"C-clagggg!" lưỡi kiếm mảnh bằng bạc rung lên nè nhẹ rồi chém ngang qua trước ngực của ông Joseph.
"Là Stand!" thế nhưng Joseph cũng đâu phải dạng vừa, già nhưng vẫn còn rất dẻo dai, ông ta chỉ dử dụng bàn tay của mình là đã có thể bắt lại được lưỡi kiếm.
Quả không hổ danh là nhân vật chính của phần thứ 2, kẻ đã đánh bại được sinh vật tối thượng Kars.
"Magician Reddd!" Avdol hất bay cái bàn ăn rồi triệu hồi Stand của anh ta.
Magician Red hiện lên, nó điều khiển một ngọn lửa lớn phóng thẳng đến trước mặt của Polnareff, ngọn lửa phun ra từ cái miệng nóng rực như muốn t·hiêu r·ụi mọi thứ trên đường đi của nó.
"Hê!" Chỉ thấy tay kiếm sĩ bạc đâm mũi kiếm của mình vào trung tâm của ngọn lửa rồi bắt đầu quay vòng vòng thân kiếm theo một trục cố định, ngọn lửa cứ như một tấm vải quấn quanh thanh kiếm màu bạc.
"Người dùng Stand nữa sao?" Avdol kinh ngạc nhìn Polnareff và nói.
Gã kiếm sĩ bạc hất nhẹ thanh kiếm, những ngọn lửa phóng thẳng đi đâm rầm vào cái bàn ăn mặt tròn lăn lông lốc trên mặt sàn.
Ngọn lửa đập vào mặt bàn rồi văng ra tung tóe ra những hoa lửa, chúng bám ở trên chiếc bàn tạo thành một cái đồng hồ lửa bỏng rực, chiếc kim giờ đang chạy dần từ 9 đến 12 theo chiều gió.
"Nhanh. . .nhanh quá!!" cả nhóm Kakyoin há hốc mồm kinh ngạc.
"Stand của ta là lá bài The Chariot. . .Silver Chariot!!! Mohammed Avdol có vẻ như ngươi là người muốn được kết liễu trước?
Ta đã tạo ra một chiếc đồng hồ lửa ở trên bàn! Ta sẽ g·iết ngươi khi nó chạy tới 12 giờ!!"
Silver Chariot lùi lại đứng ở ngay sau lưng của Polnareff, nó có ngoại hình của một con robot với thân hình mảnh khảnh trong bộ giáp hiệp sĩ bằng bạc, mũi kiếm bạc mỏng chỉ thẳng tới trước mặt của Addol.
"Đường kiếm thực là nhanh! Nó thật đáng kinh ngạc! Nhưng anh nghĩ. . . .sẽ đánh bại được ta khi ngọn lửa cháy tới số 12 hay sao?" Avdol đứng đối diện với Polnareff và nói.
"Có tự kiêu quá không đấy! Anh. . .?" Avdol chỉ thẳng ngón trỏ và Polnareff.
"Polnareff! Để ta tự giới thiệu. . .! Ta là Jean Pierre Polnareff!" Polnareff nói.
"Merci Beaucoup! Ta cảm ơn vì lời giới thiệu! Nhưng. . .!" Avdol vừa nói vừa nhìn về phía cái bàn, chỉ trong nháy mắt một ngọn lửa cháy rực lên, nó thổi bay cái bàn ăn khiến cho những ngọn lửa ở trên đó hừng hực hẳn lên chẳng mấy chốc chúng đã t·hiêu r·ụi cái bàn, những ngọn lửa lẻ tẻ đang bay khắp phòng ăn.
"Monsier Polnareff. . .! Đừng có nghĩ ngọn lửa của ta luôn cháy theo chiều gió như những ngọn lửa bình thường! Nó được gọi là Magician Red vì nó có thể điều khiển được ngọn lửa. . .!" Avdol nói.
(ps: Merci Beaucoup là: cảm ơn trong tiếng pháp, Monsier là: ông, ngài trong tiếng pháp!)
Polnareff thấy vậy thì chỉ cười cười, Silver Chariot của anh ta cắm mũi kiếm đâm xuống sàn nhà:
"Từ nguyên sơ thế giới này đã bị bao trùm trong lửa! Ta không mong đợi gì hơn từ Magician Red. . .kẻ điều khiển ngọn lửa. . ám chỉ cho cội nguồn. .!!
