Huyễn Sủng Sư (Sủng Mị)

Chương 228: Huyễn lão - Nửa người nửa sủng tài hoa tuyệt thế



Ý thức trong đầu Sở Mộ chỉ là một mảnh hắc ám, không có một chút cảm giác nào, tất cả chỉ là không gian hư vô mờ mịt.

Sở Mộ rơi vào trạng thái hôn mê, lúc này linh hồn hắn chỉ là một bãi hỗn loạn do hắc ám và ma diễm tàn phá.

Mặc dù Sở Mộ thôn phệ linh hồn Bạch Yểm Ma, nhưng bản thân hắn chỉ có hồn niệm là cường đại hơn Bạch Yểm Ma. Những yếu tố khác lại thua kém Hồn sủng cấp quân chủ rất nhiều, mặc dù ý chí có thể hoàn toàn khống chế Bạch Yểm Ma, nhưng mà thân thể và linh hồn vẫn bị thương tổn nặng nề.

Lúc này Sở Mộ hoàn toàn hôn mê, không còn một chút ý thức nào. Tinh thần hắn chìm sâu vào trong mộng cảnh đáng sợ, giống như một con thuyền nhỏ trôi lạc giữa hải dương rộng lớn, không bao giờ nhìn thấy bến bờ.

Sở Mộ cảm giác toàn thân nóng hổi, tinh thần mơ mơ hồ hồ, không biết đã trải qua bao lâu trạng thái linh hồn bốc cháy rốt cuộc dần dần giảm bớt, cảm giác mát mẻ truyền khắp toàn thân. Rốt cuộc Sở Mộ chậm rãi tỉnh lại, vừa mở mắt ra liền có hai luồng Bạch Mị ma diễm chớp lóe nhanh chóng rồi biến mất, đầu tóc choáng váng không ngừng lắc lư. Thời gian trôi qua thật lâu, Sở Mộ cuối cùng hoàn toàn thanh tỉnh, mở to mắt quan sát tình hình chung quanh.

Trí nhớ tràn vào trong đầu Sở Mộ rất nhanh, một trận đau nhức thống khổ ập đến. Lúc này Sở Mộ nhớ tới mình hẳn là hôn mê ở trong Mê Giới cấp chín, nhưng tại sao khi thức tỉnh lại nằm trong căn phòng sạch sẽ thế này?

"Tỉnh?"

Trong lúc Sở Mộ đang cảm thấy nghi ngờ, bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm ôn nhu và mừng rỡ, trong đó ẩn chứa tình cảm yêu thương làm cho hắn vô cùng thoải mái.

Sở Mộ quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy một gương mặt mỹ lệ, hắn lắc lắc đầu mấy cái rồi nhìn kỹ mới nhận ra là mẫu thân của mình. Khiến cho Sở Mộ cảm thấy khác biệt chính là khuôn mặt kia vốn thường xuyên lạnh lùng vô tình, nhưng lúc này ánh mắt nàng biểu hiện rõ ràng sự vui sướng, cảm giác giống như tảng băng ngàn năm bắt đầu tan chảy vậy.

Nữ Tôn nhìn thấy Sở Mộ tỉnh lại liền nở nụ cười vui vẻ. Bình thường nàng không cười nhiều lắm, thậm chí có thể nói là không bao giờ cười với bất kỳ người nào.

Sở Mộ nhất thời có cảm giác kỳ lạ, một người thường xuyên giữ bộ dạng lạnh như bằng lại nhìn mình mỉm cười như thế, không thể không nói mẫu thân hắn cười lên rất đẹp, nhưng mà Sở Mộ lại không quen lắm với hình tượng gần gũi này.

Sở Mộ cũng không ngốc, nàng trước giờ vẫn luôn giữ bộ dạng một thân lạnh băng, lúc này bất chợt hòa tan, dễ mến như vậy khẳng định là đã nhận ra mình.

"Thiếu chủ, ngài quả nhiên là hồng phúc tề thiên, cát nhân thiên tướng, đối với người bình thường rất có thể sẽ rơi vào trạng thái hôn mê vĩnh viễn, nhưng ngài chỉ cần một tháng đã có thể tỉnh lại, đúng là quá thần kỳ rồi. Huyễn lão sống nhiều năm như vậy rất ít khi nhìn thấy Hồn sủng sư nào có thể chất tốt như ngài, trăm năm khó gặp nha! À không… không không, phải nói là ngàn năm khó gặp. Nữ Tôn đại nhân, ngài có một nhi tử như vậy…"

Sở Mộ còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên một đống thanh âm nịnh bợ đập vào trong tai Sở Mộ làm cho hắn không hiểu ra sao, quay đầu lại mới thấy bên cạnh là một người hình thù quái dị, thân thể giống như lão già gần đất xa trời, vung tay nói năng loạn xạ.

"Lăn qua một bên."

Trên mặt Nữ Tôn lập tức ngưng kết một lớp hàn khí, trợn mắt nhìn sang lão già nửa người nửa sủng đang đứng bên tai Sở Mộ không ngừng nói nhảm.

Lão già gầy trơ xương, thân hình ốm o như que củi bị nàng phất tay một cái đánh văng từ mép giường lộn một vòng đập thẳng vào tường gỗ ngoài xa. Thân hình lão đột nhiên mềm nhũn men theo bức tường từ từ rơi xuống đất.

Sở Mộ lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật đặc thù như thế, không chỉ có thể nói chuyện, mà còn biết nịnh nọt nữa chứ, có thể nói lão già nửa người nửa sủng này là một tài hoa tuyệt thế, cực kỳ quý hiếm trong lĩnh vực Hồn sủng rồi.

