Dịch giả: HCTver2.
Dứt lời, Lâm Việt phóng về phía Quỷ Hoàng, lại tiện tay quăng vũ khí lại cho khỉ trắng.
Gần như ngay lập tức, Tiểu Hầu bắt lấy, trên gương mặt lộ ra vẻ dữ tợn, hai cánh tay nhỏ bé vung mạnh Phách Không Thạch Côn đang không ngừng phóng to mà hung hăng đập xuống.
Dù rằng là cao thủ Vô Kiên Cảnh nhưng với cơ thể nhỏ bé chỉ ngang ngang đứa trẻ con lên ba kia thì mấy người khác ở xa sẽ chỉ thấy một cây trụ đá đỏ khổng lồ từ dưới đất mọc lên đánh về Thất Nghiệp Quỷ Hoàng!
-Thiên Ách Đại Đế!?
Quỷ Hoàng liếc mắt nhìn sang, trong giọng nói lộ rõ vẻ bất ngờ, nhưng nhìn thấy khỉ trắng liền im lặng, nghĩ thầm:
"Nhìn hình dáng thì kia chắc chắn là Phách Không Thạch Côn rồi, nhưng mà chỉ có Thiên Ách Đại Đế mới sử dụng được cơ mà... Hử? Thần Niệm con khỉ kia có gì đó không đúng?"
Nhưng chỉ đến đấy thôi, vì Phách Không Thạch Côn đã đến, Quỷ Hoàng một tay đỡ đòn, một tiếng ầm lớn vang lên, dưới chân hắn, sàn Long Hoàng Điện bị ép vỡ nát thành bột vụn!
Liền đó, một luồng khí đỏ máu bắt đầu tràn ra trên từng khối đá đỏ, cắn nuốt dần Tam Nguyên của Thất Nghiệp Quỷ Hoàng, nhưng có vẻ chẳng thấm tháp vào đâu.
Lâm Việt cũng không đứng xem, đối thủ lần này không phải loại gà đất chó sành ai cũng đánh được, là chủ nhân cả một Tinh Vực đấy.
Hắn đẩy sức mạnh Thần Niệm, Diệu Khí và Chiến Thể lên mức cao nhất, trực tiếp tiến vào trạng thái Tam Nguyên Quy Nhất, dùng tốc độ siêu nhanh vòng qua vùng chiến lao đến trước mặt Quỷ Hoàng lấy đi bãi máu mà tên này vừa ho ra.
Đối phương cũng không phải người ngu, vừa nãy phát hiện ra Tần Vô Niệm đã lẻn vào, giờ lại thêm có thằng nhãi ranh này, lập tức biết họ định phá phong ấn, lại thêm một trong hai đang là Cung chủ của Bích Lạc Thượng Thanh Cung, không khó để đoán ra...
Nhất định có liên quan đến truyền thừa!
Hắn lập tức hành động, một tay đẩy mạnh Phách Không Thạch Côn ra, tay còn lại thì vung tới bắt lấy Lâm Việt!
Sức ép vô hình đè nén làm hắn cảm thấy hơi khó thở, nhìn lên đã thấy bàn tay khổng lồ của kẻ địch đã từ trên trời giáng xuống rất gần!
Bất đắc dĩ, Phân Hỏa Kỳ Thuật lần nữa được sử dụng, bốn ngọn lửa phân tán ra bốn hướng.
Một chiêu của Quỷ Hoàng đã thất bại.
Lửa đen tập hợp, Lâm Việt lại xuất hiện lần nữa!
-Hừm, là Đạo Pháp của Tu Di Đại Tôn, làm sao ngươi học được?
Thất Nghiệp Quỷ Hoàng trầm giọng, nghe qua thì tưởng câu hỏi, nhưng Thái Thượng Lực đã bao phủ lấy xung quanh hắn tạo ra áp lực không nhỏ!
Đã dự đoán trước sự việc này, Thái Dương Chân Hỏa bùng lên mãnh liệt, ngưng kết lại trong lòng bàn tay thành một cây mâu nhọn, Tam Nguyên Quy Nhất gia tăng thêm sức mạnh, hắn vung tay ném mạnh vũ khí về phía kẻ địch!
