Sói Săn Mồi

Chương 39: Bước đầu khiêu chiến (1)



“Rầm………….rắc………rắc………..” Trong lống sắt bây giờ là hai đấu sĩ đang lao vào nhau như hai con trâu húc, khác hẳn trận đấu đầu tiên, hai đấu sĩ bây giờ đều thể hiện đều là võ sĩ chuyên nghiệp, các ngón ra đòn và đỡ đòn đều rất có nghề.

“Bộp…………….hự……………..rầm……………rầm……….” Một tên cường tráng mình trần chịu một cú đấm vào bụng để chụp lấy tay đối thủ áp sát làm một động tác vật ngược lại cực đẹp mắt…….

Long nhìn trận đấu trong lồng sắt trong bao tính toán, võ sĩ ở đây được chia làm 5 cấp độ, từ Sơ Cấp như tên mập lùn và hai thằng nhóc khi nãy cho đến cấp 5 – Hủy Diệt, chỉ cần một lần khiêu chiến thắng một Hủy Diệt là có thể chọn phần thưởng từ Đấu Trường, có thể là tiền hoặc chính một trong những đấu sĩ của Đấu Trường.
Theo như quy định được đưa ra là thế nhưng mà từ xưa đến nay chưa một ai làm vì đơn giản, có mạng mới xài tiền được, muốn khiêu chiến Hủy Diệt cần phải đi từ dưới lên, đó là từ Sơ cấp – Trung cấp – Cao cấp – Ciêu cấp phải thắng hết đối thủ mới có tư cách gặp Hủy Diệt.

“Anh……………đẹp quá…………oaaaaa” Tự nhiên thằng mập reo lên làm Long đang chìm trong suy nghĩ bừng tỉnh, mịa nó thằng vô tích sự này không có việc gì làm sao. Nhưng mà mỹ nữ thì không nhìn không phải đàn ông, vì thế hắn cũng đưa tầm mắt theo hướng nhìn của thằng mập.

“Đâu………….ai đẹp……………thấy méo đâu……….” Long nghi hoặc hỏi thằng mập, theo hướng nhìn thấy em nào xinh đâu ta, toàn mấy bà xồn xồn tuổi xế chiều mà.

“Kìa kìa………….trời ơi……………em chưa bao giờ thấy ai đẹp như vậy……….” Thằng mập hưng phấn đến độ chảy cả nước dãi ra khiến Long rùng mình, hắn cố gắng căng mắt ra nhìn một lần nữa đến lúc xác định được đối tượng của thằng mập mà suýt nôn vì kinh khủng.
Đằng xa xa, ở cái bàn chứa đồ ăn nhẹ cho khách đang có một con heo đang không ngừng với tay lấy thức ăn nhét vào cái miệng to của mình, miệng còn nhồm nhoàng thức ăn, tay vẫn liên tục cướp bóc thức ăn trên bàn như sợ ai lấy mất, thân hình đầy mỡ rung rung làm người ta sợ hãi.

“Mĩ nhân của mày đó hả……” Long tím mặt gằn giọng với thằng mập nhưng mà nó nào có để ý thằng anh mình sắp tức điên, đối với thằng mập ả kia chính là mỹ nhân đẹp nhất.

“Chứ còn gì nữa……………lần này anh không được tranh với em đâu đó………” Thằng mập sợ Long tranh nên dành nói trước, hừ…….mỹ nhân này hắn nhất quyết không chia sẽ với ai cả.

“Bốp………..bốp…………..này thì mỹ nhân…………..này thì tranh này……………đậu xanh mày…………” Long gào lên rồi cốc đầu thằng mập liên tục đến nỗi nó đau quá la oái oái chạy như ma đuổi, quá oan uổng rồi, đại ca mà ngay cả gái của đàn em cũng tranh……….huhu, đến giờ thằng mập vẫn chưa hiểu sao bị đánh, thật là ….zzz……..
………….

