Vụ nổ đẩy thẳng Polnareff bay lên không trung, anh ta bỗng mở mắt.
"H-hắn ta bay lên trời trong khi vẫn đang nằm?" Kakyoin biết việc này không ổn vội vàng lên tiếng.
Cậu đã quên mất, cậu ta quên mất khả năng thực sự của Silver Chariot!!!!!
"Clap. . clap. . .clap. . .!"
"Bravo! Bravo!" Polnareff nằm im giữa không trung vỗ tay và nói. (Bravo trong tiếng pháp có nghĩa là: Làm tốt lắm!)
"C-cái gì. .?! Hắn ta đang lơ lửng giữa không trung?" ông Joseph trừng lớn hai con mắt mà nói.
"Hắn làm như thế nào?" Jotaro nói.
"Hừ hừ. . .nhìn kỹ lại đi!" Polnareff cất tiếng, chỉ thấy Stand của anh ta Silver Chariot với ngoại hình hoàn toàn khác đang bế Polnareff lên.
"Đó là. . .?"
Polnareff tung người lộn một vòng trên không rồi mới rơi xuống, kiếm sĩ bạc cũng áp sát đứng ở ngay sau lưng của tay người Pháp.
"Phải! Đây mới chính là Stand của ta sau khi đã cởi bỏ bộ giáp nặng nề! Thứ mà Kakyoin phá hủy chỉ là lớp giáp bên ngoài mà thôi!" Polnareff nói.
Silver Chariot bây giờ trông càng mảnh khảnh hơn, nó chỉ còn lại một bộ khung xương máy móc với những sợi dây điện như mấy khối cơ ở các vùng tay và cổ.
"Các ngươi có vẻ ngạc nhiên nhỉ! Đánh bại các ngươi mà không giải thích một chút thì ta thấy hổ thẹn lắm! Có thể nói là t·ấn c·ông một cách bất ngờ thì cũng được! Cho ta thời gian giải thích nó chứ?" Polnareff tự tin mười phần mười vỗ vỗ tay và nói.
"Được thôi! Kakyoin. . .lần này người chiến đấu sẽ là tôi. .! Cậu không phiền chứ?" Avdol tiến lên và nói.
Thấy như vậy Kakyoin cũng đành thở dài:
"Vậy thì tùy anh thôi!"
"Tôi sẽ nghe anh giải thích!" Avdol bước trở lại vào khu đất trống.
"Stand của ta không chỉ vỡ ra và biến mất. . ! Silver Chariot ngay từ ban đầu nó chỉ là đang mặc áo giáp, bây giờ thì tháo nó ra mà thôi! Thứ bị ngọc lục bảo bắn nát bét kia cũng chỉ là phần vỏ ngoài. . .! Vì thế ta mới chỉ b·ị t·hương nhẹ. . !
Stand của ta nhẹ và nhanh hơn khi tháo bộ giáp ra, ngươi có thấy được không? Nó bây giờ không bị hạn chế bởi trọng lượng của áo giáp và nâng ta lên một cách dễ dàng. .!
Nó nhanh hơn vừa nãy nhiều đó!" Polnareff bình tĩnh giải thích.
"Ra là vậy! Anh bảo áo giáp của nó quá nặng! Nên nó không tráng được đòn t·ấn c·ông của Kakyoin sao? Nhưng cũng có nghĩa là bây giờ không có gì để bảo vệ được nó cả. . liệu anh có muốn thử với lửa của ta?"
Avdol duỗi chân phải ra và vào tư thế chiến đấu.
"Chính xác! Nhưng với tiền đề là ngươi phải đánh chúng được nó đã Avdol!" Polnareff cười cười.
Ngay khi vừa nói dứt câu Silver Chariot lơ lửng ở sau lưng của Polbnareff bỗng dừng một phân thành hai, hai phân thành bốn, thành năm, sáu, bảy. . .
Trọn vẹn 7 kiếm sĩ Chariot đứng ngay ngắn ở phía sau lưng của Polnareff.
