Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 18: Kẻ phản bội!



Chương 18: Kẻ phản bội!

Mấy con dao làm bếp cứ thế phóng tới, Kakyoin thì mất đi thị lực tạm thời, cậu ta không thể nào biết được chúng đang đến từ phía nào?

Heirophant Green bay lên, nó chắn ở trước người của Kakyoin, rồi cố gắng đánh bay từng con dao, thế nhưng độ chính xác từ những đòn đánh của nó không cao.

Tuy rằng những cú đấm đã loại bỏ đi hầu hết m·ũi d·ao nhắm vào những vị trí nguy hiểm, nhưng Heirophant Green vẫn để lọt, ba con dao gọt hoa quả cứ lần lượt đâm vào eo, vào cánh tay phải của Kakyoin.

"Hự. . .!" Kakyoin rên lên một tiếng đau đớn, cậu ta gục người xuống, cố gắng ôm lấy miệng v·ết t·hương đang rỉ máu để ngăn mất máu.

"Lần tiếp theo không đơn giản như vậy đâu! Ta nên nhắm vào tim hay vào đâu của ngơi ấy nhở?" Giọng nói một lần nữa được vang lên.

Kayoin dụi dụi mắt, thị lực của cậu ta đã quay trở lại, thế nhưng mấy con dao cũng đánh tới, lần này còn có đủ mọi thứ đô lung tung, nào là nĩa, thìa, thớt, . . .

Chớp mắt chúng đâm thẳng vào người của Kakyoin, thế nhưng tiếng kêu thảm thiết của cậu ta cũng không vang lên mà thay vào đó là một tiếng kim loại loảng xoảng điếc tai.

Hóa ra khi nãy Kakyoin đã ra lệnh cho Heirophant Green nhặt về một cái nồi lớn, cậu ta sử dụng cái nồi nước như một tấm khiên chặn đòn của mấy con dao.

Chưa dừng lại Heirophant Green rút ra từng lưỡi dao rồi bẻ cong hết đầu nhọn và sắc của chúng, sau khi được nâng cấp, sức mạnh của nó lên tới A, dù không thể so sánh được với Bạch Kim Tinh hay là Thế Giới của Dio.

Nhưng Heirophant Green với sức mạnh của hai ngón tay đã đủ để phá vỡ hay bẻ gãy được một đồng xu 1 cent thành từng mảnh nhỏ.

Tốt nhất đừng coi nhẹ vệc bẻ gãy đồng xu 1 cent vì nó hoàn toàn không dễ một chút nào, theo như lý thuyết vật lý thì lực cần để bẻ gãy đồng xu 1 cent đó là: 4000lbs tương đương với 1 nghìn 814 kg, đủ sức để nâng lên một chiếc xe tải cỡ nhỏ.

"Giờ ngươi còn có thể t·ấn c·ông được nữa hay không đây?" Kakyoin đứng dậy phủi hết đống gia vị và thìa nĩa ở trên người và nói.

"Bộ mày nghĩ. . .mình thắng rồi sao? Nhìn kỹ một chút đi ông cháu ơi. . .mọi đồ vật bên trong gian bếp này đều chịu sự điều khiển của ta!!!!"

Nói rồi một cái nồi đựng đầy nước sôi lao vùn vụt đến, Kakyoin ra lệnh cho Heirophant Green đánh sập nó, thế nhưng cậu đâu biết đây chỉ là mồi nhử.

Hàng tá những ống nước bằng thép chẳng biết ở đâu ra bay đến, chúng tiếp cận cậu ta một cách bất ngờ, mấy cái ống đè thẳng vào người của Kakyoin rồi giữ chặt cậu ta ở trên tường.

"Không di chuyển được nữa rồi hả. . . .?" âm thanh giễu cợt vang lên.

Chỉ nghe cạch một tiếng hai cái bình ga bỗng dưng bị tháo ra khỏi bếp, nó bay lên, chúng chầm chậm tiến đến trước mặt của Kakyoin.

"Ta nên kết liễu người thế nào đây? C·hết ngạt vì khí gas hay là bị nổ c·hết đây?"

"Ta nghĩ ngươi không dám làm thế đâu! Vì ngươi vẫn đang ở đây mà! Chẳng lẽ muốn c·hết chung hay gì?" Kakyoin lúc này bỗng mỉm cười.

"Nani?"

"Heirophant Green!!! Muda muda muda muda muda muda muda!"

Heirophant Green tung cú đấm của nó về phía cái tủ lạnh, chỉ sau vài cú đấm mạnh thì chiếc tủ lạnh khổng lồ nát bét, thế nhưng tay da đỏ nào có trốn ở trong đấy giống như khi ở trên phòng riêng?

"Hí hí hí. . .nhầm rồi nhé! Tao sẽ đập c·hết mày bằng cái bình gas này!" tay sát thủ cười khoái chí và nói.



"Ta đâu có bảo rằng ngươi trốn ở trong tủ lạnh? Chỗ mà ngươi trốn là ở đây này!" Kakyoin cười lạnh.

