Sói Già Và Cừu Non: Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 17: Sự phản bội đau lòng



Đã hơn một tuần lễ, vấn đề về tác phẩm của Ngọc Trai ngày càng trở nên khó giải quyết, Lệ Linh thật tâm rất cần một lời giải thích từ Quang Minh lúc này. Cô thực sự không dám nghĩ và cũng chẳng dám tin anh là người có liên quan.

Địa chỉ anh cho là giả, Lệ Linh chẳng còn biết phải cầu cứu ai, cầm điện thoại trên tay cô đia qua đi lại, cô đang rất muốn gặp Quang Minh một lần để hỏi cho ra nhẽ.

Bỗng điện thoại báo có thông báo mới trong tài khoản facebook của cô, Lệ Linh ủ rũ mở ra xem Kim Quý khoe hôm nay vừa mới nấu được một món ngon tại căn hộ của cô ấy ở trong nước. Phút chốc một ý tưởng vụt qua trong đầu, Lệ Linh tự hỏi Kim Quý đã về nước từ khi nào sao cô không biết nhưng điều kỳ lạ hơn gia đình Lệ Linh xảy ra chuyện lẽ nào cô ấy lại không biết?

Mở điện thoại kéo xuống phần danh bạ nhấn vào số Kim Quý, điện thoại reo nhưng không ai bắt máy, Lệ Linh nhận ra giờ cô chỉ có thể nhờ một người này nữa thôi.

Không nghĩ ngợi gì thêm, Lệ Linh một mình lái xe đến căn hộ của Kim Quý với hy vọng cô ta có thể cung cấp cho Lệ Linh tìm ra hành tung của Quang Minh. địa chỉ hoặc số điện thoại có thể liên lạc với Quang Minh vào lúc này.

Căn hộ Kim Quý đang sống nằm ở tầng mười trong một khu dân cư đắc đỏ và tiện nghi. Bản thân những người sống ở đây đều có tiềm lực kinh tế tốt nhưng Kim Quý chỉ là một phóng viên xuất thân không hề khá giả, khó khăn lắm mới tìm được suất học bổng ở nước ngoài nhưng chỉ trong một thời gian ngắn đã có một căn hộ hạng sang.

Lần trước về nước, Kim Quý có mời Lệ Linh đến mừng tân gia cũng là vào thời điểm cô giới thiệu cho Lệ Linh gặp gỡ Quang Minh. Khi Lệ Linh hỏi cô ấy hiện tại không ở Việt Nam thì sao lại phải tốn nhiều tiền bạc để đầu tư căn hộ tốt thế này, cô ấy đã không ngần ngại đáp để đấy sau này sẽ ở.

Xâu chuỗi các sự kiện, Lệ Linh nhận ra tất cả mọi chuyện có lẽ Kim Quý ít nhiều sẽ biết. Sau vài phút đợi thang máy, Lệ Linh bước vào trong không ngần ngại bấm số tầng căn hộ mình cần đến.

Do dự một hồi cô quyết định nhấn chuông, khi ngón tay sắp chạm vào cô bỗng dừng lại. Bên trong tiếng một người phụ nữ đang cười cợt trước những lời trêu chọc khiếm nhã của một gã đàn ông. Âm thanh vọng ra rất quen thuộc, Lệ Linh phút chốc hối hận vì đã đến đây. Nhưng vì cái chết tức tưởi của bố cô và còn nhiều khúc mắc trong lòng, cô mạnh tay đẩy cửa bước vào khi phát hiện cửa không bị khóa.

Trên chiếc sofa màu trắng rộng lớn và sang trọng, một đôi nam nữ đang nằm đè lên nhau âu yếm và thoải mái buông ra những lời khiến bất cứ ai nghe thấy đều phải xấu hổ. Lệ Linh chết lặng, đứng trân một góc nhìn họ tận hưởng hạnh phúc được đánh đổi bằng sự đau khổ của cô. Cô dằn chặt điện thoại trên tay, ánh mắt đỏ ngầu chỉ hận không thể đánh cho hai kẻ vô liêm sỉ này một trận đòn nhừ tử.

Cánh cửa khép lại tạo ra âm thanh không to không nhỏ đủ để Quang Minh phát hiện có người lạ trong nhà. Hắn giật mình ngoảnh đầu về phía sau lưng, Kim Quý cũng vì thế mà im bặt tiếng cười. Nhìn thấy Lệ Linh đứng như trời trồng hắn không tỏ vẻ gì hối lỗi hay muốn thanh minh cho bản thân mình.

