Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4432: Tế đàn chỗ này không lớn



Ma Thần Trụ trước mặt được xếp theo Thương Long Tinh Tú phương Đông, vừa nhìn đã hiểu.

Bởi vì như vậy nên ở trong mắt Dương Bách Xuyên và Bảo Thuận Quang, cái này quá mức đơn giản nên mới khó đoán.

Bảo Thuận Quang đành phải thử một lần, không biết chuyện gì sẽ xuất hiện.

Tế đàn chỗ này không lớn, chỉ có bảy trụ, trung tâm nằm trong bảy cây cột Ma Thần này.

Theo lời của Bảo Thuận Quang thì khắc văn trên mỗi cột đều có cát hung sinh tử, cho dù tìm được trụ cát cũng chưa chắc đã là cửa sống.

Nhưng hiện tại hắn cũng không nhìn ra được gì, đành phải nhìn xem sự biến hóa trụ Ma Thần rồi tính.

Sau đó Bảo Thuận Quang đứng trước cây cột Ma Thần cát, nâng tay lên lấy ra sáu lá cờ, nghiêm mặt lại.

Sau khi sáu lá cờ xuất hiện, Bảo Thuận Quang không vội đánh vào Ma Thần Trụ, mà bay xung quanh Ma Thần Trụ.

Một tiếng vang vang lên, ánh sáng vàng lóe lên từ sáu lá cờ, sau đó sáu luồng ánh sáng bay về phía Ma Thần Trụ.

Ánh sáng chiếu rọi Ma Thần Trụ, màu sắc bạch ngọc vốn có của Ma Thần Trụ chuyển thành màu đen, sau đó có lưồng khí đen bay ra.

Âm đùng! Một tiếng nổ nhức óc vang lên từ trong Ma Thần Trụ. Sau đó Bảo Thuận Quang vung tay đánh lên trên Ma Thần Trụ.

Việc này càng khiến Ma Thần Trụ có phản ứng mãnh liệt, khắc văn chuyển động như sống lại, hóa thành màu đỏ sậm rồi hội tụ thành một luồng ánh sáng.

“Trấn!” Bảo Thuận Quang gầm lên, lực Tiên Nguyên bùng nổ đánh về phía Ma Thần, dường như muốn đè ép mấy khắc văn đang chuyển động trên Ma Thần Trụ kia

vậy.

Nhưng không ngờ lực lượng của Bảo Thuận Quang lại không hề trấn áp được ánh sáng màu đỏ trên Ma Thần Trụ.

Sau đó ánh sáng mày đỏ chuyển đến đỉnh Ma Thần Trụ, nổ ầm rồi bay về phía trụ bạch ngọc khác...

“Âm ầm ầm..”

Vô số tiếng nổ vang lên, bảy Ma Thần Trụ như bị phản ứng dây chuyển, cột sáng màu đỏ xâu chuỗi lại với nhau.

Mọi người chỉ có thể nhìn không thể ngăn cản, bởi vì quá nhanh.

“Chủ nhân, chúng ta nhanh lui lại thôi, có vẻ nó mất khống chế rồi." Bảo Thuận Quang xấu hổ nói.

Lúc này mỗi một Ma Thần Trụ đều đã biến thành màu đen nhánh, đồng thời giữa mỗi Ma Thần Trụ đều có một cột sáng màu đỏ dậm.

Bản thân bảy trụ bạch ngọc được thiết kế theo 28 ngôi sao trong phương Đông Thương Long, nối với nhau thành hình một con rồng dài.

“Lão Bảo, ta cảm thấy sắp có chuyện rồi, rốt cuộc ngươi làm gì vậy? Không tìm được cửa sinh, ngược lại làm Thương Long nối liền lại với nhau.” Dương Bách Xuyên hỏi Bảo Thuận Quang.

Bảo Thuận Quang chua xót nói: “Chủ nhân, không thể trách ta, ta đã dùng gấp đôi lực lượng để phá giải trận này. Ai ngờ mấy khắc văn trên đó lại cường đại đến thế, giống như có ý thức riêng vậy, tự chuyển động. Trận pháp nơi này không thể suy đoán theo lẽ thường, giờ phải làm gì bây giờ?

Ta cũng cảm thấy có vẻ ta đã gặp rắc rối, nhìn vòng cổ thất tinh, có vẻ... E rằng Thương Long sắp xuất hiện...” Bảo Thuận Quang sợ hãi nói.

“Haizz, thôi không sao, đi một bước tính một bước thôi, chuẩn bị chiến đấu đi, thất tinh nối liền, Thương Long đã thành hình, chỉ mọng không quá cường đại.”


Nhưng sau tiếng gầm kia, một hơi thở khủng bố làm người sợ hãi lan tràn, khí ma sát tràn ngập tế đàn.

Phía sau đám người Dương Bách Xuyên là sương mù và cả kết giới vô hình, bọn họ không có đường lui.

Lần này chỉ có thể cắn răng xông lên.

Nhưng bọn họ không ngờ bảy Ma Thần Trụ bị ánh sáng màu đỏ nối lại còn xuất hiện thêm một con Ma Long.