những người có ngoại hình ưa nhìn thường sẽ rất dễ ni bt trong đán đáng.

Khương Du nhâm nhi vị ngọt thanh của trà sữa trong miệng cất tiếng hỏi:

"Cậu không muốn tham gia với bọn tôi à,làm thực tập sinh sẽ tích lũy được nhiều kinh nghiệm lắm đấy."

Cậu có ý định giới thiệu Diệp Ngạn với giảng viên Đường, mầm non tương lai rất cần được người ta khai thác, bồi dưỡng thêm.

"Không cần, giáo trình trên lớp cũng chẳng đến nỗi tệ."

Diệp Ngạn nhàn nhạt đáp lời, giọng như thể không chút để ý gì.

Một giọng nói quen thuộc văng vẳng bên tai hắn, đột ngột phá tan sự lặng im an tĩnh vốn có, liếc thấy Tiêu Ân Tuấn đang hăng hái giúp đỡ mấy nữ sinh mang đồ vào cửa hàng tạp hóa cuối phố mà cậu ta cười đến thăng hoa cảm xúc.