Huyễn Sủng Sư (Sủng Mị)

Chương 1708: Tà ác khí thể - Cao đẳng bất hủ (1)



Chỉ thiếu chút nữa, một chút nữa thôi là hắn có thể ngăn cản đội quân Trừng Phạt điện đồ sát, cứu được tính mạng ba trăm binh sĩ Tân Nguyệt quân. Hắn sẽ có thể giúp bọn họ ngăn cản đợt công kích kia...

Nhưng chỉ chậm một giây thời gian, máu thịt đã văng tung tóe, hài cốt không còn…

"Bịch!"

Một miếng thịt vụn bắn vào mặt Sở Mộ, lỗ mũi hắn ngửi được mùi máu tươi tanh nồng. Cơn mưa máu từ trên cao đổ xuống nhuộm đỏ y phục trên người hắn.

Trong nháy mắt đó Sở Mộ biến thành một người máu, đầu tóc, khuôn mặt, cánh tay, thân thể đều bị nhuộm thành một màu đỏ tươi. Trên bả vai còn treo lủng lẳng nửa cánh tay, giống như là lão bằng hữu đang vỗ về trấn an đồng đội.

Sở Mộ không có né tránh, để mặc cho máu thịt rơi vào người mình.

"Còn có một tên không chết, tiếp tục công kích."

Chủ quan Tạ Liên lên tiếng khiển trách.

Ngay khi Tạ Liên ra lệnh công kích, Ma ảnh kia chậm rãi ngẩng đầu lên, cặp mắt tà dị ngó chừng quân đoàn Trừng Phạt điện.

"Vù vù vù vù!"

Tử vong chính là căn nguyên tà ác, hiện tại ở trong tòa thành bảo này tồn tại vô số Quỷ hồn khóc nức nở, không cam lòng đi xuống hoàng tuyền.

Đám Quỷ hồn tràn đầy oán khí bắt đầu lượn lờ chung quanh Ma ảnh, cam nguyện hóa thành lực lượng của hắn, chỉ mong hắn trả thù cho bọn họ.

Cả tòa thành chìm trong màn sương u ám dày đặc, tính mạng tử vong thả ra tà khí tràn vào nội tâm Sở Mộ, lực lượng oán linh bắt đầu tăng trưởng điên cuồng.

U hồn tử linh vô hình giống như thiên quân vạn mã quay chung quanh phía trên đỉnh đầu Sở Mộ, dần dần hợp thành đồ án thần bí chậm rãi hạ xuống.

Ma diễm màu đen lặng lẽ bốc cháy lan tràn ra bao trùm khoảng không rộng lớn, u hỏa tràn ngập tòa thành khiến cho tất cả thành viên Trừng Phạt điện cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo thổi lướt qua chỗ mình.

Thanh âm ma tru quỷ khóc dần dần lớn hơn, rất nhiều u hồn hóa thành lệ quỷ dữ tợn giương nanh múa vuốt bay về phía bọn họ.

Ngay sau đó, một luồng ma diễm u lãnh xâm nhập vào trong thân thể bọn họ, không ngừng xung kích thế giới linh hồn khiến cho bọn họ cảm nhận được thống khổ khó thể chịu đựng.

Cảm giác bất an, phiền não, lo âu … tràn ngập đầu óc thành viên Trừng Phạt điện, bọn họ thấy được vô số mặt quỷ, u hồn lượn lờ bên cạnh liên tục cắn xé mình.

"Vù vù vù vù!"

Lực lượng tà khí khổng lồ tập trung về một hướng, Sở Mộ đứng ở vị trí trung tâm giống như là chúa tể tử vong hấp thu tất cả oán khí vào trong cơ thể.

Hai loại ma diễm màu đen và màu bạc bốc cháy càng thêm tiên diễm.

"Đây là quái vật gì?"

"Tà khí quá mạnh!"

Sáu trăm thành viên Trừng Phạt điện thất kinh nhìn chằm chằm Sở Mộ. Ma nhân ở trong mắt bọn họ chính là từ dưới Cửu u địa ngục bò lên, vốn không nên tồn tại ở thế giới này. Những ai bị tròng mắt quỷ dị kia nhìn vào sẽ cảm thấy cả người mất tự nhiên, da đầu tê dại.

Lực lượng tà khí càng lúc càng đậm, Ma vân trên đỉnh đầu Sở Mộ cũng ngưng tụ đậm đặc như thực chất, vô số quỷ ảnh lượn lờ không ngừng gào thét.

Bỗng nhiên tròng mắt Sở Mộ trợn trừng thật lớn, từ trong đó phun ra hai đạo ma diễm trắng đen bắn thẳng vào trong Ma vân trên đỉnh đầu.

Trong lúc nhất thời đám mây u linh tử hồn chậm rãi hạ xuống, cảnh tượng giống như một cái áo choàng tử vong phủ xuống đầu địch nhân. Lực lượng uy áp đáng sợ khiến cho đội quân Trừng Phạt điện kinh hãi không nói nên lời. Âm linh áo choàng từ trên cao phủ xuống, tất cả thành viên Trừng Phạt điện lập tức rơi vào khoảng không hắc ám, bên tai là tiếng âm linh cô hồn gầm thét.

Từng đợt từng đợt u linh điên cuồng xông tới, tàn phá linh hồn địch nhân, thủ đoạn công kích chỉ theo bản năng nguyên thủy nhất. Nhưng dựa vào năng lực thôn phệ linh hồn của ma diễm, bản năng công kích cũng có thể tạo thành đả kích trí mệnh đối với tất cả thành viên Trừng Phạt điện.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra, từng đám địch nhân đổ gục xuống đất, thanh âm gào thét như xé rách cổ họng làm cho người nghe sợ nổi da gà.