Nhưng. . ! Ngươi nói ta tự kiêu sao? Ngươi nói đường kiếm của ta. . chỉ đơn thuần là sự kiêu ngạo hay sao?" Polnareff vừa nói dứt lời, anh ta nắm chặt một vài đồng xu ở trong tay rồi tung thẳng nó lên trời.
Mấy đồng xu lẻ bay tán loạn trên không trung, chỉ thấy ánh bạc lóe lên một cái.
"Clenggg!!!"
"Hắn. .hắn ta xiên cả năm đồng xu ngay lúc nó xếp thành hàng ở trên không trung!" ông Joseph kinh ngạc nói.
"Không. . .nhìn kỹ hơn đi!" Jotaro nói.
"Đ-đó là. . .!?"
"R-ra vậy. . .giữa mỗi đồng xu đều có lửa, chúng vẫn còn đang cháy!" Avdol nói.
"Hừ. . có vẻ như ngươi đã hiểu ra rồi sao? Đó không phải là tự kiêu! Stand của ta có sức mạnh có thể cắt đứt ngọn lửa theo ý muốn! Nó có thể xuyên qua không khí trong không gian. . ! Tức là. . .Magician red sẽ vô hiệu trước Silver Chariot của ta!"
Polnareff chống hông và nói.
Silver Chariot hất kiếm đẩy văng mấy đồng xu cũng như ngọn lửa ra khỏi thân kiếm rồi biến mất.
"lenggg kengg!"
"Hả? Từ khi nào?" Avdol giật mình khi nhìn thấy Polnareff đã bước tới trước cửa và đi ra ngoài.
"Lá bài về Stand của ta. . .the Chariot đại diện cho sự chinh phục và chiến thắng! Ta không ngại sử lý ngươi trong căn phòng hẹp này! Nhưng Avdol! Ngươi sẽ được tự do sử dụng năng lực của mình ở chỗ thoáng hơn nhỉ?
Đánh bại ngươi như vậy thì mới xứng đáng với Stand của ta!" Polnareff nói.
"Tất cả đi ra ngoài hết đi!"
. . . . . . . . . . . .
"Chỗ quái nào thế này?" Joseph hét lớn và nhìn xung quanh.
"Là Tiger Blam Garden đấy!" Kakyoin lên tiếng.
Tiger Blam Garden, một khu vườn ở trên đồi Tai Hoang cùa Hồng Kông, thẩm mĩ và diện mạo của nó khiến cho nó trở thành địa điểm kỳ lạ số 1 Hồng Kông.
"Ta sẽ kết thúc ở đây! Đầu tiên là Avdol. . .ngươi sẽ bị hủy diệt bởi chính Stand của ngươi ở đây!!" Polnareff vừa nói vừa triệu hồi ra Silver Chariot.
"Khoang đã! Lần này hãy để tôi lên trước Avdol!" Kakyoin bước lên khỏi hàng mà đi tới.
"Kakyoin!!! Cậu đừng có xen vào việc này!" Avdol lên tiếng ngăn Kakyoin lại.
"Hừ. . Stand của đối phương chính là khắc tinh của anh Avdol!! Tôi sẽ lên và làm mồi nhử trước, anh liệu mà quan sát cho kỹ vào!" Kakyoin bỏ ngoài tai lời của Avdol và bước thẳng lên trước.
Kakyoin đi tới trước mặt của Polnareff và triệu hồi Heirophant Green, thấy như vậy Polnareff rất kinh ngạc.
"Kakyoin? Vậy là ngươi muốn c·hết trước hay sao? Vậy cũng được ta sẽ sử ngươi trước rồi mới tới tên thầy bói Avdol!" Polnareff kiêu ngạo và nói.
"Đúng như Avdol nói! Anh quá tự kiêu đấy. . .Polnareff!!!" Kakyoin chỉ ngón trỏ thẳng vào Polnareff và nói.
Kakyoin lần này quyết định lên chiến đấu trước một phần là vì cậu ta tự tin vào tốc độ mới của Heirophant Green, một phần Kakyoin cũng muốn gặt hái được điểm Stand.
[ Tốc độ của Silver Chariot là A, tốc độ của Heirophant Green cũng đã lên tới cấp A! Mình chắc chắn sẽ né được những đòn đánh của nó! ]
Kakyoin tự tin và sẵn sàng chiến đấu.
"Vậy thì đỡ thử cái này xem!" Polnareff hét lớn rồi ra lệnh cho Sliver Chariot t·ấn c·ông, từng đường kiếm mảnh được kiếm sĩ bạc đâm tới.