"Cái. . cái gì? Stand của hắn đã biến thành 6. .không là 7 lận!" Joseph kinh ngạc.
"Không thể nào? Mỗi người chỉ có thể sở hữu được 1 Stand mà thôi!" đôi mắt của Avdol không rời khỏi Silver Chariot và nói.
"Nhìn xem ai đang ngạc nhiên kia kìa. . .! Đây chỉ là dư ảnh mà thôi! Các dư ảnh Stand của ta không chỉ làm loạn mắt mà còn cả cảm giác của các ngươi, giác quan của các ngươi không thể nào theo kịp được nó!!!" Polnareff chỉ chỉ ngón tay vào huyệt thái dương và nói.
"Bây giờ thì thế nào? Thấy được đường kiếm của ta sao?" Polnareff cười phấn khích.
7 kiếm sĩ bạc thay phiên nhau lao lên t·ấn c·ông, con này đâm con kia chọc, chúng lần lượt, tuần tự thành một vòng tròn đánh về phía của Avdol.
Magician Red trông vẫn vô cùng thong dong, nó khoanh thay vừa lùi vừa né được hết đòn đánh.
"Red Bind!" Avdol hét lớn và ra lệnh cho Magician Red.
Ngọn lửa từ hai cánh tay của Magician red phóng dài ra, chúng như mấy sợi roi dài vụt đến t·ấn c·ông những Chariot ở trên không trung.
"Plank. . plank!" một con b·ị đ·ánh phải, hai con b·ị đ·ánh trúng, thế nhưng Polnareff lại không hề khẩn trương một chút nào.
Cuối cùng chiếc roi lửa tụ lại một điểm trên không rồi nổ tung bắn ra những ngọn lửa bao trùm lấy bán kính xung quanh.
Nhưng ánh sáng bạc chỉ chớp lên, 7 Silver Chariot lần lượt bay trở về xuất hiện ở sau lưng của Polnareff.
"Ha ha. . .Ta đã nói rồi. . ngươi không theo kịp được nó đâu! Ngọn lửa của ngươi chỉ có thể chạm được vào dư ảnh mà thôi!" Polnareff nói.
"AAAAA!" Avodl hét lên rồi tiếp tục điều khiển Stand t·ấn c·ông.
Lần này hai tay của nó cũng phóng ra những ngọn lửa, chúng kéo thành một sợi dài song song bao vây lấy bên trái và bên phải của Polnareff để t·ấn c·ông.
Ngọn lửa bỏng rực khiến cho Polnareff cũng cảm thấy sốt ruột, thế nhưng những ngọn lửa bất ngờ chuyển hướng đánh và Stand ở phía sau.
"Hô Hô. . .t·ấn c·ông loạn xạ sao Avdol? Đừng phí sức! Nó chỉ làm ngươi tốn nhiều năng lượng hơn thôi!" Polnareff nhìn kiếm sĩ bạc tránh được hết mọt đòn t·ấn c·ông bất ngờ thì mở miệng nói.
"Crossfire Hurricane!" Avdol lại tung ra tuyệt chiêu của mình, chỉ thấy Magician Red đan tay ở trước ngực rồi phóng ra một ngọn lửa hình chữ thập tự giá hay Ankh*.
(Ankh (tiếng Ai Cập: ˁnḫ, "Thập tự có tay cầm") là một ký tự tượng hình của Ai Cập cổ đại biểu trưng cho "cuộc sống". Đây là một trong những biểu tượng quyền lực nhất và xuất hiện như một họa tiết trang trí trong mọi phù điêu hay trên các bức tượng)
"Là chiêu đó! Lùi ra thật xa thôi!" Joseph nghe ngay được mùi không ổn vội vàng chạy ra thật xa.
"Chiêu gì cơ?" Kakyoin và Jotaro vẫn chưa hiểu truyện gì đang xảy ra nhưng cũng cuống cuồng chạy theo.
Ngọn lửa hình Ankh bay không quá nhanh, nó bay ra được một đoạn rồi dừng lại và nổ tung tạo ra một c·ơn l·ốc x·oáy bằng lửa đốt cháy mọi thứ tại bán kính 2m xung quanh.