Đây chính là lực lượng có được từ kỹ năng Oán Ngưng hấp thu oán khí trong nội tâm Sở Mộ và vô số linh hồn binh sĩ tạo thành.

Chủng tộc Yểm Ma vốn có kỹ năng Oán Ngưng có năng lực thu nạp oán khí đề cao thực lực của mình. Hắc Yểm Ma huyết thống tối cao hiển nhiên là mạnh mẽ vượt trội. Kỹ năng đặc thù này có hiệu quả trong phạm vi lớn, sau đó chuyển biến thành lợi khí công kích địch nhân.

Một tên cũng không buông tha.

Cặp mắt Sở Mộ nhìn xuống quân đoàn Trừng Phạt điện, thần sắc có vẻ hưởng thụ tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn bên tai.

Lúc nãy bọn họ khiến cho binh lính Tân Nguyệt Địa đau đớn và thống khổ, vậy thì Sở Mộ bắt bọn họ trả giá gấp mười lần, để cho bọn họ tự mình trải nghiệm cảm giác sống không bằng chết.

Từng làn sóng quỷ đổ xô tới tra tấn linh hồn địch nhân. Đến lần thứ năm công kích tinh thần đã có rất nhiều người mất đi lý trí, bắt đầu nổi điên quay sang tấn công đồng bạn của mình.

Bọn họ không có cách nào thừa nhận hành hạ thống khổ như vậy nữa, thà rằng trực tiếp chết đi còn hơn sống thê thảm kiểu này.

Vào lúc này đã có hơn một trăm thành viên Trừng Phạt điện ôm đầu lăn lộn dưới mặt đất, có không ít người lao vào móng vuốt Hồn sủng của mình kết thúc tính mạng.

Ngay sau đó, càng lúc càng nhiều thành viên Trừng Phạt điện tinh thần hỏng mất, thất khiếu chảy máu, hai mắt trống rỗng vô hồn nằm gục dưới đất.

Sáu trăm thành viên Trừng Phạt điện chống đỡ không nổi kỹ năng Oán Ngưng âm linh kinh khủng của Sở Mộ. Một hồi sau, đại đa số người đã chính thức tử vong, mặc dù thân thể vẫn còn đầy đủ, nhưng linh hồn bọn họ đã hoàn toàn tan rã.

Thi thể Hồn sủng cũng nằm im bất động, từ ngoài nhìn vào không thấy bất kỳ vết thương nào, không có vết máu, chỉ có ánh mắt vô hồn làm cho khung cảnh càng thêm kinh khủng.

Người còn sống duy nhất chính là chủ quan Thần Tông - Tạ Liên.

Chủ quan Tạ Liên dựa vào cảnh giới Hồn Hủ trở thành người duy nhất ngăn cản được làn sóng âm linh công kích mười lần.

Nhưng mà khi hắn thấy được sáu trăm thành viên Trừng Phạt biến thành thi thể cũng bị dọa cho cả người cứng ngắc.

Hắn ngồi trên lưng Hồn sủng đi từng bước từng bước tới chỗ Sở Mộ.

Tạ Liên lắp bắp nói:

"Ngươi… ngươi rốt cuộc là quái vật gì?"

Tạ Liên chỉ nói được một câu, bàn tay Sở Mộ đã xuất hiện ở trước mặt hắn, ma diễm màu bạc thắt cổ Tạ Liên giơ lên không trung. Đầu Giác thú kia sợ hãi đứng im bất động, không dám cử động chút nào.

Ma diễm màu bạc theo cánh tay Sở Mộ lan tràn ra khắp toàn thân Tạ Liên, sau đó xâm nhập vào trong linh hồn hắn, chầm chậm tra tấn.

Sử dụng ma diễm màu bạc chính là biện pháp tra tấn tàn khốc nhất, bởi vì nó không trực tiếp hủy diệt linh hồn đối phương. Mà thiêu đốt từng chút một, cho đến khi thân thể và linh hồn cùng nhau tan biến.

Không biết đã qua bao lâu, Tạ Liên đã biến thành một cỗ thi thể khét lẹt, không còn hình dáng gì nữa.

Cách đó không xa, những đội ngũ thế lực nhỏ đang tăng tốc tràn vào Tân Nguyệt Địa cũng sợ hết hồn, vội vàng dừng bước đứng yên tại chỗ. Không có người nào dám thở mạnh một cái.

Sáu trăm thành viên Trừng Phạt điện cấp chúa tể và Tạ Liên tử vong chính là lời cảnh báo cụ thể nhất đối với bọn họ. Quân đoàn Trừng Phạt điện còn bị Ma nhân hành hạ tới chết, vậy thì giết chết bọn họ cũng không hao phí bao nhiêu thời gian.

Sở Mộ ném thi thể Tạ Liên sang một bên, tà khí quanh thân chậm rãi xoay vòng.

"Cho dù các ngươi tới từ thế lực nào, các ngươi làm bất cứ chuyện gì đối với Tân Nguyệt Địa, ta sẽ trả lại gấp bội cho các ngươi. Lãnh thổ, thân nhân, bằng hữu của các ngươi sẽ phải trả giá cho hành động ngày hôm nay."

Sở Mộ dùng tinh thần âm truyền vào trong tai từng người một.