Ta Bị Kẹt Tại Cùng Một Ngày 10 Vạn Năm

Chương 68: Xoay chuyển trận thế



Bản Convert

Dịch giả: HCTver2.

-Được.

Dạ Minh Nguyệt không cần nghĩ ngợi chi hết, lập tức gật đầu đồng ý.

Hiển nhiên nàng hiểu được bây giờ đang là giây phút quyết định của Vong Tiên Tông.

Lâm Việt vuốt vuốt cằm nàng:

-Ngoan quá, nàng đi cùng khôi lỗi đến hỗ trợ Vong Tiên Tông đánh bại Xích Tiêu Các rồi dưỡng sức để sau đó hợp lực với Nữ Đế Tông, được chứ?

Dạ Minh Nguyệt ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng đã sớm loạn cả lên vì cử chỉ thân mật của hắn.

-Không sao, thế còn ngươi?

Lâm Việt cười:

-Ta sao? Ta đi gặp Ma Chủ... À không, Ma Vật kia một chút.

Minh Nguyệt lo lắng hỏi:

-Có cần ta báo tin để cha hoặc Tinh thúc tới đây không?

Hắc lắc đầu:

-Không cần, Dạ Vương còn đang rất bận rộn với việc thu dọn chuyện của hai tông Lôi Vân Lăng Thiên, đừng làm phiền hắn thêm nữa.

-Vậy thì Vô Niệm công tử? Bích Lạc Thượng Thanh Cung cũng rất mạnh, nhất định có thể giúp ngươi.

Dạ Minh Nguyệt không phải người hay nhiều lời, nhưng mà lần này nàng không thể không lo lắng thay cho Lâm Việt.

Tuy rằng nàng chưa từng gặp qua người hoặc là "thứ" được gọi là Ma Chủ kia, nhưng mà nghe thấy thái độ của Nữ Đế trước đó qua lời kể của chính đệ tử của người thì có khả năng sẽ còn đáng sợ hơn cả Lăng Tôn và Lôi Long.

-Bích Lạc Thượng Thanh Cung cũng sắp có họa lớn xảy ra đấy, mấy ngày nữa sẽ là bài kiểm tra cực kỳ khắc nghiệt với Tần Vô Niệm, vẫn nên để hắn chuẩn bị cho cẩn thận đi, một khi thật bại thì sau này... à mà làm gì còn sau này nữa...

Lâm Việt mỉm cười, dịu dàng xoa đầu nàng, hắn hiểu rằng người con gái này đang quan tâm đến mình.

-Yên tâm đi, Ma Chủ không phải là đối thủ của ta.

Hắn nhìn vào mắt nàng, nghiêm túc nói.

Ánh nhìn tự tin kia, Dạ Minh Nguyệt chưa từng thấy ở người khác.

Như thể dù là đối mặt với bất cứ thứ gì, hắn đều có thể dễ dàng vượt qua vậy.

Nhưng nàng không hề cho đó là sự ngạo mạn quá mức, ngược lại còn rất tin tưởng Lâm Việt sẽ vượt qua được.

-Vâng.

Nàng nhẹ nhàng đáp.

Kế đó, quân chia hai ngả, Dạ Minh Nguyệt và khôi lỗi dùng tốc độ nhanh nhất tiến tới Vong Tiên Tông, còn hắn và Tiểu Hầu sẽ đi đến Yêu Ma Hải gặp mặt Ma Chủ!

...

Cương Dao Pha, một vị trí trọng yếu trên bản đồ lãnh địa Vong Tiên Tông.

(Pha: đoạn đường nối liền giữa hai vùng địa hình có độ cao khác biệt, như đồng bằng với trung du, trung du với miền núi, hoặc giữa miền núi (thấp) với miền núi (cao) )

Vô số Khốn Long Võng bao phủ mặt đất, khóa lại không ít đệ tử Xích Tiêu Các tấn công, nhưng mà đệ tử Thập Nhị Cung vẫn chiến đấu rất gian nan.

Tuy thế nhưng bên Vong Tiên Tông vẫn không hề vỡ trận, vẫn giữ vững được Cương Dao, vẫn không một tên Xích Tiêu Các nào có thể lọt vào!

