Thế nhưng bây giờ có một việc khiến cho Kakyoin đau đầu ở đây.
Đó chính là Stand của cậu Heirophant Green, nó không quá mạnh trong khoản chiến đấu, mặc dù là Stand tầm xa đầu tiên xuất hiện trong bộ truyện.
"Heirophant Green!" Kakyoin triệu hồi Stand của cậu ta.
Rất nhanh một cái bóng người xuất hiện ở trước mặt của cậu.
Nó mang hình dáng của một người đàn ông khá lực lưỡng với chiều cao trên trung bình, chỉ hơn Kakyoin một chút, về ngoại hình:
Heirophant Green với toàn cơ thể màu xanh lục bảo kết hợp với bộ áo giáp mỏng màu kim loại.
Kakyoin nhìn Stand của cậu một lúc thật lâu, hình dạng ban đầu của Heirophant Green là một dải những sợi dây màu lục bảo thật dài nhưng đã được Kakyoin quận lại thành hình dạng bây giờ, ở trạng thái hình người thì nó có thể t·ấn c·ông và phòng thủ dễ dàng hơn.
Về khả năng của Stand, Heirophant Green có thể tách rời cơ thể ra làm các sợi dây và có thể dùng để di chuyển và t·ấn c·ông.
Khả năng thứ hai đó chính là điều khiển cơ thể của người khác.
Khả năng điều khiển cơ thể này không được hoàn hảo, hay phải nói có hơi chút tật nguyền khi stand bắt buộc cần chui vào trong nội tạng của mục tiêu và phải được điều khiển bằng một con rối,
Nhưng con rối rất khó để điều khiển theo ý mình, người bị điều khiển vẫn sẽ còn ý thức và làm chủ được một phần cơ thể của mình, khả năng này đã dần bị lãng quên trong cuộc hành trình của Kakyoin.
Và khả năng cuối cùng đó chính là Emerald Splash, đây chính là khả năng mạnh nhất của Hierophant Green.
Heirophant Green tụ tập năng lượng trong cơ thể vào một điểm rồi bắn ra hàng chục những mảnh ngọc lục bảo sắc nhọn với uy lực ngang với một khẩu súng ngắn thông thường.
Nhưng cũng chả có tác dụng gì với những Stand cận chiến mạnh mẽ như Bạch Kim Tinh của jotaro và The World của Dio.
Kakyoin thở dài một hơi thất vọng, mặc dù cậu ta không mong đợi gì quá nhiều như việc bản thân sẽ sở hữu một Stand thứ hai khi xuyên qua, nhưng mà cũng đừng có giữ nguyên năng lực cũ như thế này chứ.
Quá là phế!
Thế nhưng!
Ngay khi Kakyoin nhìn chằm chằm vào Stand của cậu, một cái gì đó bỗng chốc hiện ra, Kakyoin nhíu mày, cậu ta dùng tay dụi dụi mắt.
Một tấm bảng hình vuông mờ mờ bỗng hiện lên:
[ Stand User: Kakyoin ] +
[ Stand: Heirophant Green ]
[ Sức mạnh: C ]+
[ Tốc độ: B ]+
[ Phạm vi: A ]
[ Độ Bền: B ]+
[ Độ chính xác: C ]+
[ Tiềm năng: D ]+
[ Điểm Stand hiện có: 0 ]
"Cái. . .cái gì thế này? Đây là. . .?" Kakyoin trợn mắt, nếu không phải bây giờ cơ thể của cậu ta rất yếu đuối thì Kakyoin đã đứng bật dậy.
Cậu ta kìm nén sự hưng phấn ở trong lòng và bắt đầu tìm hiểu cái bảng ở trước mặt, ở ngay bên cạnh của bảng tên và chỉ số của Stand đều có một dấu cộng nhỏ nhưng hiện tại nó đang có màu xám.
Kakyoin nghĩ nghĩ, cậu ta thử ấn vào một dấu cộng bất kỳ nhưng chẳng có việc gì xảy ra.
Giống như Kakyoin phải có được điểm Stand thì mới dùng được, nhưng điểm Stand thì kiếm như thế nào đây?
không nói mấy thứ này, việc trước tiên Kakyoin cần giải thích về chỉ số của Stand:
Sức mạnh: đây là sức t·ấn c·ông của Stand, khả năng gây nên thương tích vật lý hoặc hủy hoại phạm vị xung quanh.
Tốc độ: đương nhiên rồi, đây là khả năng di chuyển của Stand cũng như tốc độ phản xạ
Phạm vi: đây là khoảng cách tối đa mà Stand có thể hoạt động lấy trung tâm là người sử dụng, cụ thể khoảng cách là như sau: E: 2 mét, D: 5 mét, C: 10 mét, B: 20 mét và A: 50 mét ( đây là thông số mình tự tạo nên không hoàn toàn chính xác!)