"Chiêu này mạnh quá!" Kakyoin cảm nhận được da của mình đang phồng rộp lên vì bỏng lắp bắp nói.
"No no no no no no. . ! Đó cũng chỉ là dư ảnh mà thôi! Đòn t·ấn c·ông của ngươi không có tác dụng gì với Stand của ta đâu! Hora hora hora hora!" Silver Chariot chạy ngay về bên cạnh của Polnareff.
Cả 7 tay kiếm sĩ đầu đồng loạt t·ấn c·ông, mưa kiếm đâm thẳng tới trước mặt của Avdol.
"Xoẹt.......!"
Chúng tạo lên hàng chục những viết cắt nông trên người của Avdol và khiến cho anh ta lùi lại thật xa.
"Sự chính xác này. .? Nó là. . .? Một kỹ năng của Stand đã được rèn luyện một cách công phu!" Avdol ôm lấy cánh tay b·ị t·hương nhìn Polnareff và nói.
"Ta đã luyện tập 10 năm vì nhiều lý do! Nào. . tới tiếp đi. .! Ta sẽ kết liễu ngươi trong đòn kế tiếp!" Polnareff khi nghe được lời khen từ Avdol thì chỉ cười nhạt và nói.
"Anh lần lượt giải thích đòn đánh của mình vì tinh thần của một Hiệp Sĩ. . .! Anh cũng có nhiều danh dự đó. .vì thế ta cũng sẽ hé lộ một điều trước khi t·ấn c·ông tiếp . . .!" Avdol đứng thẳng dậy, Magician Red thủ ngay ở bên cạnh của anh, nó bây giờ tỏa ra một khí thế hoàn toàn nghiêm túc.
"Ồ?" Polnareff có hơi hứng thú.
"Crossfire Hurricane của ta có nhiều biến thể. . . nó là ngọn lửa với hình dạng của Ankh, nhưng nó không chỉ có một! Ta có thể biến nó thành nhiều mảnh khác nhau. . !" vừa mới nói dứt câu một vòng tròn lửa lấy Avdol làm trung tâm bỗng cháy rực lên.
Từng luồng từng luồng khí nóng thổi bay vạt áo của anh ta, Avdol gồng lên:
"Crossfire Hurricane Special. . .! Né thử đòn này đi!"
Vừa dứt lời Magician Red hiện lên giữa vòng tròn lửa, nó nâng hai tay lên trời rồi bắn ra liên tục ba ngọn lửa hình Ankh.
"Ngươi chỉ lãng phí thời gian thôi Avdol!" Polnareff hét lớn, thế rồi 7 Silver Chariot xếp xung quanh người anh ta tạo thành một hình tròn.
"Ngây thơ, ngây thơ, ngây thơ, quá ngây thơ! Ta sẽ sử dụng nó để đối đầu ngược lại với ngươi!" 7 kiếm sĩ bạc bay lên đối diện trực tiếp với ba vòng lửa của Avdol.
"Cắt nó đi và trả hết chúng lại cho hắn!" các hiệp sĩ bạc vung kiếm lên cắt thẳng vào ngọn lửa.
"Rắc. .!"
Nhưng ngay lúc này mặt đất bắt đầu nứt ra.
"Nani?"
Một ngọn lửa hình Ankh lớn hơn cả ba cái vừa rồi đâm thẳng từ dưới lên một mẻ hốt gọn tất cả kiếm sĩ Chariot.
Ngọn lửa nổ tung và Chariot thực sự đã bị dính đòn, các dư ảnh của nó biến mất và để hiện ra chân thân, Polnareff kêu thảm một tiếng rồi b·ị đ·ánh bay, anh ta ngã rầm xuống mắt đất rồi bị ngọn lửa thiêu đốt.
Avdol cúi người nhìn xuống cái hố lửa ở dưới chân.