Một đạo thương mang đánh ra, thanh âm phượng minh vang xa, một người một thương càn quét trận thế, một lần lưỡi nhọn vung lên là một lần Xích Tiêu Các giảm đi một người, khí thế mạnh mẽ, hoành tảo thiên quân!

Lại nghe được tiếng long ngâm vọng lại từ nơi khác, đao ý phóng ra tứ phía, ánh đao loang loáng cực nhanh, mỗi nơi mà người này đi qua đều để lại những cái xác bị đứt lìa thành hai nửa, thảm trạng kinh khủng không nói nên lời, vô cùng tàn nhẫn độc ác!

Mà chỗ chiến đấu ác liệt nhất phải kể đến là vùng chiến của Vong Tiên Tông Tông chủ Cầm Cơ và Xích Tiêu Môn Chủ Liệt Viêm Tôn!

Từng đợt sóng Hồn Lực và lửa nóng liên tục bắn ra xung quanh, dù chỉ là tàn dư của đòn đánh nhưng với sức mạnh của hai Siêu Thoát Cảnh thì chỉ thế cũng đủ gây chấn thương nặng nề, vậy nên phạm vi hai dặm gần đó đều không có một bóng người.

Nhưng mà cũng vì có tu vi tương đương nhau nên cuộc chiến kéo dài, khó phân thắng bại.

-Hôm nay Vong Tiên Tông chắc chắn sẽ phải sụp đổ!

Liệt Viêm Tôn lạnh lùng lên tiếng, trạng thái của hắn đang không tốt, Cầm Cơ thi triển Quy Khư Đại Mộng Công liên tục phóng ra vô số đạo Diệt Hồn Châm tấn công Thần Niệm làm đầu óc hắn bây giờ phải cố sức lắm mới chống lại được cơn đau kinh khủng kia để mà giữ tỉnh táo.

-Hừ, không bao giờ có chuyện đó!

Cầm Cơ giận giữ gằn giọng, nàng biết hiện tại đệ tử Vong Tiên Tông đã thương vong nặng nề, quân số liên tục sụt giảm, nhưng mà vẫn cảm thấy thầm may mắn trong lòng vì Lâm Việt trước đó đã kịp thời gia tăng thêm chiến lực của một số thành viên nòng cốt, nếu không con số kia chắc chắn sẽ còn lớn hơn gấp bội.

Liễu Vô Ngân, Long Lân, chỉ với hai người đó đã có công lớn ngăn chặn được phần lớn lực lượng của Xích Tiêu Các, còn Trưởng Lão Hội thì liên hợp với Thái Thượng Trưởng Lão Huyền U đánh ngang tay cầm chân một Môn Chủ khác, Xích Diệt Tôn.

Còn những đệ tử còn lại thì một số ngăn chặn quân Xích Tiêu, còn một ít tu vi cao thì theo chân Dương Tình và Kiếm Si Nhi, dưới uy lực của Thiên Diễn Kiếm Quyết liên tục đâm thẳng vào trận địa của kẻ địch.

Cứ cầm cự thế này, nhất định Vong Tiên Tông sẽ giữ được Cương Dao Pha, nhưng phải trả giá bằng vô số nhân mạng...

Đúng lúc này, có hai người đột nhiên xuất hiện trên bầu trời!

Dạ Minh Nguyệt xuất hiện, một tay vung lên, từng đạo Diệu Khí bắn ra đánh nổ mấy tên đệ tử Xích Tiêu Các, ngay cả nhìn thấy người giết mình là ai cũng không thể.

-Siêu Thoát Cảnh! Bọn Vong Tiên Tông tìm đâu ra viện binh mạnh thế?!

-Chết tiệt, nàng đang tấn công qua đây!

-Rút lui!

Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn xung quanh, trong lòng không khỏi cảm thấy tội nghiệp thay đám người Xích Tiêu Các muốn xâm lược chỗ này.

-Toái Hồn Lăng, giết!

Một dải lụa màu xanh ngọc xuất hiện, lập tức đánh nát toàn bộ vũ khí của mấy Chuyển Luân Cảnh đang nhăm nhe tới đây ngăn cản, lại đánh một đòn nữa, tất cả đều bị đánh phun máu mà trốn đi.

-Linh Khí! Là Linh Khí!

-Ngươi rốt cuộc là người ở đâu?

Xích Tiêu Các dần dần lùi về, Dạ Minh Nguyệt cũng không vì thế mà ngừng tấn công, ngược lại còn thừa thế truy sát.

