Tiếng vang rầm rầm vang lên không dứt, mảnh vụn của ba mươi cánh hoa sen văng tung toé lên người ma long~
"Gừ gừ gừ..."
Ma long kêu thảm thiết.
Tiếng kêu của nó yếu dần, cuối cùng cũng bị ba mươi sáu cánh hoa Hắc Liên giết chết.
Ma long tiêu tán. "Hừ~ tiểu phế vật cũng thú vị đấy, trong Nguyên Thần của ngươi còn có những sinh linh khác à, ha ha ha...... Được được được, hãy xem bổn toạ nuốt
chứng ngươi đây."
Ma long bị hiết, Huyễn Ma không những không hoảng loạn mà còn có vẻ hưng phấn, hắn ta nói phải chiếm đoạt được Hắc Liên.
Điều này khiến trong lòng Dương Bách Xuyên chấn động.
št sức mạnh của Huyễn Ma nằm ngoài sức tưởng tượng
Phải làm sao bây giờ? Trong đầu Dương Bách Xuyên nghĩ cách đối phó. Nhưng công kích của Huyễn Ma sắp đến rồi.
Đã thấy Huyễn Ma dưới hình dạng Tuyết Hương đột nhiên vươn tay ra chộp tới Hắc Liên đang lơ lửng trên không trung.
Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên đứng trên Hắc Liên ngẩng đầu nhìn lên, nhưng phát hiện Huyễn Ma đã biến thành người khổng lồ, mà hắn và Hắc Liên đã rút nhỏ lại rất nhiều lần......
Đây là thế giới ý thức của Huyễn Ma, Huyễn Ma có thể thay đổi quy tắc theo ý muốn của hắn ta, làm cho chính hắn ta trở nên lớn hơn, điều này cũng không có gì lạ. Nhưng thực ra là do Huyễn Ma lớn hơn chứ không phải hắn và Hắc Liên thu nhỏ lại.
Khí tức ma sát như núi cao bao phủ đè xuống.
Ba mươi sáu cánh hoa Hắc Liên lại bạo nổ bắn thẳng về phía Huyễn Ma.
Nhưng chỉ nghe Huyễn Ma hừ lạnh, khoảnh khắc tiếp theo đã nhìn thấy bàn tay ma khí trắng nõn khổng lồ của nàng xuất hiện, mạnh mẽ vồ xuống.
Trực tiếp bỏ qua ba mươi sáu cảnh hoa Hắc Liên.
"Rầm rầm rầm..."
'Từng mảnh cánh Hắc Liên lần nữa bạo liệt, bị Huyễn Ma dưới hình dạng Tuyết Hương dùng một tay bóp vỡ tất cả, trực tiếp chộp về phía đài sen và Dương Bách
Xuyên.
Lúc này, toàn thân Dương Bách Xuyên chấn động, hắn biết mình không thể chống lại Huyễn Ma rồi.
Đành phải lấy ra lá át chủ bài cuối cùng rồi, nếu không hắn và Hắc Liên đều phải xong đời mất.
Huyễn Ma này quá mạnh.
"Tượng Thần Bản Mệnh - Hiện!"
Dương Bách Xuyên tức giận gầm lên.
Ngay sau đó, một màu sắc sặc sỡ xuất hiện khắp cơ thể hẳn.
Đột nhiên, một Tượng Thần nhắm mắt xuất hiện sau lưng Dương Bách Xuyên. "Lớn ~"
Dương Bách Xuyên mở miệng, lại phun ra một chữ.
'Tượng Thần Bản Mệnh bỗng nhiên lớn lên, trong nháy mắt hoà thánh thân cao khoảng trăm mét.
Cũng chính vào lúc này, một trảo của Huyễn Ma đã đụng tới Tượng Thần Bản Mệnh của hắn. Một cảnh tượng nằm trong dự liệu xuất hiện.
Ẩm~ "A ~" "Xì xì xì ~"
Lúc bàn tay của Huyễn Ma chộp tới Tượng Thần Bản Mệnh của Dương Bách Xuyên, hẳn ta đột nhiên kêu lên thảm thiết.
Một vầng sáng sặc sỡ quét qua bàn tay của Huyễn ma, phát ra tiếng xì xì xì, bàn tay của Huyễn Ma đột nhiên bốc khói và thối rữa giống như bị axit sunfuric giội vào...
Huyễn Ma hét lên thảm thiết rồi lùi nhanh về phía sau.
Hiển nhiên, hắn ta thật sự không ngờ Dương Bách Xuyên còn có Tượng Thần Bản Mệnh.
Khoảnh khắc này được nhìn thấy, dưới trạng thái thần hồn, Tượng Thần Bản Mệnh xuất hiện, hắn lại dung hợp trong Tượng Thần Bản Mệnh.
Thần và Hồn hợp nhất.
Trong chốc lát, trong đầu Dương Bách Xuyên không hiểu sao lại xuất hiện một câu nói.