Sống Sót Ở Tận Thế Drillcoat

Chương 59: Tiếng sét giữa rừng



Chap "dài" thưởng dành cho học đồ njCdj03149 đề cử hai bông, độc giả yêu thích truyện hãy để lại một đánh giá, đôn kẹo, hoa để tác buff chương nhé!! Luvviu!!!~~
------------------------


Ngọc Kha hai chân lui lại chạm vào gốc cây, cả người căng cứng nhìn nghiêm trọng con zombie trước mặt, mái tóc dựng đứng vì xô xát mà rũ xuống vài sợi tóc đỏ, cậu không ngờ con zombie trước mặt mang sức mạnh cùng mình chênh lệch xa như vậy.

Bộ bài trên tay cậu ta đã trống không, chỉ còn lại vỏn vẹn một lá duy nhất, nếu tiếp tục đánh tiếp cậu có thể bị giết.

Siêu người nhện miệng cười quái dị, mắt nhìn Ngọc Kha một cách hiếu kỳ, trên tay cầm vài tấm bài được nó chụp lấy, dưới đất xung quanh nó cũng dựng đứng nhiều lá bài cắm trên đất, vẽ ngoằn ngoèo thành một đống lộn xộn bãi lá khô.

Sau khi nhoáng người nhảy lên đây, nó liền thấy hàng loạt lá bài như tên đạn bắn về, nhưng chỉ sượt qua làn da của nó, không thể để lại bất cứ vết máu nào trên người, tên con người này cũng rất mạnh, nó thích thú nhìn Ngọc Kha, suy nghĩ nên móc xé bộ phận nào trước.

“Mày…muốn được xé phần nào” Từ trong miệng Siêu người nhện phát ra âm thanh giọng nam.

Ngọc Kha sửng sốt, không nghe thấy nó đang nói gì, cậu không thể tin được là có một con zombie trên đời đứng mở miệng nói chuyện với cậu, trước đây zombie những đợt trước không có xảy ra chuyện này.

“Mày biết nói chuyện à, không lẽ lý do mày là một zombie cao cấp hơn, chuẩn zombie?”

Cậu nhoẻn miệng cười, cơ thể thả lỏng quơ hai tay một cách tự nhiên, tay trái để đằng sau bàn tay bắt đầu hơi ngứa, chuẩn bị kích hoạt kĩ năng “Sợi tơ”.

“Khặc khặc, bọn mày hẳn phải bất ngờ lắm, tao sẽ là ác mộng trong giấc ngủ của tất cả bọn mày, tao đã không còn như xưa”

“Ồ, hồi xưa mày là thằng nào à, nghe mà chối bỏ bản thân quá nhỉ, nếu đã biết nói chuyện rồi thì trong đầu cũng có suy nghĩ rồi, mục đích của mày tới đây là gì, không phải là đi cắn người giống mấy con đợt thấp mà tao đã gặp đâu ha”

Nói tới đây, Ngọc Kha mắt đang nhắm khẽ mở thành một hình viên đạn, miệng nhểnh lên.

“Vì mày là bậc cao hơn mà”

“Khặc…c, ý của mày là sao, mục đích là cái gì, à mà cũng có đấy, tao đang tìm một đứa học cùng trường với tao, bẻ tay tao rất nhiều, đến giờ vẫn không thấy bóng dáng nó đâu nên tao phải đi lục tung từng chỗ như vầy”

Siêu người nhện bắt đầu với giọng nói hoang mang, sau lại dần dần tìm lại mục đích tới đây của mình, giọng nói khàn khàn trên người áp lực tuôn ra thẳng về Ngọc Kha cùng với câu nói

“Mày có biết nó ở đâu không”

Ngọc Kha bị một luồng cảm giác khó chịu ập đến, đôi mắt cong vút khẽ nhăn lại, chết tiệt, cậu đã cố gắng trò chuyện để kéo giờ, có vẻ nó bây giờ không còn kiên nhẫn nữa, nếu chị đại không kịp tới đây, cậu không có cách thoát khỏi cái chết ngày hôm nay.

Écccccc!!!

“Chết”

Siêu Người nhện hét một tiếng cả người xé rách không khí, luồng khí màu xanh như bao bọc quanh người nó, nhảy hướng về Ngọc Kha.