Thế rồi Heirophant Green đấm thật mạnh vào cái tủ lạnh, cú đấm hất bay cái tủ ra xa, để lộ ra một đường ống thông hơi, lối ra của đường ống thông hơi này không hề có nắp chắn.

Đây cũng chính là chỗ mà mấy con mèo hoang hay đi vào từ bên ngoài để trộm đồ ăn, và kẻ đang nằm ở ngay bên trong cái ống chính là tay người da đỏ, Devo.

"Vì thứ ngươi điều khiển không phải là con rối này. . .nên ngươi không thể quan sát được vị trí của ta, điều đó cũng nói rằng. . .ngươi chỉ có thể ở lại một nơi kín đáo để quan sát ta! Còn nơi nào khác dễ thấy hơn là căn phòng này đâu cơ chứ?" Kakyoin nói.

"Nani????"

"Heirophant Green! Tấn công!"

Stand của Kaykyoin vô cùng nhanh, nó bay vọt đến trước mặt của Devo rồi tung ra những cú đấm liên tục như mưa xối.

"Punch. .punch. . punch. . .punch!!!!!"

"Rầm. .rầm . .rầm. . rầm. . rầm. . rầm!"

Mấy ống nước lúc này cũng rơi xuống khỏi người của Kakyoin, cậu ta thoát khỏi khống chế vội vàng bước ra khỏi phóng bếp.

Devo bị đấm cho t·ê l·iệt, hắn ta vẫn còn tỉnh táo bởi cơn đau nhưng cơ thể thì đã nát bét, từng khúc xương như muốn vụn ra, tới cả việc rên cũng không thể rên lên được.

"Hừ. . .thứ tởm lợm!" Kakyoin lên tiếng rồi bước ra khỏi phòng bếp, mấy bình gas không có sự điều khiển của Stand thì rơi thẳng xuống trước mặt của Devo.

"Boom!!!!!"

[+2]

Một v·ụ n·ổ lớn thổi bay cả phòng bếp, Kakyoin thì bình tĩnh quay lưng về phía v·ụ n·ổ và bước đi, cậu ta đeo cho mình một cái kinh râm chẳng biết thó được ở đâu, mặc kệ quần áo ở sau lưng đã rách tươm.

Kakyoin phải sớm rời khỏi đây, cậu ta cần cầm máu, những v·ết t·hương sẽ không biến mất khi cậu ta đánh bại kẻ địch.

Một phần vì tránh đi những rắc rối không cần thiết, đụng độ với cảnh sát không phải là một lựa chọn sáng suốt lúc này, có thể cậu ta sẽ bị tạm giam hoặc tra khảo gì đấy, nói chung là sẽ tốn nhiều thời gian hơn kế hoạch của cả nhóm.

Kakyoin sẽ đi băng bó v·ết t·hương trước, rồi quay trở lại họp mặt với cả nhóm và bàn kế hoạch sau.

Nhưng ngay khi cậu ta rời đi một kẻ khác lại xuất hiện ở ngay chỗ nhà bếp, hắn ta nhặt lên miếng vải dính máu rơi ra từ áo của Kakyoin rồi hít hà nó như một chất gây nghiện.

Gã đàn ông thè chiếc lười dài của mình ra rồi liếm máu còn dính ở trên mảnh vải.

"Rero rero rero rero rero!!!!!!!!!!!"

. . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Quay trở lại với Avdol và ông Joseph, hai người đang sử dụng Stand của Joseph: Hermit purple để tiên tri điều gì sẽ xảy ra trong tương lại gần sắp tới, hoặc xin được nhưng chỉ dẫn hữu ích từ nó.



"Tôi sẽ mua một chiếc máy ảnh tới đây luôn. .!" Avdol biết Stand của ông Joseph cần phải phá nát một chiếc máy ảnh thì mới có thể sử dụng được khả năng tiên đoán của nó.

Thế nhưng Joseph đã ngăn anh ta lại, ông ta đi tới trước cái tivi và nói:

"Không cần đâu!! Ta cũng có thể sử dụng năng lực của mình lên trên những thiết bị điện tử khác, đừng phí sức. . .!!"

"Gì cơ?" Avdol ngạc nhiên hỏi.

Chỉ thấy ông Joseph đặt bàn tay của mình lên cái tivi, chớp mắt một cái hàng tá những sợi dây leo đầy gai màu tím lịm mọc ra từ tay của ông.

Chúng đâm thẳng vào cái Tivi và làm cho chiếc tivi tự khởi động, cần chờ một chút thời gian để hình ảnh hiện lên.

"Típ. . .típ. . tích. . tích!!"

Cái Tivi liên tục nhảy từ kênh này qua kênh khác, tốc độ nhảy của nó ngày một nhanh hơn, mấy chương trình truyền hình cứ như sắp bị dính lại làm một.

"N-nó đang . . .các kênh đang bị đổi loạn lên?" Avdol đứng ở bên cạnh quan sát thì giật mình nói.

