Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4433: Dương Bách Xuyên biến sắc



€ó vẻ đây là bài kiểm tra của bọn họ, giờ mới là bắt đầu mà thôi, đại trận 28 tinh tú, tứ đại thần thú nên chắc chắn sẽ không đơn giản.

Hiện tại việc bọn họ cần làm là cố chịu đựng, giết rồng.

Chỉ có giết chết Ma Long, hóa giải nguy cơ thì sẽ xuất hiện đường sống, tiến vào phân đoạn tiếp theo.

“Gào ~" Ma Long đỏ đậm gào thét.

Dương Bách Xuyên lớn tiếng nói: “Mọi người chuẩn bị giết rồng.”

“Rõ.”

Mọi người đồng thanh trả lời.

Bọn họ đều biết rõ bọn họ không có đường lui.

Chỉ có xử lý Ma Long mới có đường sống.

Nói vậy nhưng thật ra bọn họ đều bị khí thế và hơi thở của Ma Long dọa sợ.

Uy áp cường đại ập xuống bao phủ khắp tế đàn, khiến lực Tiên Nguyên trong cơ thể của bọn họ hỗn loạn.

“Thật ra mọi người cũng không cần quá lo, đây không phải Ma Long chân chính, chỉ là năng lượng thể do ma khí hình thành từ trận pháp, không có ý thức nên không được coi là một sinh linh. Cho nên chúng ta có thể thắng, chỉ cần có được lực lượng mạnh hơn Ma Long thì chúng ta sẽ có cơ hội tiêu diệt nó.”

Bảo Thuận Quang nói.

Cuối cùng mọi người cũng nghe được một tin tức tốt, chỉ cần không phải sinh linh có ý thức là được, nếu có ý thức thì mới đáng sợ nhất.

“Gào ~" Ma Long gào thét, lần này phi hẳn xuống. “Giết!”

Dương Bách Xuyên cầm kiếm Đồ Long, một tiếng nổ vang lên, Thanh Liên Tiên Hỏa gắn đầy thân kiếm, kiếm khí tản ra hơi thở vô cùng cường đại.

“Trảm!” Dương Bách Xuyên chém một kiếm lên người Ma Long. “Âm ầm ầm..”

Cùng lúc đó mọi người cũng tung hết chiêu thức của mình ra, tất cả lao về phía Ma Long.

“Gào ~" Ma Long gầm lên trong cơn mưa công kích.

Vô số năng lượng nguyên khí bùng nổ như mây nấm, Ma Long bị bao phủ bên trong, hoàn toàn ngăn cản sự tấn công của Ma Long.

Thấy vậy mọi người đều vô cùng vui vẻ.

Xem ra người nhiều lực lớn thì nhanh hơn, bọn họ hợp lực lại tạo ra sức mạnh còn lớn hơn cả ma khí.

“Ha ha... Thì ra cũng chỉ là giàn hoa dọa người, cũng chỉ như vậy mà thôi.” Hình Uyên Minh cười to.

“Gào...”

Đúng lúc này tiếng rồng ngâm vang lên như muốn đâm thủng màng tai. “Không xong, tản ra~”

“A~”

Tiếng hộc máu và tiếng rên đau đớn thay nhau vang lên.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được thân thể bị một lực cực lớn va chạm vào, sau đó bay ngược ra ngoài ~

Trong đầu chỉ có hai chữ “quá mạnh”.