Độ bền: Là khoảng thời gian mà Stand có thể sử dụng khả năng của mình cũng như thời gian ra chiêu, ví dụ như The World có thể dừng thời gian tối đa là 10 giây.
Độ chính xác: độ chính xác trong đòn đánh cũng như phạm vị t·ấn c·ông.
Tiềm năng phát triển: Đây là khả năng phát triển của Stand về cả chỉ số lẫn khả năng đặc biệt, ví dụ như Bạch Kim Tinh của Jotaro, ở phần 3 tiềm năng là A nhưng ở phần số 6 tiềm năng lại là C, vì Jotaro đã khám phá ra gần hết các khả năng của Stand như việc dừng thời gian nên tiềm năng sẽ dần giảm xuống.
A: Xuất sắc
B: Tốt
C: Có thể so sánh với con người
D: Yếu
E: Rất yếu
Nhưng những chỉ số này cũng không hiển thị rõ ràng được khả năng của Stand, vì có những Stand cận chiến với sức mạnh là A nhưng có sức p·há h·oại vượt qua cả A.
Ví dụ như Star Platinum với sức mạnh của mỗi cú đấm lại ngang với một quả thiên thạch nhỏ.
Nếu như Kakyoin không đoán nhầm thì cậu ta hoàn toàn có thể cải thiện chỉ số Stand của mình bằng việc cộng điểm cho chỉ số mà mình muốn.
Cứ tưởng tượng tới cái lúc mà Heirophant Green của cậu ta đấm tay đôi ngang sức với The World hay là Bạch Kim Tinh đã đủ khiến cho Kakyoin phấn chấn hẳn lên.
Nhưng việc gì thì việc, Kakyoin cần nghỉ ngơi.
Rất nhanh Kakyoin đã chìm vào giấc ngủ, mặc dù phấn khích là như vậy nhưng cậu ta cũng không thể chống lại được sự mệt mỏi.
. . . . . . . . . . . . . . . . .
Sáng sớm ngày hôm sau.
"Holly, này! Holly! Con đâu rồi?"
Mới sáng sớm mà ông Joestar đã hét ầm cả lên, ông ta mặc một bộ đồ ngủ nhăn nheo, dưới chân vẫn còn vướng lấy chiếc chăn, vừa đi vừa kéo lê lết chiếc chăn, ông ngáp ngủ rồi gọi ầm cả hành lang lên.
"Nhìn cái gì đây này! Đây là quần của Jotaro cơ mà. . .! Quần của ta đâu rồi? Kích cỡ thì vừa đó! Nhưng không đời nào ta chịu mặc cái thứ này đâu!"
Ông Joestar vừa dụi dụi mắt vừa nhấc lên cái quần dài của Jotaro và nói, chảng biết vô tình hay cố ý mà ông đã tới trước cửa phòng của con gái mình, thế nhưng bên trong ngoài một căn phòng sạch sẽ và ngăn nắp thì lại chẳng có ai.
Ông joseph mở to mắt và nhìn quanh, những tia nắng sớm trải nhẹ trên sàn gỗ, tiếng chim hót trong trẻo khiến người ta thoải mái.
[ À phải rồi! Mình nên gọi con bé là Seiko thì nó mới trả lời mà nhỉ? Có cái con khỉ! Nó là con gái của mình mà! ]
"Holly! Holly! Con đâu rồi?"
Lúc này Jotaro cũng đã dậy từ sớm, cậu ta đã khoác lên người bộ đồng phục và nắm theo cặp sách ra ngoài, "Xoạch!" cái cửa kéo bị Jotaro mở ra một cách thô bạo.
"Hôm nay đi tới trường tử tế thôi nào!" Jotaro hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành của buổi sáng.
Nhưng mới đi được có vài bước thì cậu đã dừng lại, nghiêng nửa cái thân hình vạm vỡ của mình nhìn vào trong nhà:
"Lạ nhỉ? Bình thường bà già sẽ ra tạm biệt mình cơ mà?"
Không phải Jotaro nhớ hay gì đâu, bình thường cậu ta ước rằng mẹ đừng có quan tâm mình nhiều như thế, nhưng thiếu mất rồi lại có cảm giác là lạ.
Kakyoin lúc này cũng đã tỉnh, nhưng cậu cảm thấy cơ thể của mình hơi nóng và đổ nhiều mồ hôi, có vẻ như cậu phát sốt rồi, công nhận là mạng của cậu ta dai thật, mặc dù đã ăn cả chục cú đấm của Jotaro nhưng Kakyoin mới chỉ b·ị t·hương nhẹ, không bị gãy mất chiếc xương nào.
Kakyoin nhìn lên trần nhà rồi quyết đình nằm nghỉ tiếp.
Avdol cũng đã ngủ dậy, anh ta mặc đồ chỉnh tề rồi bước đi dọc theo dãy hành lang bằng gỗ của nhà Kujo, nhưng khi vừa tới trước nhà bếp anh ta đã dừng ngay lại.
