Do cửa ban công phòng Mạc Nhiên Nhiên bị khóa trái, sáng sớm Mạc Nhiên Nhiên buộc phải xuống nhà Từ Tuấn Vỹ mới có thể trở về nhà cô. Chạm mặt mẹ Từ Tuấn Vỹ dưới nhà, Mạc Nhiên Nhiên xấu hổ không dám ngẩng mặt, trước đây trong mắt mẹ anh cô luôn là một cô gái ngoan biết giữ mình, vậy mà tối qua lại để mẹ anh chứng kiến cảnh không nên thấy.
Trái ngược với sự lo lắng của Mạc Nhiên Nhiên, mẹ Từ Tuấn Vỹ đối với chuyện đó không quá sốc, thậm chí còn vui vẻ hỏi: "Hai đứa đang hẹn hò sao?"
Mạc Nhiên Nhiên biết chuyện này cũng chẳng thể giấu được bao lâu đành gật đầu thừa nhận, nhưng tiềm thức của cô luôn thức tỉnh đúng lúc, lo lắng bày tỏ nỗi lòng hy vọng mẹ Từ Tuấn Vỹ sẽ hiểu.
"Chuyện này, dì có thể đừng nói với mẹ con không? Dì cũng biết mẹ con luôn mong mau chóng gả con đi, nếu để mẹ con biết sẽ trở thành gánh nặng với Tuấn Vỹ vào thời điểm này"
Mẹ Từ Tuấn Vỹ bất chợt thở dài, người bà lo không phải là con trai bà mà là Mạc Nhiên Nhiên, sinh ra làm con gái đã khổ, giờ đây Mạc Nhiên Nhiên phải âm thầm chịu đựng để Từ Tuấn Vỹ có thể tiến xa hơn trong sự nghiệp. Ngày đó bà luôn tự hỏi một cô gái đáng quý như Mạc Nhiên Nhiên lại thường xuyên bị Từ Tuấn Vỹ ăn hiếp, thực chất không phải vì ghét, mà vì yêu.
"Con đừng lo, chuyện con với Tuấn Vỹ cứ thuận theo ý hai đứa, hai đứa thoải mái là được"
"Con cảm ơn dì"
Mạc Nhiên Nhiên cúi đầu xin phép trở về nhà trước, mẹ Từ Tuấn Vỹ dõi theo cô càng cảm thấy thương cô hơn.
Vừa bước vào nhà đã đụng ngay mặt mẹ, Mạc Nhiên Nhiên bất an toát mồ hôi lạnh, bà không lớn tiếng mắng chửi cô qua đêm bên ngoài, chỉ dùng lời chì chiết cô.
"Coi kìa coi kìa, con gái con lứa, uống cho say không biết đâu là nhà mình"
Mạc Nhiên Nhiên lập tức như được sống lại lần nữa, thầm nghĩ mẹ Từ Tuấn Vỹ tối qua đã nói dối che giấu cho cô, trong lòng cô liền dâng lên sự cảm kích vô đối với mẹ anh.
Mắng rồi mẹ Mạc Nhiên Nhiên quay người vào bếp lấy đồ ăn sáng, nhân cơ hội cô liền quay sang bàn dự tính của cô với bố.
"Con muốn nghỉ việc ở công ty để sang giúp Tuấn Vỹ"
"Hai đứa đang hẹn hò sao?"
Mạc Nhiên Nhiên bị bắt trúng tim đen liền bất động, tim đập thình thịch vì lo sợ, chuyện của cô và Từ Tuấn Vỹ rõ ràng chỉ có mẹ anh biết, bằng cách nào bố cô cũng biết?
"Hôm qua bố thấy Tuấn Vỹ đến công ty tìm con, dạo gần đây hai đứa không như trước kia" Bố Mạc Nhiên Nhiên chậm rãi lên tiếng giải thích, có những chuyện ngoài mặt ông không quan tâm nhưng lại để ý từng chi tiết nhỏ.