"Mộ nhi, thân thể của ngươi là thế nào? Vì sao linh hồn nóng quá vậy?" Nữ Tôn hiển nhiên cũng biết là do mình nhiều năm không gặp mặt nhi tử, tình cảm hai bên tương đối xa lạ, đành phải chuyển đề tài từ từ tìm cách hàn gắn quan hệ với nhau.

Sở Mộ né tránh ánh mắt của nàng, thản nhiên nói: "Ta ký kết hồn ước với Bạch Yểm Ma."

"Nữ Tôn điện hạ, thiếu chủ không chỉ ký kết hồn ước với Bạch Yểm Ma, còn suýt nữa bị Bạch Yểm Ma nuốt lấy linh hồn. Hiện tượng này từng xuất hiện trên người một đại nhân vật của Yểm Ma cung, Bạch Yểm Ma của hắn thiên phú dị thường, có năng lực thôn phệ linh hồn hóa thân thành Bán Ma. Cuối cùng linh hồn và ý thức hoàn toàn đồng hóa."

Huyễn lão làm như không hề xảy ra chuyện gì, hấp tấp nhảy tới, vung cánh tay nhỏ xíu loạn xạ, vừa mở mồm ra nước bọt vẩy ra tứ tung, không ngừng giải thích vấn đề.

"Ta muốn biết phương pháp giải quyết, không phải là ở đây nghe ngươi nói nhảm." Nữ Tôn lạnh lùng nói.

"Hiện tại chỉ có phương án tạm thời, không có lâu dài, tiêu trừ tận gốc mà không lưu lại di chứng phải tìm được Thiên Tiên Băng rồi hãy nói sau. Thiên Tiên Băng không những có thể hóa giải linh hồn ma diễm lưu lại trên người hắn, mà còn tiến hành cường hóa thân thể và tinh thần lực, sẽ không còn xuất hiện tình trạng kia nữa."

Huyễn lão cũng ý thức được sự tình khẩn cấp, nhanh chóng đề ra phương pháp xử lý.

Sở Mộ cau mày, không biết bọn họ đang nói cái gì, thật sự là hắn cắn nuốt linh hồn Bạch Yểm Ma, nhưng mà Bạch Yểm Ma đã tách ra khỏi linh hồn của mình, cũng trở về không gian Hồn sủng rồi. Tại sao còn nói sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với mình?

Nữ Tôn thấy Sở Mộ lộ vẻ nghi ngờ liền ngồi xuống bên giường giải thích: "Linh hồn của ngươi luôn ở vào trạng thái nóng rực, tình trạng này sẽ dần dần phá hủy ý thức và trí nhớ của ngươi, cuối cùng hoàn toàn biến thành ma quỷ mất hết ý thức. Cũng may linh hồn của ngươi có sức đề kháng đối với ma diễm rất tốt, tạm thời sẽ không đáng ngại nhưng mà cứ tiếp tục như vậy nhất định sẽ gặp chuyện không may. Bây giờ mẫu thân đã sử dụng linh vật Băng thuộc tiến hành áp chế nhiệt độ, nhưng đó không phải là kế hoạch lâu dài."

Sở Mộ đúng là có cảm giác thân thể của mình lúc nào cũng nóng rực khó chịu, tinh thần cũng luôn luôn bứt rứt, nhức nhối khác xa ngày thường.

Lúc này nghe mẫu thân mình nói như thế, Sở Mộ cũng không nhịn được lắc đầu cười khổ, xem ra linh hồn Bạch Yểm Ma cũng không phải là thứ dễ dàng thôn phệ như tưởng tượng. Trạng thái Bán Ma rõ ràng là lưu lại di chứng nguy hiểm, nếu như không trừ tận gốc chung quy sẽ có một ngày ý thức và trí nhớ sẽ bị ma diễm phá hủy sạch sẽ, không chết cũng điên cuồng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn

"Mộ nhi, ngươi đến tột cùng là bị gì vậy?" Nữ Tôn nghiêng người sát vào Sở Mộ, ôn nhu hỏi.

Sở Mộ đã nhận ra ánh mắt lo lắng của nàng, chỉ biết cười khổ, do dự chốc lát mới nói: "Ta dùng kỹ năng Sủng Mị thôn phệ linh hồn Bạch Yểm Ma."

Sở Mộ bất chợt ý thức được hiện tại thân thể của mình hơi bẩn, thế là lúng túng tránh người sang một bên, trong đầu nghĩ ngợi tìm cách chạy đi xử lý.

"Thôn phệ linh hồn Bạch Yểm Ma?" Nữ Tôn ngẩn người ngạc nhiên, đợi đến khi Sở Mộ gật đầu xác nhận, nàng mới đột nhiên tỉnh ngộ tại sao linh hồn Sở Mộ lại nóng như thế.

Bạch Yểm Ma là Tà Ác Hồn sủng, mà chủng loại Tà Ác Hồn sủng thông thường sẽ có kỹ năng thôn phệ và đốt cháy linh hồn địch nhân. Ở trong lĩnh vực Hồn sủng, tất cả mọi người đều biết Yểm Ma là một trong những Hồn sủng tà ác nhất. Chỉ có Yểm Ma cung mới có phương pháp tàn nhẫn bồi dưỡng thành viên bằng cách cưỡng ép ký kết hồn ước với Yểm Ma. Đa số những người khác chắc chắn không dám làm điều đó.

Để cho Nữ Tôn không nghĩ tới Sở Mộ mất đi một hồn tại sao lại gia nhập Yểm Ma cung, làm thế nào ký kết hồn ước với Bạch Yểm Ma và cho đến bây giờ vẫn còn sống sót?