Dương Tình cùng các đệ tử thấy vậy, cũng biết người mới tới là bạn không phải địch, lại thấy thế cục dần xoay chuyển, liền quyết định tiếp tục thi triển Thiên Diễn Kiếm Quyết, nhưng không phải là tiến về doanh trại của địch nữa, mà là vòng về chặn đường đám Xích Tiêu Các đang rút quân kia, bao vây chúng lại!

Thực ra ở Hồng Mông lục địa này, Siêu Thoát Cảnh đếm đi đếm lại cũng chỉ có mấy người, vậy nên một Siêu Thoát Cảnh mới lại được trang bị thêm Linh Khí như Dạ Minh Nguyệt gia nhập vùng chiến sẽ ảnh hưởng rất lớn đến chiến sự hai bên như này.

Cầm Cơ để ý thấy vậy, trong lòng vui mừng khôn xiết, trong thoáng chốc quên mất đối thủ đang ở trước mặt, lập tức Liệt Viêm Tôn bắt lấy sơ hở, Diệu Khí hệ Hỏa bùng lên, một chưởng đập tới!

-Bản tôn tiêu diệt ngươi trước, sau đó lại đi giết chết kẻ phá đám kia!

Thấy tự dưng chui đâu ra một Siêu Thoát Cảnh đảo ngược thế cục, hắn đã sớm thẹn quá hóa giận, lúc này chớp được cơ hội, liền toàn lực tấn công, Cầm Cơ chắc chắn không thể xoay xở kịp!

Lúc nàng phát hiện ra, đòn đánh đã áp sát nàng!

"Nguy rồi!"

Cầm Cơ chỉ kịp nghĩ vậy, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm Liệt Viêm Tôn lúc này đang hả hê cười lớn, hoàn toàn tự tin chiêu này sẽ làm trọng thương Vong Tiên Tông Tông chủ.

Nhưng rất nhanh, sự giận dữ trong mắt nàng đã chuyển thành khó hiểu, rồi chuyển sang kinh ngạc, rồi thành vui mừng.

Bởi vì hỏa chưởng của Liệt Viêm Tôn không hề đánh đến nàng mà dừng lại trong gang tấc, chỉ cách lấy vài ly!

Không phải là đối thủ đột nhiên nảy sinh lòng từ bi tha cho, mà là một lưỡi kiếm sắc bén, đã đâm xuyên qua vị trí trái tim trên ngực hắn.

Nhìn thấy từng giọt máu chảy nhỏ giọt trên mũi kiếm, hắn kinh ngạc thốt lên:

-Sao... Sao có thể?!

Cảm nhận Diệu Khí phân tán tứ phía, Thần Niệm dần dần tan rã, Chiến Thể nhanh chóng yếu đi, Liệt Viêm Tôn biết mình không còn bao nhiêu thời gian nữa, lập tức gầm lớn:

-Hừ, có chết ta cũng phải kéo ngươi đi cùng!

Hỏa hệ Diệu Khí lại cháy lên, đập thẳng vào Cầm Cơ.

Nhưng lúc này nàng đã có đề phòng, không ai bị sai hai lần trên cùng một lỗi cả, ngay khi Liệt Viêm Tôn bị đâm thương, nàng đã sớm kéo giãn khoảng cách, đồng thời ngưng tụ Hồn Lực kết thành một thanh kiếm khổng lồ.

-Trường Mộng Quy Chung, Trảm Thần Phách Niệm!

Cự kiếm lao đi, va chạm với hỏa chưởng!

Đùng!

Một tiếng nổ ầm vang, sóng lửa khuếch tán ra tứ phía, trực tiếp thiêu rụi mọi thứ trong khoảng cách hai dặm, không ít đệ tử cả hai bên cũng bị ngộ thương, có người trực tiếp chết cháy.

Nhưng điều đáng chú ý nhất là, sau khi vụ nổ tan đi, Liệt Viêm Tôn rơi xuống nền đất nóng rực do mình tạo ra, lúc này hắn đã cực kỳ yếu, chỉ còn lại chút hơi tàn, thều thào:

-Đại ca, ta đi trước, Xích Tiêu vĩnh tồn!

Trút hơi thở cuối cùng, Liệt Viêm Tôn, chết!

