Sương Sớm Che Mờ Mắt Người

Chương 65: Sở thích trẻ con



Bất giác hắn ta nói: "Sức lực tôi dồn hết vào tiếng hét lúc nãy rồi, anh cõng tôi vào đi."

Ôn Kha trực tiếp bế ngang hắn ta, đi thẳng vào phòng, nhẹ nhàng đặt đối phương xuống giường, phủ chăn lên.

Trên đầu giường của Lăng Hải Du đặt bức ảnh Trấn Nam lúc nhỏ, dáng vẻ lúc cậu mười hai tuổi. Ôn Kha nhịn không được mà chạm vào, anh tiếc nuối vì không thể đồng hành với Trấn Nam khi đó.

Sau một cú sốc lớn lại không có ai ở bên cạnh, Trấn Nam vẫn còn mở miệng ra nói được vài câu, anh đã cảm tạ trời đất.

Lăng Hải Du nhỏ giọng nói: "Tôi không biết xử lý nó thế nào."

"Lăng Hải Thành sẽ có thiện cảm với cậu hơn nếu đưa cho hắn." Ôn Kha bình tĩnh đưa ra hướng giải quyết.

"Cũng phải." Lăng Hải Du đột nhiên bật dậy, gấu bông chất đầy trên giường vì chuyển động mà rơi vãi xuống sàn.

Nhắc đến Lăng Hải Thành đầu ốc hắn ta tỉnh táo lại đôi chút, tiếp tục nói: "Tôi mà đưa tận tay có khi anh ấy cho người xử tôi luôn."

"Thật sự tệ như vậy?" Ôn Kha vừa nhặt lại mấy con gấu bông vừa hỏi.

Lăng Hải Du cúi đầu nói: "Tôi khó khăn lắm mới xin được từ ở chỗ cô nhi viện, hay là trả về nơi đó."

"Vậy thì đưa cho Trấn Nam, nói ra hết lòng mình rồi thật sự từ bỏ." Ôn Kha đặt con gấu bông về vị trí cũ, nhìn vào chúng anh đưa ra đề nghị "Lần sau mua, có thể chọn những biểu cảm dễ thương hơn không?"

"Lần sau đưa anh cùng đi." Lăng Hải Du bắt lấy hai ba con gấu bông bên cạnh, choáng váng nằm xuống.



Căn chung cư tiện nghi bậc nhất, nội thất hiện đại, không gian rộng rãi, phong cảnh thoáng đãng nhưng duy chỉ một phòng, ban đầu Ôn Kha dự tính sẽ ngủ sofa nhưng Lăng Hải Du không ngại chia giường cho anh.

Tối hôm nay hắn ta thừa nhận thích Trấn Nam, Ôn Kha có hơi lo, Lăng Hải Du sẽ không tính toán với anh đâu đúng không?

Ôn Kha mặc kệ, không để tâm đến chuyện hắn ta thích nam hay nữ, đều không có liên quan đến anh. Bản thân đi ra bên ngoài dọn bãi chiến trường, sau khi xong việc anh đứng dưới vòi sen để mùi rượu tản đi bớt, cơ thể sạch sẽ mới có thể đi ngủ.

Cái giường tuy lớn nhưng gấu bông chiếm hết một nửa, ngăn cách giữa anh và hắn ta là hàng gấu bông chất cao thành núi.

Con sâu làm bằng bông với những màu sắc nối liền nhau đặt ở dưới chân, hai con thỏ trắng nằm ở góc giường như hộ vệ, không khác gì cái vườn thú.

Sáng thức giấc, gấu bông bị hắn ta đá xuống sàn hết phân nửa, bản thân ôm chặt lấy Ôn Kha như thể xem anh là gấu bông.

Tiếng chuông báo thức vang lên, Ôn Kha khó khăn thoát khỏi vòng tay Lăng Hải Du, anh tắt vội.

Thường ngày sẽ không đặt báo thức, nhưng hôm qua uống vài chai nên đâm ra hơi phiền phức một chút.

Lăng Hải Du ngồi dậy trong đống mơ hồ, đầu đau như búa bổ.

"Cậu không cần ngày nào cũng đến phụ." Anh rời khỏi giường mặt lại quần rồi nói tiếp "Dù sao cũng không có lương."

Lúc ngủ Ôn Kha hoàn toàn không có một mảnh vải dính trên người, từ lâu đã trở thành thói quen. Mỗi sáng thức dậy Lăng Hải Du đều ôm chặt lấy anh, có hơi bất tiện.

Vượt qua cả núi gấu bông, cao siêu thật!

"Anh trai tôi sắp cho Trấn Nam nghỉ ở nhà rồi, kiểu gì cũng sẽ tuyển thêm nhân viên." Lăng Hải Du nhìn Ôn Kha mặc đồ còn không thèm chớp mắt lấy một cái.



Bởi vì buổi sáng nên thứ phía dưới cương cứng, ngẩn cao đầu, bờ mông săn chắc của Ôn Kha đập vào mắt, đôi chân dài miên man câu dẫn hết hồn phách của Lăng Hải Du.

"Vì sao vậy?" Ôn Kha nửa trên cởi trần, anh mặc mỗi quần đi loanh quanh gom lại mấy con gấu bông.

Lăng Hải Du bất chợt mở miệng: "Tôi, tôi giúp anh xử lý thứ đó được không?"

Y thức được bản thân đang nói ra suy nghĩ, hắn ta muốn xỉu ngay tại chỗ, quá nhục nhã.

Hàng chân mày dính chặt với nhau rồi lập tức giãn ra, anh vứt mấy con gấu bông lên giường rồi đẩy cậu nằm xuống .

Lăng Hải Du liên tục xua tay: "Anh, anh, anh không cần."

Ôn Kha không nghĩ gì nhiều, dù sao hôm qua đối phương cũng mới thất tình, đầu ốc thủng ở chỗ nào rồi.

Anh dễ dàng cởi quần Lăng Hải Du, thứ bên dưới lập tức bậc ra chào hỏi, nhìn thứ đó với của mình, anh có hơi bất ngờ, kích thước của Ôn Kha không thuộc dạng nhỏ, nhưng đem so với hắn ta lại thua xa.

"Anh làm, làm gì vậy?" Lăng Hải Du chống tay, nhìn xuống bên dưới hỏi.

Chất giọng anh vẫn bình thản: "Cậu nằm yên đi."

Nói rồi bàn tay đầy vết chai sần bắt đầu vuốt ve hạ bộ đối phương, thân trụ dài hồng hào, đầu nấm to tròn, Ôn Kha lúc nãy bình tĩnh thế mà có chút lưỡng lực rồi. Anh cầm vật nóng trên tay chuyển động lên xuống, bao bọc thân trụ tuốt nhẹ.

Bàn tay ấm áp trừu sáp lên đầu nấm, Lăng Hải Du cong người vì kích thích, lồng ngực hắn phập phồng, bàn tay anh bắt đầu tăng tốc, tính khí cương cứng trong tay càng trở nên hung hãn.