Đệ nhất thức Đại Nhật Đạo Pháp, Diệt Hỏa Trùng!
Lao lửa phóng nhanh đến, xuyên phá cả tầng sức mạnh phòng hộ của Quỷ Hoàng, đâm đến cho hắn lùi về sau mấy bước, Lâm Việt cũng đồng thời nhân cơ hội đó kéo dài khoảng cách!
Cũng vậy, hắn điều khiển Thần Lực của Phạn Thiên Quả truyền vào sợi chỉ đỏ Huyết Tế Luyện Tâm, ánh sáng do luồng năng lượng cực lớn này bao phủ lấy La Hầu chỉ còn mỗi phần thân trên cụt tay hòa kia tản đi, thân thể hắn đã hoàn toàn lành lặn, tứ chi đầy đủ, nhìn không ra chút nào chúng đã từng bị ngắt đứt trước đây.
-Chết tiệt, mấy trò vặt vãnh này là của ngươi à!
Thất Nghiệp Quỷ Hoàng thấy Lâm Việt khống chế Ma Chủ, biết rằng tên này có liên quan rất lớn đến đống lộn xộn hôm nay, giận dữ bùng lên, muốn tiêu diệt hắn trước tiên, nhưng mà La Hầu được hỗ trợ, chiến lực tăng vọt, cả biển máu sôi sùng sục, nuốt trọn lấy thân thể khổng lồ!
Nhìn quả cầu lỏng đỏ lòm trước mặt mình đang không ngừng rung động mạnh cùng với Thái Thượng Lực phát ra liên tục, biết không có nhiều thời gian, Lâm Việt lập tức lao đi, đến trước Luyện Thần Yêu Đỉnh, Tần Vô Niệm đã sớm đứng chờ sẵn.
Giọt máu Quỷ Hoàng chạm vào Yêu Đỉnh, một tiếng rắc nhẹ khẽ vang lên, dường như thứ gì đó đã được mở ra.
Chẳng chút chần chừ, Vô Niệm cầm Mặc Long Lệnh nhảy thẳng vào lòng đỉnh, cả người chìm trong huyết khí dày đặc, người bên ngoài nhìn vào căn bản không thể thấy rõ đang có chuyện gì xảy ra, cũng không thể nghe thấy mảy may cái gì.
Nhưng cùng lúc đó, La Hầu cũng không thể chống đỡ thêm, bùm một tiếng, lồng giam bị vỡ nát, nước máu chưa kịp chạy xuống xung quanh đã bị Thái Thượng Lực từ Quỷ Hoàng ép cho bốc hơi trong chớp mắt!
Thất Nghiệp Quỷ Hoàng lấy lại được tự do, tức giận nhìn lấy Ma Chủ đang giãy giụa trong tay mình.
-Hừ, nếu không phải vì Phạn Thiên Quả, bản hoàng đã sớm tiêu diệt ngươi rồi, nhưng mà trừng phạt thêm một chút cũng không sao!
Liền đó, đối phương lại bẻ gãy tứ chi của La Hầu, tiếp theo ném mạnh La Hầu xuống đất, lại đạp lên thêm mấy đạp, dính mấy đòn này, sống dở chết dở là cái chắc!
Đôi mắt tràn đầy sát ý quay sang Lâm Việt:
-Bây giờ ngươi còn trò khốn nạn nào nữa thì lấy ra nốt đi.
Hắn nhún vai, Tiểu Hầu từ trên bầu trời lại xé gió mà đập xuống một côn nữa, uy thế kinh người.
Nhưng Quỷ Hoàng lại chỉ đơn giản là nhấc tay lên, một tiếng ầm lớn vang lên, Phách Không Thạch Côn đã bị chặn lại, hoàn toàn không nhúc nhích thêm được nửa ly.
-Hay đấy, hậu duệ Huyết Ma Đại Đế, Đại Nhật Đạo Pháp, Thần Niệm Thiên Ách Đại Đế trong Chiến Thể thuộc hạ Đại Yêu của mình, và còn... truyền thừa của Mặc Long, có phải không?
Lâm Việt cười nhạt, im lặng không nói, Thất Nghiệp Quỷ Hoàng lấy thế là sự ngầm thừa nhận của tên này.