Heirophant Green chỉ lách người qua trái, qua phải, rồi lại cúi người xuống là đã có thể tránh thoát được hết những đón t·ấn c·ông thăm dò.
"Cleng. . .clenggg. . .clanggg!" mũi kiếm càng đâm thì lại càng nhanh, thế nhưng tốc độ như vậy Kakyoin hoàn toàn có thể đối phó được.
"Sao thế. . .sao thế. . .sao thế? Làm sao ngươi lại chỉ né đòn như vậy hả Kakyoin? Polnareff lên tiếng khiêu khích.
"Tôi không nhìn nhầm chứ? Heirophant Green có thể theo kịp được những đường kiếm của Silver Chariot?" Avdol lên tiếng kinh ngạc nói.
"Anh không nhìn nhầm đâu! Hóa ra là cậu ta vẫn còn giấu nghề!" Jotaro mở miệng lạnh nhạt lên tiếng.
"Đừng có mừng vội! Mọi việc vẫn chưa xong đâu!" Joseph nói.
"Đã như vậy thì ta phải dùng chiêu trước rồi!" Polnareff nói.
Ngay sau đó những mũi kiếm của Silver Chariot bắt đầu phân thân ra, chúng như những hạt mưa mờ ảo phóng thẳng tới trước người của Heirophant Green.
Kakyoin biết mình không thể né kịp vội vàng sử dụng Heirophant Green để chặn đòn, hai cánh tay của Stand đan chéo ở trước ngực và cứng rắn đón đỡ các đợt t·ấn c·ông.
Tuy rằng sức mạnh hủy diệt của Silver Chariot không cao, nó chỉ ngang với người trưởng thành, nhưng kết hợp với cái tốc độ kiếm cực cao đó, thì động năng mà lưỡi kiếm tích tụ được sau mỗi đòn đánh là vô cùng lớn.
"Clangggg!"
"Hự. . !"
"Rầm. .!"
Kakyoin và Heirophant Green đồng loạt bị những nhát đ·âm l·iên h·oàn đành bật ngã về phía sau, thừa thắng Polnareff xông lên, chớp lấy cơ hội đâm kiếm tới cổ họng của Heirophant Green.
"Kakyoin!!!!"
"Không!"
Polnareff chỉ cười lạnh như đã nắm chắc phần thắng ở trong tay.
"Đi c·hết đi Kakyoin!!!"
"Emerald Spalsh!" một ánh sáng màu xanh lục bỗng lóe lên từ dưới mặt đất nơi mà Kakyoin đang nằm, hàng chục những viên ngọc lục bảo bắn lên từ bên dưới mặt đất t·ấn c·ông Silver Chariot.
"Nani?" Polnareff nhanh chóng bật nhảy ra thật xa thoát khỏi phạm vi t·ấn c·ông của Emerald Spalsh.
"Có vẻ như anh đã quên mất! Stand của tôi là Stand chiến đấu tầm xa! Tôi đã để Heirophan Green đâm vài xúc tu của nó xuống mặt đất và t·ấn c·ông bất ngờ!"
"Cái gì?" Polnareff kêu lên một tiếng kinh ngạc.
"Chưa xong đâu! Emerald Spalsh!"
Những hòn đạn lục bảo bắn ra từ trong lòng bàn tay của Heirophant Green không ngừng đuổi theo Polnareff, thế nhưng anh ta đã tránh được hết.
Kakyoin vẫn không có ý định dừng lại, cậu ta liên tục sử dụng Emeral Spalsh hòng kéo dài khoảng cách giữ hai bên.
Polnareff cố gắng chạy quanh một vòng khu đất để tránh đi những viên ngọc, nơi nào mà Emeral Splash đi qua thì nơi đó như bị càn quét bởi súng tiểu liên.
"Tốt! Khoảng cách giữa hai bên đang ngày càng rộng, lợi thế đã nghiêng về phía của Kakyoin!" Avdol hào hứng nói.
"Ngươi thực sự nghĩ như vậy sao? Kakyoin?" Polnareff dừng lại rồi nói.
Ngay sau đó anh ta nhảy bật người lên cũng đúng lúc Silver Chariot đâm kiếm vào dưới đế dày của Polnareff, lực đâm mạnh tới mức đẩy Polnareff đi với tốc độ cực nhanh.
"Hừ! Ta đã ra lệnh cho Silver Chariot t·ấn c·ông liên tục vào 1 điểm dưới chân để đẩy bật ta đi! Chỉ có Stand với độ chính xác cao như của ta thì mới làm được điều như vậy thôi Kakyoin!!"