Hai trong ba Môn Chủ của Xích Tiêu Các đã bị tiêu diệt!

-Lâm... Lâm Việt!

Cầm Cơ nhìn lại một chút, xác nhận thật sự đã chết, sau đó mới ngẩng đầu mừng rỡ.

Nhưng chợt cảm thấy có gì đó không đúng, hơi thất vọng thầm nghĩ:

"Chỉ là khôi lỗi a."

Quan sát xung quanh, nàng vẫn không thấy Lâm Việt thật sự.

Khôi lỗi có thể tự mình chọn ra cách làm đúng nhất, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là khôi lỗi, không có cảm xúc cũng như suy nghĩ.

Ngay khi Liệt Viêm Tôn bị đánh chết, nó đã vọt qua hướng Xích Diệt Tôn.

-Chết tiệt, các ngươi là ai?

Hai Siêu Thoát Cảnh đồng thời xuất hiện, không chỉ vậy lại có lực chiến đấu cực mạnh, vừa vào đã tiêu diệt nhị đệ của hắn.

Lúc này, do tâm trạng bất ổn, bọn Huyền U và Trưởng Lão Hội chiếm ưu thế, dần dần đẩy lui được, vốn dĩ định chỉ thế vì họ không thể giết chết được người này.

Nhưng mà mệnh lệnh Lâm Việt đưa ra cho khôi lỗi là, Chuyển Luân Cảnh trở lên, một người cũng không thể sống!

Kinh Trập Kiếm với tộc độ cực nhanh đâm lại, Xích Diệt Tôn đã có ý lui nhưng thấy cảnh này lại thêm nỗi buồn khi thấy thảm trạng của đệ đệ mình, lập tức điên lên, sát ý bùng nổ:

-Hừ, tự tìm cái chết!

-Xích Ngục Diệt Hỏa!

Toàn thân Xích Diệt Tôn bùng lên một ngọn lửa đỏ rực, sau lưng ảnh ảo năm mặt trời cũng hiện ra, phát ra ánh sáng chói lọi, nhưng không như những Siêu Thoát Cảnh khác, ở đây từ màu vàng kim nhưng bình thường, chúng dần chuyển sang có màu đỏ rực.

Sức mạnh Ngũ Dương Siêu Thoát Cảnh toàn lực bùng nổ, lại kết hợp thêm bí pháp tăng thực lực của bản thân làm chiến lực của Xích Diệt Tôn hiện tại đã ngang với Thất Dương Siêu Thoát Cảnh!

Một quyền đấm mạnh vào ngực khôi lỗi, hắn cười thầm trong lòng, vậy mà đã trúng, xem ra Liệt Viêm Tôn bị giết chỉ là do bất cẩn thôi.

Nhưng mà ngay sau đó, Xích Diệt Tôn đã phải trả giá ngay cho sự khinh thường này.

Kinh Trập Kiếm vẫn không ngừng lại, lưỡi kiếm đã xẹt qua, đâm xuyên một huyệt vị trên bả vai phải, Diệu Khí phân tán ra từ điểm đó tàn phá nhanh chóng tàn phá hết kinh mạch của tay phải.

Một ngụm máu phun ra, tay phải của hắn đã bị phế, chỉ kịp ngăn chặn Diệu Khí không lan từ bả vai đến cơ thể.

-Hừ, đáng chết, đáng chết, đáng chết! Lại là Linh Khí!

Trên thân khôi lỗi, một ánh sáng màu đen từ Phi Diệt Hắc Giáp đã ngăn chặn phần lớn sức mạnh một quyền vừa rồi, phần còn lại đánh vào cơ thể được làm từ những nguyên liệu quý hiếm của nó thì hoàn toàn không gây ra ảnh hưởng gì.

Còn Xích Diệt Tôn thì đã thiệt hại một cánh tay!

Lúc này hắn lập tức quát lớn:

-Rút quân!

Nhưng mà hắn vẫn không rời đi, bởi vì như thế cả đám người Vong Tiên Tông sẽ thừa thế truy sát, lúc đó, chạy trốn sẽ không còn lại được bao nhiêu.

Hắn quyết định hy sinh, một mình chặn hậu cả đám Long Lân, Liễu Vô Ngân, Dạ Minh Nguyệt, Dương Tình để đệ tử Xích Tiêu Các lui về.