-Ha ha ha, nếu đã dâng tới cửa, không nhận thì lại là thất lễ rồi!
Ngoài miệng thì nói thì cười, nhưng mà cánh tay đang vung đến kia lại chẳng có chút ý tốt nào cả.
Hắn liếc mắt nhìn sang Luyện Thần Yêu Đỉnh, vẫn còn thiếu một chút thời gian nữa, phải cố gắng câu kéo thôi.
Sao tên này không nói nhiều một chút nữa nhỉ?
Nghĩ thì nghĩ thế nhưng hành động cũng nhanh không kém đối thủ, Thái Dương Chân Hỏa lại bùng lên bao phủ cả người, nhưng không phải là Phân Hỏa Kỳ Thuật hay Diệt Hỏa Trùng nữa, mà là chiêu thứ ba của Đại Nhật Đạo Pháp...
-Đệ tam thức, Hắc Dương Biến!
Lửa đen mãnh liệt cháy, Chiến Thể của hắn cũng không ngừng hóa khổng lồ!
Năm trượng!
Mười trượng!
Hai mươi trượng!
Kích thước đã lớn đến mức sánh ngang với Thất Nghiệp Quỷ Hoàng, cắn răng chịu đựng cơn đau đớn đến từ từng phần cơ bắp tưởng chừng có thể chết ngất đi ngay lập tức được, nhưng đó vẫn chưa là gì, vẫn có thể chịu đựng được!
Thất Nghiệp Quỷ Hoàng khá bất ngờ, dù là chủ nhân của cả một Tinh Vực, đã từng nhìn qua, cầm qua và dùng qua vô số bảo vật quý giá bậc nhất chắc chắn sẽ gây ra tranh đoạt đầu rơi máu chảy nếu để ở bên ngoài, nhưng hôm nay, mỗi một chiêu của đối phương lấy ra đều là thứ để hắn nằm mơ cũng muốn sở hữu, bây giờ cơ hội trước mặt, làm sao có thể không vui cho được?
-Đã vậy thì xử lý nhà ngươi trước!
Ầm ầm!
Rõ ràng Quỷ Hoàng khống chế thể hình khổng lồ như này có chút thành thạo hơn Lâm Việt, một tay giơ lên định tóm lấy cổ hắn, tay còn lại thì thủ thế phòng trường hợp bị phản công.
Hai bên lại bắt đầu lao vào quần thảo, cả Long Hoàng Điện xây dựng từ chất liệu vô cùng chắc chắn cũng có dấu hiệu sụp đổ dưới rất nhiều đợt sóng xung kích khi hai quả núi nhỏ này va chạm.
Bên ngoài, cách đó một quãng, cuộc hỗn chiến giữa các tông với quân đồng minh cũng chưa đến hồi kết, nhưng nhìn sự di chuyển của vùng chiến thì có lẽ là chúng đang có ý định đánh lén sau lưng Lâm Việt.
Dĩ nhiên mấy người Vong Tiên Tông nhìn hiểu điều đó, nhưng quân số quá đông đánh không hết, chỉ có thể cố gắng để ý tên nào có ý định tiến về phía Thánh Tử của họ mà thôi.
Như thế này này...
"Hừ, Vong Tiên Tông là bọn quái nào vậy, chưa từng nghe thấy."
Từ Vinh nhân lúc hỗn loạn mà lao ra, nhắm ngay lúc lưng Lâm Việt quay về phía hắn đâm tới, lúc đấy trong đầu hắn còn đang tưởng tượng ra vô số viễn cảnh tương lai tươi đẹp vì có công với Quỷ Hoàng, sau này người kế thừa tông môn nhất định sẽ là mình chứ không phải ai khác.
Ừm, suy nghĩ đẹp thật, nhưng có vẻ thực tế lại chẳng theo ý muốn tý nào!
Mấy trăm mũi Diệt Hồn Châm lập tức cắm cho thành con nhím.
Một đạo thương ý phóng ra đâm xuyên tim hắn.
Một đạo đao ảnh chém đến đánh nát cả bộ ngực hắn.
Hai đạo kiếm khí lóe lên, đầu hắn đã rơi xuống đất.