"Nó đang cố kết nối những từ trong tivi thành một câu nói hoàn chỉnh! Thay vì cho ta hình ảnh thì nó cho ta âm thanh!" ông Joseph tự tin nói.

"Có. . " kênh đầu tiên nhảy số chính là một game show trực tuyến.

". . .một!"

"kẻ. . "

"Nó đang nói: Có một kẻ. . ?" ông Joseph bắt đầu nhăn nhó mặt mày, việc sử dụng Stand để đưa ra tiên đoán tốn rất nhiều năng lượng và thể lực, chỉ cần thiếu một chút thôi là người dùng có thể kiệt sức mà ngất đi.

". . Phản. . "

"Bội. ."

"Trong. . "

"Chúng ta. . .!"

"Nó đang nói cái gì?" ông Joseph chẳng hiểu bị lãng tai hay không tin vào thứ mình vừa nghe thấy, ông ta mới lên tiến hỏi.

"Tôi khá chắc rằng nó bảo: Có một kẻ phản bội trong chúng ta!" Avdol lên tiếng, anh ta hơi do dự một chút khi nói ra câu này.

Các chương trình tivi tiếp tục đổi:

"Ka. ."

". .Kyo. ."



". . In"

"Cẩn. ."

"Thận. ."

"Hắn . .là. ."

"Đầy. . .tớ. .của. . ."

"Dio!!"

"K-kakyoin? Cái gì cơ?"

"K-không thể nào? Kakyoin là đầy tớ của Dio sao?" cả hai người đều không thể tin được từ những điều mà mình nghe thấy, Kakyoin không thể nào là kẻ phản bội.

Đúng lúc này!

Tivi bỗng hiện lên bóng lưng của một người đàn ông da trắng với mái tóc màu vàng cùng với một vết sẹo dài quấn quanh cổ, nổi bật hơn hết gã ta còn có cả một cái bớt hình ngôi sao ở sau vai trái.

"Joseph Joestar! Ngươi đang xem đúng không?" Gã đàn ông quay người lại chỉ thẳng vào trước mặt của hai người và nói, đúng lúc này thì màn hình Tivi bắt đầu nứt ra.

"Dio!!!!! Hắn phát hiện ra ta rồi! Cẩn thận!!" ông Joseph hét lớn trong khi cái màn hình đã đầy những vết rạn chi chít như mạng nhện.

"Boom!!!"

Cuối cùng cái Tivi nổ tung, v·ụ n·ổ thổi bay hay người đàn ông lực lưỡng ra xa khiến cho họ đập vào tường rồi dừng lại.

"N-như. . như thế có nghĩa là. . .?" Avdol cố gắng gượng dậy, may mắn v·ụ n·ổ không khiến cho cả hai người b·ị t·hương quá nặng.

"Như nó nói. . .Nó bảo rằng Kakyoin là đầy tớ của Dio! Và sẽ phản bội chúng ta!" Joseph nói.

"Không thể nào?" Avdol lên tiếng phản đối.

"Ta tin Kakyoin. . .Phải có lý do tại sao? Nhưng nếu cậu ta thực sự liên hệ với Dio. . . thì cậu ta đã có thể lấy được đầu của chúng ta trong lúc ngủ rồi!!! Cậu ta là con ngựa thành Troia của Dio!! Nhưng Kakyoin đâu rồi?" ông Joseph bình tĩnh và nói.

"Tôi không biết. . .Nhưng có vẻ cậu ta đã đi cùng với JoJo và Anne! Tôi có nhờ JoJo đi đặt vé tàu hỏa cho chuyến đi ngày mai!" Avdol nói.

. . . . . . . .

Kakyoin cũng với Jotaro bây giờ đang đi tham quan một vòng quanh Singapore, cũng bởi vì Anne tìm đến hai người họ, ban đầu Jotaro chẳng thèm nếm xỉa.

Thế nhưng cô bé cứ nằng nặc đòi đi, nếu không đồng ý thì cô bé nó cứ hét ầm cả lên khiến cho cậu ta không tài nào mà nghỉ ngơi được.

Jotaro toan định nắm lấy cổ áo của cô bé rồi ném thẳng ra ngoài, thế nhưng đúng lúc này thì Kakyoin trở về, cậu ta nhìn thấy cảnh này thì chỉ cười và nói:

"Mấy khi chúng ta được đến Singapore phải không nào JoJo? Đi một lần cho biết chứ nhỉ Jotaro-kun!"

"Yare yare yare. . .được rồi! Mấy người phiền quá đấy!" Jotaro thì nể mặt thằng bạn nên cũng phải miễn cưỡng đồng ý.

"Hoan hô!" Anne nhảy cẫng lên rồi vui sướng nắm lấy tay của Jotaro và kéo cậu ra bên ngoài, Kakyoin thì bình tĩnh đi ở phía sau, con mắt của cậu ta bỗng dưng phát lạnh, sát khí cứ len lỏi tràn ra khỏi đôi mắt lạnh lùng, khác sao so với sự ấm áp thường này.