“Sao……..cậu muốn báo danh khiêu chiến………” Gã đàn ông trung niên đang ngáp ngủ trong khu ‘báo danh đấu sĩ’ thì giật bắn người khi Long mở lời, hắn ở đây chịu trách nhiệm ghi danh cho những người tự nguyện làm đấu sĩ – đa số là những kẻ tâm thần hiếu sát hay tội phạm truy nã, không ngờ hôm nay lại có một thanh niên nhìn qua dáng dấp cao ráo đẹp trai, ăn mặc sang trọng như vậy đến báo danh.

“Vâng…………tôi muốn khiêu chiến chứ không phải trở thành đấu sĩ………” Long âm trầm nói.

“Quát đờ heo……………..ý cậu là luật khiêu chiến nhận phần thưởng?…..” Gã đàn ông hốc mồm đến nổi nếu thằng mập có đút bàn tay vào chắc cũng vừa cái miệng hắn luôn quá.

“Đúng…….” Long trả lợi gọn ghẽ.

“Ực……..ực………đợi tui báo lên trên đã…….” Gã đàn ông nuốt nước bọt cái ực rồi nhanh chóng nhấc điện thoại lên báo lên cấp trên, từ xưa đến nay hắn chưa gặp tình huống này bao giờ……
…..

“Vâng…………vâng………….vâng………..kịch” Để điện thoại xuống, gã đàn ông nhìn Long một cái thật sâu rồi mở miệng nói.

“Được………..bên trên đã đồng ý………đã lâu rồi Đấu Trường chưa có cái gì đặc sắc khiến mọi người hưng phấn cả……….cậu điền thông tin vào phiếu này đi………….tuần sau thứ hai – trận đầu tiên – cậu và Sơ cấp, ở đây có thông tin về Sơ cấp sẽ đối đầu với cậu………” Gã đàn ông đưa cho Long hai tờ giấy rồi nói.

“Không cần……….có thể ngày đó cho tôi khiêu chiên với luôn cả Trung cấp không” Long điền xong phiếu thông tin rồi nói, để mặc tờ thông tin đối thủ Sơ cấp không liếc nhìn qua một cái, với Sơ cấp hắn tự tin không cần phải quan tâm làm gì.

“Hử……………..cậu……………được………….được………” Gã đàn ông thoáng sửng sốt rồi thốt lên hai tiếng được như đồng ý với yêu cầu của Long, cậu thanh niên này làm cho máu nóng trong người gã tự nhiên sôi lên, là nhiệt huyết của tuổi trẻ sao….
……

“Hấp…………bộp…………..bộp………………bộp………rầm……….” Lại một cái bao cát bị đánh nát tung tóe làm thằng mập đang ăn bánh pizza thoáng dừng lại một chút rồi lại vùi đầu vào ăn uống, hắn đã quá quen với việc những cái bao cát bị Long hành hạ đến mức không chịu nổi rồi, là những loại tốt nhất được Hoàng đặt từ Mỹ về đấy, nhưng cũng không chịu nổi.

“Phù………….phù……….” Điều chỉnh hơi thở và khí lực trong cơ thể, Long vận chuyển khí công trong cơ thể thành một vòng tuần hoàn, hắn luyện tập ngày đêm không ngừng nghỉ và với trí lực thông mình cùng sự cố gắng của bản thân nên đã bước đầu cảm nhận được tầng thứ kia mặc dù còn khá mông lung.

“Mập……….nhớ chừa cái bánh pizza hải sản của tao đó……..” Long uống cốc nước rồi bước tới chỗ tập tạ, dường như nhớ đến cái gì đó nói vọng với thằng mập phía trong.
“Ách…….” Thằng mập đang híp mắt hưởng thụ miếng bánh đang hòa tan trong miệng thì trợn mắt suýt phun ra……….chết mịa ngon quá nên quên………..bây giờ chuồn gấp là thượng sách, thế là hắn rón rén từng bước, từng bước một về phía cửa, dù có mười mấy mét mà đối với hắn như là mới đi hết một vòng Sài Gòn vậy.