Vừa thấy mẹ mang đồ ăn lên, Mạc Nhiên Nhiên giả vờ hắng giọng để ra dấu cho bố cô biết ngưng nhắc đến chuyện của cô và Từ Tuấn Vỹ. Bố cô hiểu ý cầm báo lên tiếp tục giả vờ đọc, cả hai hoàn toàn thành công trong việc không lọt vào tầm ngắm nghi ngờ của mẹ cô.
Trên đường đến công ty, Mạc Nhiên Nhiên được sự chấp thuận của bố cô, đổi lại giao kèo che giấu mối quan hệ của cô và Từ Tuấn Vỹ, Mạc Nhiên Nhiên phải đồng ý ngay khi sự nghiệp Từ Tuấn Vỹ ổn định phải nhanh chóng công khai với người lớn hai bên.
Mạc Nhiên Nhiên rời khỏi nhà không lâu Từ Tuấn Vỹ cũng thức dậy, nhìn khắp xung quanh chỉ còn một mình anh. Qua một lúc tải bộ nhớ, Từ Tuấn Vỹ ngồi dậy xoa mái tóc màu đen lộn xộn.
Chuẩn bị xong xuống nhà ăn sáng, Từ Tuấn Vỹ vừa ngồi vào bàn đã bị mẹ anh cằn nhằn, hầu như mọi chuyện đều liên quan đến Mạc Nhiên Nhiên.
"Con đúng là con sói, bố mẹ Nhiên Nhiên tin tưởng con bao nhiêu, con lại lừa con gái người ta lên giường, tối qua mẹ còn chưa ra ngoài con đã kéo con bé lên giường ôm hôn"
Nghe đến Từ Tuấn Vỹ cong môi cười sâu xa, nhẹ nhàng nhắc nhở: "Sau này con uống say, mẹ cứ để Nhiên Nhiên đưa con về phòng là được rồi"
"Con đó, làm gì cũng phải biết chừng mực, là đàn ông con trai dám làm phải dám chịu" Mẹ Từ Tuấn Vỹ kiên nhẫn ngồi giảng nghĩa, bà sợ anh còn quá trẻ, nhỡ chẳng may có chuyện ngoài dự đoán sẽ khiến mọi chuyện đi theo hướng tiêu cực.
Đáp lại sự lo lắng của mẹ, Từ Tuấn Vỹ ung dung cầm ly cafe sữa lên uống, thản nhiên nói: "Nhỡ ngoài ý muốn thì mẹ cũng có cháu để bồng còn gì, suy ra chúng ta chỉ lời không lỗ"
Mẹ Từ Tuấn Vỹ lắc đầu bất đắc dĩ, bà không dám tưởng tượng đến cảnh mỗi tối con trai bà trèo ban công qua phòng Mạc Nhiên Nhiên để giở trò biến thái.
Đến công ty muộn hơn mọi khi, Từ Tuấn Vỹ vừa bước vào đã bị những lời nói hứng khởi trêu chọc, nhất là Bụng To vô cùng nhiệt tình với việc Từ Tuấn Vỹ vi phạm nội quy công ty.
"Sếp Từ, đừng quên đóng phạt hai trăm đấy nhé"
Ngay sau lời nhắc nhở của Bụng To, Công Tôn cũng ham vui góp lời: "Tửu lượng yếu thế sếp"
Từ Tuấn Vỹ cười lạnh khinh bỉ, trên gương mặt là sự kiêu ngạo không phải ai cũng có thể có khi đi làm muộn, anh thong thả đáp trả: "Độc thân thì làm sao hiểu được sau khi nhậu say về nhà sẽ làm gì tiếp?"
"Mày thật quá đáng!"
"Tưởng một mình mày có người yêu sao? Chống mắt lên coi tụi tao có người yêu đây!"
Bỏ ngoài tai những tiếng oán trách, Từ Tuấn Vỹ đi thẳng vào phòng làm việc, nhìn ảnh anh và Mạc Nhiên Nhiên trên màn hình máy tính, tâm tình liền phấn khởi bắt tay vào công việc.