Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4386: Điều này không quá kỳ quái



Dương Bách Xuyên không khách khí tăng mạnh Thanh Liên Tiên Hỏa, co rút đại võng lại, sau đó thu Ma Hồn Châu lại.

“Hừ, dám bám vào người ta, tìm sai người rồi.” Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói, Thanh Liên Tiên Hỏa của hắn chính là lực lượng khắc tinh của ma hồn.

“Chủ nhân, cẩn thận.” Bảo Thuận Quang hét lên.

Dương Bách Xuyên thúc giục khắc văn đạo phù không gian thuấn di ra 20 mét.

“Âm đùng ~” Một tiếng nổ lớn vang lên. Ngẩng đầu, hắn nhìn thấy Cản Xán cầm roi dài ra tay với hắn.

“Xem ra muốn ta tự tay dạy dỗ ngươi.” Dương Bách Xuyên nheo mắt nói thâm.

Dương Bách Xuyên thấy Cảnh Xán đột ngột ra tay với mình, vừa mắng Phương Tĩnh Thiên vừa nhìn chằm chằm Cản Xán.

Nàng ta bị ma hồn bám vào người và bị điều khiển.

Đám ma hồn kia đều có ý thức, nhìn thấy đồng bạn bị thu cũng sẽ cùng lòng đối ngoại để báo thù.

Điều này không quá kỳ quái.

Cảnh Xán hay nói cách khác lúc ma hồn tấn công, ma khí trên người bùng nổ, thân thể bành trướng gấp 3 lần giống như lão Ma Hồn lúc đánh với Mông Điềm. Sau đó bay vọt lên không trung đánh về phía Dương Bách Xuyên, trên người nàng ta xuất hiện chín lưỡng ma khí giống như chín con mãng xà khổng lồ quấn quanh

Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên vẫn rất bình tĩnh, bởi vì hắn biết Thanh Liên Tiên Hỏa trên người mình là khắc tỉnh của ma hồn.

Đến tận lúc này hắn vẫn không quá sợ hãi đám ma hồn kia.

Trong lòng thúc giục Thanh Liên Tiên Hỏa, lực lượng Tiên Hồn và Tiên Lực trong cơ thể bùng nổ, ánh sáng chói mắt xuất hiện.

Khi chín luồng ma khí khống chế Cản Xán đến gần Dương Bách Xuyên đã bị Dương Bách Xuyên thúc giục Thanh Liên Tiên Hỏa và Tiên Hồn cộng thêm pháp. lực đốt cháy, phát ra tiếng lách tách.

“Gào... A...”

Tiếng kêu thảm thiết phát ra từ miệng của Cảnh Xán.

Hiển nhiên ma hồn đã bị lực lượng Tiên Hỏa của Dương Bách Xuyên đốt bị thương.

Nói đến cùng ma hồn chính là sinh linh âm vật, hơn nữa nó cũng chỉ là ma hồn, cho dù có thể sử dụng ma khí trong thiên địa thì sao chứ?

Gặp phải Thanh Liên Tiên Hỏa của Dương Bách Xuyên thì vẫn bị khắc chế như thường.

Ngay sau đó ma hồn nhanh chóng lùi về sau. “Muốn chạy? Đừng có mơ.” Dương Bách Xuyên thấy Cảnh Xán lùi về sau muốn chạy trốn, lạnh lùng quát

to rồi nhảy dựng lên biến mất, sau đó xuất hiện chắn trước mặt Cảnh Xán, không chút do dự đánh Thanh Liên Tiên Hỏa lên trên người Cảnh Xán.

Một tiếng hét thảm vang lên, một chưởng này của Dương Bách Xuyên ít nhất cũng phải chứa đựng tám phần sức mạnh. Đương nhiên nếu không phải hắn sợ làm Cảnh Xán bị thương thì hắn đã dùng toàn lực, đánh chết nàng ta thu hồi ma hồn.

Nhưng nói đến cùng Cảnh Xán vô tội.

Nàng ta chỉ bị ma hồn bám vào người mà thôi.

Không cần thiết đánh chết nàng ta.

Mặc dù Cảnh Xán có mấy lần chống đối hắn, thậm chí có thể nói giữa hai người có khoảng cách, nhưng đây không phải lúc không màng tất cả giết chết nàng ta.

Về mặt khác, Dương Bách Xuyên là một nam nhân... Thật ra hắn có hơi tò mò tại sao Cảnh Xán lại luôn che mặt. Nghe đồn Cảnh Xán tiên tử là tiên tử đứng đầu thành Tiên Đan, có dung mạo tuyệt đẹp, cho nên người nào đó hơi tò mò về nàng

ta.

Cho nên Dương Bách Xuyên không định giết chết Cảnh Xán, chỉ cần đuổi ma hồn ra khỏi cơ thể của nàng ta là được, thuận tiện cho nàng ta một bài học.

Chỉ cần bị ma hồn bám vào người, không chết cũng bị thương nặng. Cảnh Xán ăn trọn đòn tấn công của Dương Bách Xuyên, không thể né tránh.


Dương Bách Xuyên lắc mình đi xuống, ra tay xách cổ Cảnh Xán.

Một tay khác cầm lấy thiên linh của nàng ta, vận chuyển Tiên Hồn cường đại bắt đầu hút, muốn ép ma hồn trong cơ thể nàng ta ra, không có ma hồn cơ hội chạy trốn.

Đương nhiên hắn dám làm như vậy bởi vì thần hồn của hắn rất cường đại, thứ hai bởi vì hắn có lực lượng của Hắc Liên, cho nên Dương Bách Xuyên không sợ gì cả.

“Cào... A...”