Cánh tay của Polnareff bỗng thay bằng cánh tay cầm kiếm của Silver Chariot, nó đâm thẳng vào cổ họng của heirophant Green.
Bởi Silver Chariot là một Stand cận chiến nên nó không thể rời khỏi vị chí của chủ nhân quá xa, nên khi Polnareff bay tới nó cũng đi theo.
Liễu kiếm bằng bạc bỗng lóe lên phản chiếu ánh nắng mặt trời vào thẳng mắt của Kakyoin khiến cho cậu ta phải nắm tịt mắt lại vì chói.
Đồng thời nó cũng đã làm giảm tầm nhìn của Kakyoin.
"Bye Bye! Kakyoin!" Polnareff lên tiếng.
"Xoạch!"
"Kakyoin!!!!"
Cái bóng phản chiếu của Kakyoin trên mặt đất bị cái bóng của Silver Chariot đâm thủng cổ họng.
"Chưa có nhanh như vậy đâu!" Kakyoin bất ngờ lên tiếng, thấy như vậy Polnareff đồng tử co rút lại.
"Không thể nào? Rõ ràng lưỡi kiếm đã đâm xuyên qua cổ họng của Heirophant Green rồi cơ mà?" Polnareff định rút kiếm ra để lùi lại thế nhưng lưỡi kiếm đã dính chặt lấy cổ họng của Heirophant Green.
"Tôi có nói với anh chưa nhỉ? Ban đầu Stand của tôi là một sợi dây cực kỳ dài được tôi điều khiển quấn lại thành hình người! Ngay lúc liễu kiếm của anh đâm đến tôi đã lệnh cho Heirophant Green tách phần cổ ra vừa kịp tránh thoát đòn đánh, đồng thời hợp lại ngay lập tức để giữ lấy thanh kiếm!"
"Còn bây giờ thì! Muda muda muda muda muda muda mudaaaa!" Heirophant Green tung ra hàng loạt những cú đấm liên hoàn thẳng mặt của Silver Chariot, đòn t·ấn c·ông cũng nhanh không kém gì lưỡi kiếm của nó.
Đã vậy sức mạnh còn cao hơn một bậc khi của Chariot chỉ mới cấp C còn Heirophant Green lại là cấp B.
Polnareff liên tục bị choáng bởi những cú đấm trực diện vào mặt.
"Kết thúc rồi! Emerald Spalsh!" hàng chục những viên ngọc lục bảo bắn thẳng vào người của Silver Chariot khiến nó cùng với Polnareff trọng thương bay ngược ra xa.
"Rầm!" Polnareff nằm yên trên mặt đất, có vẻ như anh ta đã b·ất t·ỉnh.
[ +1 điểm Stand ] Kakyoin mỉm cười hài lòng rồi quay người rời đi.
"Dù sao thì anh ta cũng sẽ không thể cử động được trong vòng 3 tháng nữa! Chúng ta tiếp tục cuộc hành trình thôi! Stand hứng chịu thiệt hại từ đòn kết liễu của tôi gần tới như vậy thì chắc là cũng chẳng thể sử dụng được nữa đâu!" Kakyoin nói.
Ba người còn lại thì chỉ biết kinh ngạc nhìn Kakyoin chậm rãi bước từng bậc thang đi xuống dưới đồi.
Avdol thấy mình không được chiến đấu thì cũng hơi thất vọng, nhưng anh biết điều gì nên và không nên, anh ta quay người đi xuống theo Kakyoin và nói:
"Được rồi ông Joestar! Chúng ta tiếp tục hành trình tới Ai Cập thôi!"
Kakyoin thực sự không muốn mời Polnareff vào nhóm giống như trong nguyên tác, cậu không muốn anh ta phải chịu đau khổ, ít nhất là c·hết ở đây còn hơn là tiếp tục sống trong sự dằn vặt.
Để mà nói thì Polnareff là một nhân vật bất hạnh nhất nhì trong bộ truyện, em gái của anh ta bị một tên thuộc hạ của Dio s·át h·ại, sau này thì phải chứng kiến hai người bạn thân bị xóa sổ, qua đến phần số 5 Polnareff thậm chí còn tàn tật mất đi hai chân và một mắt.
[Hy vọng mọi thứ sẽ ổn!] Kakyoin nghĩ.
Thế nhưng Kakyoin chỉ mới đi được có vài bước thì:
"Cạch. . boom boom. . .Rầm rầm rầm!" một t·iếng n·ổ lớn vang lên, các bộ phận Stand của Silver Chariot bỗng nổ tung.