Cậu đứng mở mắt to ra đợi chờ nó đến, hai tay không có làm phòng bị, vì nó quá nhanh.

Phành phạch!

“Bên náy, bên náy”

Một giọng chua chát vang lên rơi vào đôi tai Ngọc Kha, không kịp để cậu làm ra phản ứng gì, đôi chân đứng trên đất tê tê nhẹ.

Siêu người nhện đang trên đường phóng tới Ngọc Kha, bốn đôi mắt bên phải chuyển sang nhìn xuống dưới đất, thấy từng hồi tia điện như lươn chạy nhảy trên mặt đất hướng về phía dưới chỗ của nó.

Ầm!! Xẹt Xẹt!!

“Éccccc”

Một cột sáng màu xanh chói lóa từ trên trời rơi vào xuống lưng Siêu Người nhện cực nhanh, rên lên một tiếng nó ngã nhào lăn lộn trên đất, khói đen đầy người lập tức đứng dậy ngay lập tức, nhảy lên một cành cây gần đó.

Tóc trắng lộn vòng thành bánh xe, một người phụ nữ tóc trắng bạc đứng khụy gối đáp trên đất, ngước mắt lên nhìn thẳng vào Siêu Người nhện, con ngươi đỏ màu đỏ máu như mắt ưng sắc bén.

Ngọc Kha nhìn người phụ nữ hon dài thân thể đáp trên đất thì thở phào một hơi, xem ra lần này cậu ta được cứu rồi.

“Két két”

Trên trời một con chim lông vũ màu xanh lá đậu trên vai của cô ta, cái mỏ nhọn hoắm mở ra kêu.

“Hừm, Chuẩn zombie?..Trước đây cũng gặp một con”

Mắt mi cong vút khẽ híp lại, như vừa nhận được thông tin gì đó, liền biết hết thông tin về Siêu Người Nhện, Ngọc Kha nhảy về sau lui lại nhường chỗ cho chị đại, nếu mà chị ta mà đánh thật thì có khi sẽ ảnh hưởng chỗ đứng của cậu, trong lòng có chút nhẹ nhõm, cậu biết ngay chị ta sẽ nhanh tìm đến cậu, nhưng không xác định rõ là lúc nào, may mà cuối cùng cậu cược đúng.

Nếu không có khi cậu liều mạng với con zombie này.

“Tao chỉ nhớ là gặp một con chuẩn zombie gần một tuần trước mà thôi, nay lại xuất hiện thêm mày nữa, có khi nào bọn mày có quen biết nhau không?”

“Tao biết bọn mày có thể nói chuyện, nói mau!!”

Người phụ nữ tóc trắng bay lên, đôi mắt chứa sức mạnh tinh khiết nhắm thẳng vào con chuẩn zombie trước mặt.

Siêu Người Nhện ngẩn người, không ngờ có thể bắt gặp loại ánh mắt này trên một con người, mà còn là phụ nữ!

“Đây ác mộng của loài người bọn mày, rất nhanh thôi sẽ có rất nhiều loại “như tao” xuất hiện, bọn mày cuối cùng sẽ chết hết, khà khà”

Nó nói một hồi cả người nhoáng cái nhảy hình mũi tên về phía người phụ nữ, chỗ đứng của nó không có nổ tung mà chỉ văng lên vài hạt cát, tuy nhẹ nhàng nhưng nhanh vô cùng, ít nhất Ngọc Kha đứng gần đó nhìn không ra.

“Ầm!”

Ngay lúc cậu ta phát giác, người phụ nữ lòng bàn tay phát sáng lóe lên hình rễ cây đánh vào mặt Siêu người nhện, một hai ba cái nữa xuất hiện từ lòng bàn tay cô ta phóng cực nhanh tới Siêu người nhện đang ngã trên đất.

“Xẹt xẹt”

Tốc độ nhanh như chớp đuổi kịp tốc độ của nó ngay lập tức, cả người nó bốc lên mùi cháy khó ngửi, thân người của nó như có dòng điện cực mạnh chảy qua, lấp lóe tia điện tạm thời làm cứng lại cử động, không thể tự do quơ tay quơ chân như lúc đầu.

Cả người căng phồng như được bơm lên, Siêu người nhện cả người cong lưng hướng về phía trước, cơ bắp phồng nở nang một lát rồi dừng lại, tia điện trên người nổ lách tách rồi tán đi biến mất.

