“Giết!” Vương Tự tàn niệm cũng lạnh lùng quát một tiếng, ý chí chiến đấu hết sức mãnh liệt, thanh kiếm dài trong tay cũng bổ tới Tiêu Hạo Lam.
Ầm... sau một tiếng vang lớn, Vương Tự lại bị Tiêu Hạo Lam đánh lui về phía sau. “Hoàng triều bất diệt. Ầm...!” Trong chốc lát, khí thế của Vương Tự cũng trở nên mạnh mẽ hơn, ý chí giết người tăng vọt, một lần nữa cầm kiểm đánh về phía Tiêu Hạo Lam.
Xa khỏi chiến trường, đám người Tân Võ và Lưu Triệt bắt đầu vây đánh phân thân của Đế Vũ. Thế nhưng, đối thủ vô cùng mạnh mẽ. Tần Võ và những người khác bị tấn công rất nhiều, còn đảm Lưu Triệt cũng càng lúc càng chịu nhiều thương tích.
Trong chốc lát, ở cả hai trận chiến, phe của chiến đội Thiên Hạ đều bị rơi vào thế yếu. Tình thế lúc này hết sức nguy hiểm. Tân Võ lại sốt ruột hét lớn: “Vì vận mệnh đất nước. Bằng mọi giá phải giết chết được đế vương hắc ám trước mắt để cứu viện cho Đường Ngọc Hiền! Mau lên!”
Tần Võ hết sức sốt ruột, mà lúc này, từ phía Kinh Bắc, rồng vàng quốc vận cũng bay lên trời, tấn công về phía bên này.
Nhưng lát sau, rồng vàng quốc vận của Thiên Hạ lại dừng lại. Khổng Thương đã xuất hiện phía trước rồng vàng quốc vận. Rồng vàng đứng đầu cả hoàng triều, dù đã rất mạnh, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng so được với thực lực Nhân Vương sơ kỳ, hơn nữa còn không thể tự do chiến đấu.
Giờ đây, chiến đội Thiên Hạ đã đến thời điểm quan trọng để tiến lên hoàng triều, cho nên quốc vận của Thiên Hạ nhất định không thể mắc lỗi. Một khi mắc lỗi thì hậu quả sẽ trở nên khôn lường.
Với Khổng Thương, lúc trước ông ta đã trở về học viện Xã Tắc, nhưng trên đường lại linh cảm được có chuyện chẳng lành, cảm thấy bất an, nghĩ rằng bên Kinh Bắc sẽ có chuyện xảy ra, nên vội vàng quay trở lại. Quả nhiên, giờ đây Kinh Bắc đã có chuyện.
Rầm... Sau khi Khổng Thương ngăn lại trước mặt rồng vàng quốc vận, thân hình ông ta chợt biến mất, bay thẳng qua không gian tới bên chiến trường.
Thấy Khổng Thương đến, đám người Tân Võ ngay lập tức trở nên mừng rõ. Sau khi Khổng Thương đến, ông ta ngya lập tức liếc nhìn sang bên Đường Ngọc Hiền đang chiến đấu, rồi không hề do dự, thân hình ông ta loáng một cái, bốn ảo ảnh của tôn giả Nhân Vương hậu kỳ bỗng xuất hiện bên cạnh Khổng Thương. “Cùng kết hợp, trước hết phải giết chết được tôn giả Đế vương Hắc ám đó, rồi đi giúp Đường Ngọc Hiền! Mau lên!” Thân hình Khổng Thương nhanh thoăn thoắt, mang bốn bóng người tôn giả Nhân Vương hậu kỳ ấy vọt tới chỗ phân thân của Đế Vũ. “Được! Người của Chiến đội Thiên Hạ, cùng tiến lên! Giết!” Tần Võ nghe vậy thì quát lớn một tiếng, sự xuất hiện của Khổng Thương đã khiến ông ta có niềm tin hơn hẳn. Ông ta nhanh chóng mang cường giả cao cấp của chiến đội Thiên Hạ, tiếp tục vậy giết.
Lúc này, đột nhiên lại có biến cố. Sau khi Tiêu Hạo Lam đánh lui được Vương Tự thì quay sang nhìn chỗ Tần Võ. Tiêu Hạo Lam lạnh lùng nhìn phân thân của Đế Vũ, lạnh giọng nói: “Ông chỉ có thế này thôi sao? Năng lượng bên trong ông chưa có ý thức sao?"
Phân thân của Đế Vũ vốn không có ý thức, chỉ biết tàn sát những nguồn năng lượng đang chiến đấu, ngay khi Tiêu Hạo Lam dứt lời thì đột nhiên chấn động, sau đó, giọng nói miễn cưỡng vang lên: “Quả nhiên, ông rất đặc biệt, bị ông phát hiện ra rồi. Nhưng hôm nay phải chiến đấu quyết liệt đến vậy sao? Như vậy thì mất hết cả vui... hầy...
Giọng nói giễu cợt của Đế Vũ vang lên từ miệng nguồn năng lượng, đáp lại lời để vương hắc ám.
Rầm... Rồi nguồn năng lượng ở Đế Vũ bỗng nhiên tăng vọt lên, cũng giống như động tác vừa rồi của Tiêu Hạo Lam vậy. Chốc lát sau, giữa màn sương đen dày đặc, nguồn năng lượng của Đểề Vũ lại một lần nữa xuất hiện.