……….

Mười mấy phút sau, người dân xung quanh nghe thấy tiếng rống của một con thú ở đâu đó làm người họ run lên vì kinh hãi, hình như cái gì đó ‘thằng mập chết tiết………….ông phải gϊếŧ mày……..’, không biết tên mập nào dám chọc giận một kẻ kinh khủng như vậy, aizzzz……..thật là tội nghiệp.

………

Đêm nay Đấu Trường đông đến nghẹt thở, đã từ lâu rồi khách đến Đấu Trường đống đến vậy, ai nấy mặt cũng nhìn chằm chằm về phía lồng sắt vì hôm nay sẽ có một Đấu sĩ đặc biệt, là kẻ Khiêu Chiến.
Từ khi mở Đấu Trường đến nay thì chưa có kẻ Khiêu Chiến nào xuất hiện nên ai cũng háo hức xem hắn là ai.

“Alo……….mọi người chú ý…………còn mười lăm phút nữa trận đấu đầu tiên của kẻ Khiêu chiến và một Sơ cấp sẽ bắt đầu, mọi người tranh thủ đặt cược đi……….tỉ lệ 1 bồi 1 (1 ăn 1) cho cả hai bên………” Trọng tài đứng lên cao rồi dõng dạc tuyên bố.

Không quan tâm bên ngoài, trong một căn phòng nhỏ ở phía dưới, Long đang ngồi trên ghế, hít thở đều từng nhịp, nhắm mất dưỡng thần cho trận đấu sắp tới của mình, phía sau hắn là thằng mập – lúc này đầu của hắn sưng tấy nhiều chỗ chẳng khác nào đầu heo…đặc biệt là hai má in hằng hai bàn tay đỏ chót……nhìn qua là biết bị đánh thảm cỡ nào rồi.

“Cậu muốn xài vũ khí nào……..” Gã trung niên lúc trước tiếp Long cũng có mặt, hắn lên tiếng hỏi vì thấy Long không mang vũ khí.
“Không cần………vũ khí của tôi là đôi tay……..” Long mở mắt nói, tay hắn chưa vận dụng khí công đã cứng như đá rồi, nếu thêm khí công đã không thua gì đao kiếm, xài vũ khí chỉ làm độ linh hoạt của hắn bị giảm đi thôi.

“Được………” Gã đàn ông hít sâu một hơi trấn tĩnh, đối mặt với thanh niên này hắn toàn bị hù đến nổi trái tim nhỏ bé muốn nhảy tót cả ra ngoài mấy lần.

……

“Đến giờ……….” Cái loa trong phòng của Long bất ngờ vang lên âm thanh lạnh tanh báo hiệu giờ chiến sắp đến. Long đứng dậy đợi cửa mở ra, hắn tự tin vào khả năng của mình.

…..

“Trận đấu của số 257 và kẻ Khiêu chiến chuẩn bị……….” Ngay lúc trọng tài nói xong cũng là lúc hai cánh cửa mở ra.

“Két……………két……….” Long bước ra trước, một thanh niên cao 1m8, nước da nâu, mình trần cơ bắp cân đối, mặc quần bó kiểu thể thao màu đen, gương mặt góc cạnh sắc nét, lông mày rậm………..tất cả làm mấy chị em và mấy quý bà đều sáng mắt lên nhìn hắn chằm chằm……….nhưng mà đến lúc nhìn vào hình xăm hung dữ sau lưng hắn thì tất cả đều hít sâu một hơi vì rùng mình, đến giờ họ mới biết kẻ Khiêu chiến chính là Sói – kẻ mà thế giới ngầm Sài thành nghe danh thôi đã biến sắc mặt rồi.