Cơ ngực và các bắp tay đồ sộ lóe lên luồn không khí màu xanh lam nhạt, bao phủ hết sáu canh tay xong, miệng hét lên”

“Đặc Quỷ Thuật: Tập hợp”

Sáu cánh tay lúc này đậm đặc màu xanh ánh sáng, hai chân đạp lũng xuống đất một khoảng lớn, làn gió rít gào xé toạc phóng tới người phụ nữ tóc trắng.

Trong lòng thầm ăn chắc, Siêu người nhện tám đôi mắt nhìn về người phụ nữ co rụt, chỉ là lúc này bàn tay trắng như ngó sen ló ra từ ống tay áo khoác, bên trên ngón tay có cái một điểm năng lượng bạo lực ùng ục tập trung lại, từng tia điện to như trăn gấm quỷ dị oằn mình ầm ầm đập phá cây cối xung quanh, thậm chí một con zombie gần đó tại chỗ bị đập trúng chết tại chỗ.

Xẹt xẹt!

Máu đen văng tứ tung lên thân người phụ nữ liền bị lấp lánh trong không khí làm cho bốc hơi, miệng đỏ nhỏ cười nhẹ nhàng, ánh mắt tràn đầy tự tin lẫn cao ngạo đầy khiêu khích.

“Đến đây”

Đùng! Ầm ầm

Âm thanh to như pháo nổ nát tươm, to đến chói tai nổ ra, ánh sáng chói lóa cùng với vụ nổ chiếu sáng xung quanh góc tối.

“Sợi tơ”

Ngọc Kha đứng ở phía sau người phụ nữ nhìn vụ nổ diễn ra, liền kích hoạt kĩ năng, cổ tay bắn ra chùm tơ màu trắng kết dính bám lên cành cây thật xa, mau chóng tránh xa, gió ập đến trợ lực cho cậu mạnh mẽ bay về phía sau.

Luồng gió lớn vượt ngoài dự tính, làm cậu không thể đáp được lên cành cây, bị thổi lơ lửng trên không, tay gân xanh nổi lên, nắm chặt sợi tơ đang dính trên cành cây.

Rắc rắc

Cơ cầu vai cậu ta khẽ to ra, cánh tay bị bẽ ngược một cái góc hơn một trăm tám mươi độ, lấy cánh tay khớp bị bẻ ngược làm điểm tựa, cậu ta cuối bằng một cách vô cùng kỳ dị hai chân đặt lên cành cây.

Bãi đất trống giờ phút này được vụ nổ mở rộng ra hơn, cây cối thuộc phạm vi gần đó đã đổ rạp, mùi khói cháy khét lẹt bốc lên màu đen bay lên.

Ở giữa là cái hố đất màu đen, người phụ nữ đứng tóc bay phấp phới, khuôn mặt hơi xanh xao, đôi mắt như đang suy nghĩ, lóe lên.

“Chị, có sao không?”

Ngọc Kha khớp tay đã bẻ lại ngay ngắn, nhảy tới tiến gần đến hỏi.

“Mọi thứ vẫn ổn, lần này vẫn để một con nữa chạy thoát rồi”

Chị đại trả lời, người đứng thẳng đứng nhìn về hướng nào đó

Ngọc Kha nghe vậy mới nhớ ra, tuần trước cả đoàn đúng là có gặp một con với cấp bậc tương tự, nhưng sau đó nó dễ dàng tránh thoát bỏ đi, cậu vẫn còn nhớ hành động của nó y hệt con người, đánh nhau với chị đại cảm nhận được nguy hiểm liền chạy trốn không thấy tăm hơi, không ngờ lần này cũng vậy.

“Dù sao cũng đi rồi, mà bên kia cũng là người bên trong cái nơi cậu mới tìm thấy đứng không?”

Tức khắc cậu ta liền quay người lại theo hướng chị đại ra hiệu.

Thấy hai người nhìn chằm chằm không rời, trong bụi cây cháy gần đó lần lượt đi ra nhóm người, khuôn mặt bọn họ căng thẳng nhìn về chị đại, nhóm người chính là đám Trường Huy đi vào rừng tìm chỗ trú ẩn lẫn đồ ăn.

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?