" Lokheim ?? Lokheim hình như được dân gian nói tới là ác thần tượng trưng cho Hắc Ám Chi Lực, thứ vốn dĩ phải biến mất nhiều năm về trước... " Hắn từa tựa xem qua thông tin về kẻ đang khép nép run sợ trước khí thế hắn toả ra hỏi thử.
" Nào có ghê gớm như vậy. Tiểu thần chỉ có một ít năng lực hù doạ bọn chúng thôi. Vả lại vốn thần từ lâu đã không nhúng tay vào chuyện nhân gian, mới gần đây khoảng vài trăm năm gì đó tìm được nhân loại thích hợp để truyền lại một chút sức mạnh cho hắn và một nữ tử sống sót được trong Ngục Huyễn Tưởng nhờ pháp bảo của cô nàng... "
Lokheim có thể không là cái tên quá xa lạ với thế hệ trước cả khi Nữ Vương Tinh Linh được sinh ra, cùng thời với một tạo vật thượng cổ được khai sinh từ Hỗn Độn, một vị thần được cho là biểu tượng của sự diệt vong.
Tuy vậy, Lokheim đương nhiên không phải đối thủ của vài cái tên máu mặt như Quang Minh Thần, Hỗn Độn Thần hay vị thần trấn giữ Tổ Thụ Bình Minh, tạo ra được nhiều chủng tộc khác nhau, nói chung tên này ngoài ban sức mạnh cho kẻ gã muốn ra và chuyên gia gây ra nhiều rắc rối thì không có cái vẹo gì.
" Ồ... Vậy thì mục đích ngươi tồn tại chả có nghĩa lý gì với ta hết cả... " Thiên Hồ vừa nói, năng lượng Hủy Diệt đã tràn ra bên ngoài, tuy chỉ có một phần rất rất nhỏ nhưng cũng đủ để làm cho tất cả các cấp độ dưới Sáng Thế Thần đều không nhấc nổi ngón tay lên. Lokheim cũng không ngoại lệ, ngay từ lúc đầu gã hiện thân sớm biết đã chọc giận tới vị đại nhân này.
" Thần... Thần có thể giúp nàng ta hoàn tất quá trình dung nạp nhanh chóng hơn, cũng giảm bớt đi đau đớn khi dung hợp... " Lokheim để ý thấy thiếu nữ được Thiên Hồ bảo vệ rất cẩn thận ngay lúc gã hiện thân liền gắng gượng mở lời.
Dẫu có mưu mẹo tới đâu thì trước sức mạnh tuyệt đối cũng khó lòng phản kháng được, nhất là lại còn mang sức mạnh như siêu cấp cường giả hắn đang gặp.
" Nói ta xem thử... " Thiên Hồ đợi Lokheim đưa ra thỉnh cầu mới thu lại khí tức, cái hắn mong đợi nãy giờ đúng như tên kia đoán, đã bị hắn bắt cho hiện diện sao có thể cứ thế bỏ lỡ điều kiện béo bở cho được.
" Chắc ngài cũng đã biết thân phận của cô gái kia rồi nhỉ ?! Nàng ta vốn sẽ phải mất nhiều năm nữa trong điều kiện thường mới tỉnh dậy được... "
" Nói ngắn gọn... " Thiên Hồ không kiên nhẫn nói.
" Ách... Thì về cơ bản cơ thể ngài đang nhìn thấy của nàng ta vẫn chưa hoàn chỉnh do việc xung đột giữa linh hồn và cơ thể, lẽ ra cơ thể đã chết nếu muốn tái sinh ở cơ thể mới sẽ rất đơn giản nếu linh hồn kẻ đã khuất đã đột phá Thần Cấp. Bất quá, con bé kia không biết lôi được ở đâu linh hồn già cỗi kia muốn ta phục sinh giúp, song song với đó dường như lại không muốn quá trình kia thúc đẩy nhanh thì phải... " Lokheim nhỏ giọng nói tóm tắt qua thân phận của cô gái, chỉ là nó cũng hết sức tóm tắt chứ thực chất gã cũng không thực sự biết nguồn gốc của linh hồn kia.
" Ngươi chuẩn bị trước đi. Đợi khoảng một tiếng nữa thì ngươi đẩy nhanh quá trình dung hợp cơ thể và linh hồn nàng. Thêm vào đó, ta muốn lúc đó có một chút sức mạnh hắc ám của ngươi trong đó... Nhưng phải dưới sự kiểm soát của ta, hiểu không ?? " Hắn triệu hồi Vô Diệt Kiếm, một bên nhìn Lokheim hỏi thử.
" Thần hiểu... Ý ngài... Muốn luyện chế khôi lỗi sống đúng không ?? Cách đó có thể khống chế được chủ thể nhưng ở dạng cấp thấp và dễ bị phát hiện. Nếu ngài muốn hoàn toàn kiểm soát được suy nghĩ của đối phương thì ta có nhiều phương pháp khác cao minh hơn. "
Lokheim cười lấy lòng đề xuất, chỉ cần bám đùi được vị đại nhân vật thì hắn đi ngang trên đại lục rồi, vài ba cái tà thuật để phục vụ chủ nhân tương lai là thứ đơn giản.
" Đủ để khiến ta có thể khiến nàng hoàn toàn phục vụ theo ý ta chứ ?? " Đã Hắc Ám Thần Lokheim có lòng thì hắn cũng có dạ đón nhận, vừa hay khá hợp ý hắn muốn sử dụng cô nàng như công cụ.
" Chắc chắn rồi... Thần đảm bảo ả ta sẽ thành người hầu trung thành nhất của ngài giống như ta... " Lokheim lanh lợi nói, ánh mắt vô cùng lấy lòng như tiểu cẩu.
" Bớt tâng bốc bản thân đi. Cái ta muốn là kết quả không phải một kẻ nói dóc... " Hắn một cước đạp Lokheim đang thực sự ôm lấy chân hắn ra, bực mình đáp.
" Ha ha... Cứ giao cho ta, cam đoan sẽ không làm ngài thất vọng... " Lokheim cười lớn, liên tục gật đầu về mệnh lệnh của chủ nhân mới.
So với việc tự do mà bị giam cầm, gã đương nhiên thích việc tuy bị phụ thuộc vào cường giả nhưng chỗ đứng sẽ cao hơn rồi. Hơn hết, nếu không được ai hậu thuẫn, cái ngày hắn trở lại và tung hoành khắp Athanor sẽ còn xa lắm.