"Đó là? Chiếc hố được tạo ra bởi lửa vừa rồi. . .! Ta hiểu rồi. . .ngọn lửa p·hát n·ổ ban đầu được bắn ra để đào lên cái hố này, rồi anh ta bắn Crossfire Hurricane qua đó!" ông Joseph giải thích.
"Ta đã nói rồi. .! Ta có thể tách ngọn lửa ra và khiến nó bay theo mọi hướng tùy thích. .!" Avdol nhìn Polnareff đang hấp hối ở bên trong ngọn lửa, anh cầm lên một con dao rồi ném nó xuống trước mặt của Polnareff.
"C·hết cháy rất đau đớn. .! Hãy dùng con dao đó mà kết liễu bản thân đi!" Avdol vứt lại một câu nói rồi quay người rời đi.
Polnareff lê lết cánh tay vẫn còn đang bị cháy hừng hực của mình cầm lấy con dao, anh ta nhìn nó một lúc rồi nâng nó lên chĩa vào cổ của mình.
Nhưng rồi anh gục xuống vì kiệt sức, ngọn lửa như sự căm phẫn bất lực ở trong tâm hồn của anh ta nó đang gặm xé lấy thân xác anh một cách đau đớn.
Anh lại nhớ tới cái ngày mà em gái mình b·ị s·át h·ại, Polnareff cảm thấy vô cùng bất lực, ánh mắt của anh ta nhìn theo bóng lưng cao lớn của Avdol.
"Ta đã quá tự kiêu. .! Không ngờ rằng lửa của hắn lại có thể chống lại được đường kiếm của ta! Ta sẽ nằm yên ở đây để ngọn lửa này nuốt chửng! Đây là chút tinh thần hiệp sĩ ít ỏi còn sót lại của ta! Ta tôn trọng đối thủ của mình tôn trong sức mạnh của ngươi Avdol!
Đó cũng là điều duy nhất mà ta có thể thực hiện ngay bây giờ! Tự kết liễu bản thân đó là điều bất kính!" Polnareff dần lịm đi.
"Hừ!" Thấy như vậy Avdol vội vàng quay người lại, anh ta búng tay một cái ngọn lửa trên người của Polnareff bỗng dập tắt.
[Hừm. .! Vậy và chúng ta vẫn bị trói chặt lại với nhau bởi sợi dây của định mệnh nhỉ?] Kakyoin chỉ thở dài và nhìn Avdol.
"Anh vẫn mang trong mình tinh thần kiếm sĩ kể cả những lúc như thế này! Anh cũng không ném con dao khi ta quay người đi!" Avdol tiến lại gần đỡ Polnareff dậy.
"Mặc dù nhận chỉ thị bẩn thỉu từ Dio. .! Nhưng lòng tự trọng của anh vẫn tỏa sáng. .! Giết anh quả là một sai lầm. .! Hử. .? Phải có lý do nào đó đằng sau việc này!" Avdol vén tóc của Polnareff sang hai bên, chỉ thấy bướu thịt của Dio cắm ngay ở trên trán của anh ta.
"JoJo!" Avdol quay lại thỉnh cầu Jotaro.
"Ừ!" Jotaro mặc dù có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng cậu ta là một người có trái tim vị tha và ấm áp, nên Jotaro đồng ý ngay.
"Yeyyyyy! Mấy cái xúc tu tởm thấy gớm!" ông Joseph thì làm trò ôm mặt uốn éo khi nhìn Jotaro kéo mấy cái xúc tu ra.
[C-cái thứ này. . thực sự cắm vào đầu của mình lúc trước à?] Kakyoin nghĩ đến đây thôi mà cậu ta cũng cảm thấy buồn nôn.
"Jotaro kéo nó ra nhanh nhanh đê. . .!"
"Im miệng đi lão già!" Jotaro sử dụng Star Platinum giựt phăng được cái xúc tua ra.
Joseph thì đến gần và bắt đầu chơi mấy trò chơi chữ ngớ ngẩn của ông.
"Kakyoin. .! Mấy cái người thích chơi chữ vớ vẩn như lão này! Có làm cho cậu bực mình không?" Jotaro nói.