Cuối cùng là một luồng Diệu Khí đập tới, cả người biến thành bãi máu thịt bầy nhầy, Từ Vinh không có ra hình người!
Ai da, quá thảm rồi...
-Đại... Đại sư huynh!
-Sao lại thế, Cửu Nhiên Chuyển Luân Cảnh vậy mà một chiêu cũng không đỡ được!?
Mấy tên Ngũ Hành Môn ngẩng đầu về một phía, chợt thấy Long Lân đang tỏa ra từng luồng khí đỏ rực, cả người cùng đao như hòa làm một!
-Đệ nhị cảnh Đao tu!
-Không thể nào, sao một tông môn vô danh lại có cao thủ cỡ này!
Cùng lúc đó, ở một bên khác cũng vang lên tiếng trầm trồ tương tự, cơ mà là Kiếm tu.
Kiếm Si Nhi thi triển Thiên Diễn Kiếm Quyết, vô số kiếm khí tung hoành ngang dọc, không ai có thể ngăn cản, mấy chục tên địch ở gần đó lập tức hóa chém chết, trên thân còn lưu lại mười mấy vết cắt!
-Không xong rồi, rút thôi.
Một số tông môn thấy vậy liền biết khó mà lui, cả Ngũ Hành Môn lúc đầu khởi xướng cũng đang lung lay tột cùng, nhưng vẫn còn ngại chuyện mặt mũi mà vẫn cắn răng đánh tiếp.
Nhưng đó chỉ là số ít, vẫn còn rất nhiều thế lực nhỏ khác ở lại chiến đấu với quân Dạ Vương Thành, Bích Lạc Thượng Thanh Cung và năm người Vong Tiên Tông hòng kiếm một chút lợi ích cho mình.
Thấy vậy, mấy người Cầm Cơ dù trên người đã bị thương khắp nơi, nhưng vẫn kiên cường chống lại!
Không một ai rời đi rút lui chữa trị, bởi vì họ biết thứ mà Lâm Việt phải đối mặt còn khủng khiếp hơn kẻ địch của họ gấp vô số lần!
Không thể từ bỏ!
Quay lại về bên kia vùng chiến, sau khi ăn một cú đạp vào ngực, Lâm Việt bị đánh ngã xuống, trong miệng phun ra một búng máu lập tức bị Chân Hỏa thiêu cho bốc hơi, cả người suy yếu không ít.
Dù sao đối đầu với hắn chính là Thất Nghiệp Quỷ Hoàng, tu vi còn trên cả Vô Kiên Cảnh, là Thái Thượng Cảnh, cách biệt hai cảnh giới lớn, hắn có thiên tài đến đâu đi chăng nữa cũng chỉ có thể đánh thắng bằng niềm tin và hy vọng mà thôi.
-Hừm, tu cả Tam Nguyên, Đạo Cơ cực kỳ hoàn mỹ.
Không giấu nổi vẻ tham lam trong ánh mắt, Quỷ Hoàng đã quyết sẽ bắt bằng được tên này đem về nghiên cứu:
-Xem ra ngươi có không ít bí mật đáng giá, cố nhiên là nếu đã tự mình tìm đến thì ta cũng không từ chối.
Lâm Việt chỉ mỉm cười nhìn lại, ừ thì đúng là đánh thì đánh không lại thật, nhưng nhiệm vụ của hắn có phải đánh thắng đâu?
Chỉ cần kéo dài đủ lâu là được rồi.
Và đến đây là được rồi.
Chiến Thể của hắn cấp tốc biến nhỏ lại, chưa kịp tận hưởng cảm giác dễ chịu khi không bị cơn đau đớn cho dùng chiêu thứ ba Đại Nhật Đạo Pháp tạo ra dày vò thì hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất trốn đi, nào còn chút dáng vẻ bất cần đời vừa nãy.
Đừng có cười ta, đánh thế là đủ rồi, chịu đau khổ lắm đấy có biết không?
Không lỉnh nhanh thì bị tên to xác kia đập nát bét à?
Ở lại mới là ngu đó!