Avdol nhìn chằm chằm vào cái thìa nhỏ nằm ngay trước lối vào của phòng bếp, anh ta bước tới chậm rãi rồi khẽ nhìn vào trong bếp.
Chỉ thấy một đống thìa và đũa rơi vãi lăn lóc ở trên sàn nhà, cánh cửa tủ lạnh mở tung, từng luồng không khí lạnh cứ trào ra, khuôn mặt của Avdol vô cùng nghiêm túc, từng giọt mồ hôi bắt đầu rịn ra.
Phải cho tới khi cánh cửa bị hơi lạnh hoàn toàn đẩy ra, Avdol mới nhìn thấy cô Holly nằm b·ất t·ỉnh ở bên trên sàn nhà, Avdol vội vàng lao tới, anh ta lao nhanh như cái ngày mà anh chạy trốn khỏi Dio.
"Cô. . .cô Holly! Cái. . .sao lại sốt cao như thế này?" Avdol nhanh chóng kiểm tra trạng thái của cô Holly.
Bỗng, một sợi dây gai tím mờ mờ ảo ảo hiện lên ở vai của cô.
"Cái gì? Không thể nào!" Avdol hét lên một tiếng kinh ngạc, anh không dám chắc điều mà mình đang nghĩ ở trong đầu.
Anh không muốn thứ mà anh đang nghĩ sẽ xảy ra.
Chỉ cho tới khi những sợi dây gai mọc chi chít, chúng lan ra khắp lưng của cô Holly, Avdol đưa tay định tháo chúng ra nhưng anh ta không thể chạm vào những sợi dây leo đầy gai này.
"Đó là Stand!!!!!!!!!!!"
"Stand cũng xuất hiện từ cô Holly rồi! Không thể nào! Cô Holly cũng có Stand sao? Nhưng mà sốt cao thế này. . . . . .Stand đang gây hại lên cô ấy!!
Mình cứ tưởng rằng chỉ có JoJo và ông Joestar bị ảnh hưởng từ cơ thể của Dio, nên mới an tâm vì cô Holly không bị sao!
Không! Là chúng ta chỉ muốn được an tâm, nhưng cô Holly chắc chắn sẽ không thể chịu đựng được, bất kỳ một ai có dòng máu Joestar trong người đều sẽ bị ảnh hưởng!
Nhưng. . .Stand được điều khiển bằng ý chí của mỗi người và cử động, chiến đấu theo bản năng của chủ nhân, cô Holly lại là người quá hiền lành và nhân hậu, nên mới thiếu sức mạnh để chống lại lời nguyền từ Dio!
Cô ấy không thể điều khiển được Stand! Nên nó mới phản lại và gây hại lên cơ thể của chủ nhân!! Nếu cứ cái đà này thì. . .Cô ấy sẽ c·hết mất!!!"
Bỗng Avdol quay đầu nhìn ra cửa, chỉ thấy hai người đàn ông cao lớn lực lưỡng, là Jotaro và Joseph đã đứng ở đó từ bao giờ, khuôn mặt của cả hai ông cháu đều rất đáng sợ, đằng đằng sát khí.
"S-sstand sao? . . . . . .Holly!" Joseph nhìn con gái của mình lo lắng và nói.
Jotaro thì nghiến chặt hàm răng tạo ra những tiếng ken két.
"Vụt!!!"
"Rầm!!!!!"
Joseph bỗng chốc nắm lấy cổ áo của Jotaro, ông ta đẩy cậu đập mạnh vào bức tường khiến cho cả căn phòng rung lên.
"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!"
Ông ta hét lớn rồi siết nắm đấm lại ngày một chặt hơn.
"Đây là điều. . .đây là điều mà ta sợ nhất! C-con gái của ta cuối cùng nó cũng có Stand rồi! Ta biết rõ nó không có sức mạnh để vượt qua được thứ đó! Ta biết nó không đủ để vượt qua được lời nguyền của Dio!"
Ông Joseph run rẩy nói, bỗng.
Jotaro yên lặng từ đầu tới giờ bỗng phản ứng, cậu ta bóp chặt lấy cổ tay của Joseph rồi nhấc nó lên, trong miệng gằn ra từng chữ:
"Nói cho tôi cách giải quyết!" rồi đẩy Joseph ra.
"Chỉ có một cách duy nhất thôi. . . . chúng ta phải tìm Dio! Chúng ta phải tìm ra Dio và g·iết c·hết hắn!" Joseph nghiêm túc nói.
Cả ba người nhanh chóng đem cô Holly đi nghỉ ngơi rồi bắt đầu bàn bạc kế hoạch, thế nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ mà cả ba người gặp phải đó chính là không ai biết rõ vị trí cụ thể của Dio ở đâu.
Mặc dù Joseph đã chụp được rất nhiều những bức ảnh về ngoại hình của Dio bằng Stand của mình, thế nhưng khung cảnh phía sau lưng của tên ma cà rồng vẫn là một màu tối om.