Không sao, ra tay thử xem là biết ngay chuyện gì đang xảy ra thôi, với cả cũng đâu thể đứng yên chịu trận hoài được. Mặc dù hắn có thể chịu đựng sự tấn công của năm người, nhưng về lâu về dài sức mạnh thần hồn của hắn vẫn sẽ bị hao
tổn. Tóm lại, không phải chuyện tốt lành gì.
Suy nghĩ xẹt qua trong đầu, Dương Bách Xuyên mở miệng: "Cửa U Đô... ngay. bây giờ."
Ngay lập tức, sau lưng hắn xuất hiện một cánh cửa cao lớn, đen ngòm và cũ kỹ.
Khoảnh khắc cánh cửa xuất hiện, bốn người Đinh Hòa Bình bỗng trở nên hoảng loạn.
"Mở" Vừa dứt lời, cửa U Đô bật mở.
Chớp mắt đã nhắm tới con mồi đầu tiên - Điện Lõa của điện Ma Đan.
Cửa U Đô là cánh cổng thần ma mà đến tận thời điểm hiện tại, ngay cả Dương Bách Xuyên cũng chẳng tài nào tìm hiểu rõ ràng được. Đây là thần thông thiên phú của m Tỉnh sau khi m Dương Mệnh Tinh xuất hiện trong người hắn. Tới lúc tiến vào Càn Khôn điện, sau khi dung hợp với hai luồng khói trắng đen trong Càn Khôn Điện, m Dương Mệnh Tinh bỗng biến mất, hay nói đúng hơn là kết hợp lại thành Càn Không Đạo Nguyên cap cấp hơn, từ nay về sau luôn núp bóng trong Đạo Nguyên.
Bấy giờ, Dương Bách Xuyên phát hiện, thần thông vẫn còn tồn tại. Đúng lúc có thể phát huy tác dụng cực lớn trong sự vi à
xxk
Sự xuất hiện của cửa U Đô khiến sáu người Đinh Hòa Bình thoáng để lộ vẻ bối rối, nhờ vậy mà Dương Bách Xuyên càng thêm chắc chắn bốn người họ có vấn đề, nhận định của bản thân không hề sai.
Thế này thì có thể yên tâm ra tay rồi, trước hết cứ bắt đầu từ điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh đi. Dương Bách Xuyên dùng suy nghĩ điều khiển cửa U Đô hé mở, muốn thu kẻ nào thì thu kẻ đó. Tuy đến tận bây giờ hắn vẫn chưa biết đằng sau cửa U Đô là thứ gì, nhưng có thể điều khiển cửa U Đô hấp thu sự vật là đủ rồi.
Cửa U Đô luôn tối đen như mực, khi hé mở lại tạo cho người ta cảm giác như một con thú dữ thần bí ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi thời cơ nuốt trọn tất cả.
Lý do Dương Bách Xuyên chọn điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh là mục tiêu đầu tiên không phải ngẫu nhiên, mà là cũng có chút tâm tư riêng. Bởi đó không phải người của hắn, hai bên cũng chẳng thân thiết gì, thế nên có bị cửa U Đô nuốt nhầm cũng không tiếc.
Chớp mắt một cái, bên trong cửa U Đô tỏa ra luồng sáng xám xịt, tựa như vầng sáng màu xám từng xuất hiện trong hội nghị, chúng tạo thành lốc xoáy, thoát ra ngoài, chẳng mấy chốc đã quấn lấy điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh, kéo vào trong cánh cửa.
"A..
Điện lão hét lên thảm thiết, lúc cơ thể bị của U Đô quấn vào, hơi thở ma sát cường đại lập tức bùng nổ, phơi bày sự thật gã là do huyễn ma biến thành. Đối mặt với sự ngang ngược của cửa U Đô cùng với hơi thở của sức mạnh cực âm mãnh liệt, mấy người Đinh Hòa Bình, Biên Long, Diêu Bất NGôn, Hình Uyên Minh và Kim Quy tiên nhân cùng hộ vệ đang bao vây tứ phía Dương Bách Xuyên lập tức loạn cào cào hết lên.
Cả đám vô cùng ăn ý lùi về sau...
Hiển nhiên là tính chạy trốn.
Nhưng nếu Dương Bách Xuyên đã nắm chắc mọi chuyện, vậy sẽ không cho chúng cơ hội đó. Ngoài ra, hắn còn phát hiện đúng là ảo ảnh của huyễn ma rất mạnh, nhưng thực lực hình như khá là tầm thường. Đương nhiên cũng có thể là do thần thông thiên phú của hắn quá cường đại.
"Boong..."
Chuông Đông Hoàng ngân vang, chớp mắt biến lớn gấp mấy chục lần, nhoáng cái đã bắt gọn ba người Đinh Hòa Bình, Biên Long và Diêu Bất Ngôn sắp chạy trốn khỏi đây. Kế tiếp, hắn lại điều khiển cửa U Đô hút ba người còn lại là Hình Uyên Minh, Kim Quy tiên nhân và tên hộ vệ vào trong.
Chẳng mấy chốc hẳn đã một lưới bắt hết cả đám.
Bảo Thuận Quang hào hứng gọi hắn, còn Diêu Bất Ngôn lại để lộ biểu cảm hổ thẹn.
Dương Bách Xuyên thu hồi cánh cửa U Đô, đồng thời gọi chuông Đông Hoàng trở về, sau đó che trên đầu ba người, tạo thành tấm khiên phòng ngự.
Tất nhiên hắn biết hai người kia đang nghĩ gì trong đầu, thế là thở dài một hơi, đặng bảo: "Những lời ta nói lúc trước đều là thật, hiện tại chúng ta phải tìm cho ra huyễn ma rồi tiêu diệt nó thì họa may mới tỉnh khỏi thế giới ý thức của ma huyễn, bằng không sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở đây đấy. Phải rồi, các ngươi có nhìn thấy những người khác không?”
Nghe hẳn hỏi vậy, Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn đồng loạt lắc đầu.