Thất Nghiệp Quỷ Hoàng muốn đuổi theo bắt lại, nhưng bất chợt đứng im, ánh mắt đầy vẻ bắt đắc dĩ nhìn sang một bên khác, là chỗ Luyện Thần Yêu Đỉnh...
Một luồng Thái Thượng Lực cực kỳ mạnh mẽ đang tỏa ra!
Từng đợt sóng Diệu Khí liên tục phóng đến chung quanh, mấy người bên ngoài Long Hoàng Điện đều cảm thấy Thần Niệm và Chiến Thể đau đớn vô cùng, lập tức ăn ý ngừng đánh nhau lại mà tự bảo vệ bản thân.
Nếu nghe kỹ thì dường như còn có một loại âm thanh tựa tiếng tim đập gần đó nữa.
-Hả? Đó là gì vậy?
-Trong cái đỉnh kia có gì đó!
Không riêng gì họ, Quỷ Hoàng cũng đang thầm tự chửi mình trong lòng đây:
"Chết tiệt, khinh địch rồi, đáng lẽ không nên chú ý vào tên kia quá nhiều!"
"Nhưng mà làm sao truyền thừa lại có thể nhanh hoàn thành như vậy cơ chứ?"
Cố nhiên là có đau lòng cỡ nào cũng chẳng có thuốc hối hận cho lão uống đâu.
Bởi vì Thái Thượng Lực ẩn chứa trong đỉnh đã quá lớn, cuối cùng cũng vượt quá sức chịu đựng của nó, Luyện Thần Yêu Đỉnh đã bắt đầu rạn nứt...
Sau mấy giây, một tiếng nổ vang lên!
Sóng Diệu Khí cực mạnh quét ngang, san phẳng toàn bộ Long Hoàng Điện và một phần diện tích xung quanh!
Long Hoàng Điện, kỳ quan một thời chính thức sụp đổ!
(Dịch giả: Phải phạt bọn này mới được =)) )
Đã sớm biết trước việc này sẽ xảy ra vì Lâm Việt từ hôm qua đã nói sơ bộ kế hoạch và lưu ý cho họ rồi, nên là chỉ mỗi mấy thế lực đối địch là bị chết mất nhiều người thôi, còn quân đồng minh thì hoàn toàn an ổn.
Nhưng thôi, quên mấy chuyện lông gà vỏ tỏi ấy đi, nhân vật chính của sự kiện này đã xuất hiện rồi.
Tần Vô Niệm nhắm mắt lơ lửng giữa không trung, toàn thân được bao phủ bởi Thái Thượng Lực dày đặc!
Khi mà hắn mở mắt, cũng là lúc khí tức tăng vọt với tốc độ chóng mặt!
Vô Kiên Cảnh!
Tam Âm Vô Kiên Cảnh!
Lục Âm Vô Kiên Cảnh!
Cửu Âm Vô Kiên Cảnh!
Thái Thượng Cảnh!
-Con cháu đời sau Tần Vô Niệm, mượn dùng sức mạnh của tổ tiên là Mặc Long Hoàng đánh một trận báo thù mới hận cũ cả thể, trời đất xin chứng giám!
-Lão Cẩu Hoàng kia, đi chết đi!
Tần Vô Niệm gầm lớn một tiếng, hai mắt đầy vằn máu dày đặc sát ý nhìn thẳng vào Quỷ Hoàng!
Thất Nghiệp Quỷ Hoàng cũng kinh ngạc tột độ, vốn nghĩ truyền thừa cũng chẳng đáng bao nhiêu so với mình nên mới không quá quan tâm việc tìm kiếm phương pháp mở khóa truyền thừa, ai ngờ kết quả này cho thấy hắn đã sai quá sai...
Bởi vì với chiến lực của La Hầu kia, có thêm Phạn Thiên Quả cũng cùng lắm chỉ có thể đánh thương nặng được thôi, muốn giết chết hoàn toàn vẫn còn yếu một chút.
Nhưng mà nhìn sức mạnh của Tần Vô Niệm hiện tại, một cảm giác đề phòng dần dần dâng lên trong lòng hắn...
(Dịch: Ai da, gần 3000 chữ, dịch muốn mệt nghỉ, mọi người đọc thì thích chương nhiều vô (chắc chắn không phải khêu like đâu) =)) )