Hắn rời khỏi ghế, lấy chiếc sơ mi dưới sàn mặc vào bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Kim Quý cũng mặc lại những món đồ đã cởi, nét mặt khinh khỉnh, tỏ vẻ xem thường.

Lệ Linh không suy nghĩ thêm bất cứ điều gì xâu sa liền tiến tới túm lấy tóc cô ta dự sẽ nhổ hết tóc để cô ta sau này không còn mặt mũi nhìn ai. Nhưng cô chưa kịp thực hiện ý muốn đã bị Quang Minh chặn lại. Hắn giật mạnh tay cô không thương tiếc, gằn giọng hét lớn.

“Cô định làm gì vậy? Cô nghĩ mình là ai mà đến đây làm loạn? Cô lấy tư cách gì mà đánh cô ấy?”

Lệ Linh dừng lại, sững sờ trước những lời chồng sắp cưới vừa nói, trong phút chốc cô ngỡ như vừa có một vụ nổ lớn xảy ra bên tai. Cô nghênh mặt nhìn thẳng vào mắt hắn rồi lớn tiếng.

“Lấy tư cách là vợ sắp cưới của anh lẽ nào tôi không có quyền đánh người phụ nữ quyến rũ chồng tôi?”

Hắn ngửa mặt cười lớn, tiếng cười của hắn như xé nát tâm can Lệ Linh ra thành từng mảnh.

“Chồng cô sao? Cô nghĩ bây giờ mình vẫn là tiểu thư cao quý? Cô tưởng rằng bản thân mình đủ bản lĩnh để chiếm được trái tim tôi? Tôi nói cho cô biết nếu không có ông bố tài giỏi và gia sản kếch xù kia thì cô chỉ là một tấm giẻ rách rất đáng để vứt đi.”

Nước mắt đã chảy thành dòng trên gương mặt xinh xắn của Lệ Linh. Cô hận mình sao thể yếu đuối trong lúc này rõ ràng biết người ta đang ruồng bỏ, đang sỉ nhục mình nhưng lại cứ rơi lệ. Cô từ từ bình tĩnh lấy hết can đảm và bước tới gần hắn để xác nhận lại lần nữa:

“Nếu anh đã biết tôi bất tài vô dụng như thế sao từ đầu còn nói yêu tôi?”

Câu hỏi này này của cô đối với Quang Minh thật sự rất thừa thãi, hắn trong lòng thầm nghĩ sao trên đời lại có người ngốc thế này.

“Cô tưởng tôi không biết cô giàu có nên mới theo đuổi cô, cô lầm to rồi tôi vì biết cô có tiền nên mới đến giờ cô chẳng còn gì nữa tôi hà tất phải giữ lại.”

Mỗi một lời hắn nói ra như một nhát dao cứa vào trái tim Lệ Linh khiến nó rỉ máu và cạn dần sức lực. Đưa mắt nhìn qua bên cạnh người đàn bà của hắn đồng thời cũng là bạn thân của cô, Lệ Linh cảm giác rất ghê tởm. Bọn họ đúng là nồi nào úp vung nấy.

Kim Quý nhìn cô rất hả hê, sau bao nhiêu năm cuối cùng cô ta cũng được chứng kiển cảnh tiểu thư cao quý Lệ Linh thất bại thảm hại dưới tay mình. Cô ta ném cái nhìn khinh bỉ về phía kẻ thua cuộc, vẻ mặt tự đắc và thỏa mãn.

Kể từ khi quen biết chưa bao giờ cô ta thôi ganh tỵ với Lệ Linh về mọi thứ bởi hiện thực của Lệ Linh chính là giấc mơ của cô ta. Bao năm đi cạnh nhau, cô ta không cam tâm việc một người sinh ra đã ngậm thìa vàng còn mình phải bươn chải, đua tranh mãi vẫn không thể ngóc đầu. Dù là bất cứ điều gì, Lệ Linh cũng đều có được một cách dễ dàng còn với cô ta lại như vì sao trên trời có cố gắng thế nào cũng chẳng thể chạm tới.

Mỗi khi được Lệ Linh giúp đỡ bất cứ việc gì đối với Kim Quý đó cũng là sự thương hại, sự bố thí. Cô ta chưa từng thừa nhận tấm lòng của người bạn thân thiết bên cạnh mình. Chính vì thế ngày nào Lệ Linh còn hạnh phúc ngày đó trong lòng Kim Quý như có kim châm.

Hôm nay, Quang Minh đã thay cô ta biến ước mơ thành hiện thực hẳn ngày tháng sau này với bọn họ sẽ là những ngày tươi đẹp nhất?