" Ta... Ta đây là ở đâu ?? " Thiếu nữ ôm đầu tỉnh dậy, thời gian đối với nàng giờ đây khá mờ ảo, hơn nữa cảnh vật xung quanh cũng không phải nơi quen thuộc với nàng , ít nhất trong ấn tượng nàng có, những nơi tăm tối và ẩm thẩm như nơi đây chưa từng xuất hiện.
" Khặc .. khặc... Tất nhiên ngươi đang sống trong nhà mới của ngươi... " Một lát sau, cô gái đang mông lung nghe thấy tiếng cười khó nghe cứ vang vọng mãi sâu tận tâm trí nàng phát ra từ phía đối diện nơi nàng đang đứng.
" Nhà ?? Nhà ta không có ở đây.... Đầu... Đầu ta... Đau quá... "
Cô gái vừa định nói gì thì khung cảnh trước mắt lại đột nhiên thay đổi, tiếp theo đó một thanh kiếm lạnh lẽo đâm xuyên người nàng, ánh mắt nàng hướng lên để cố xem được danh tính người đó thì nàng có cố gắng bằng cách nào đi nữa đều thủy chung không thấy được mặt kẻ đó...
" Ngươi.... Ngươi tại sao lại muốn giết ta ?? " Thiếu nữ gắng gượng gánh chịu cơn đau chỗ thanh kiếm vừa xuyên qua hét lớn chất vấn.
" Vì... Ngươi quá yếu để tồn tại trên thế gian... Nhược điểm ngươi có chính là lòng nhân ái và thứ cảm xúc thánh mẫu vớ vẩn đã vĩnh viễn níu chân ngươi cùng lũ yếu đuối... " Bóng đen kia từ từ tiếp cận thiếu nữ, nâng cằm nàng lên bắt buộc nàng nhìn thẳng vào khuôn mặt trước không thấy rõ nay đã chuyển thành một gương mặt khá xinh xắn, tương phản trên đó lại chẳng biểu lộ ra cảm xúc gì ngoài vẻ lạnh băng.
" Ta ... Ta ... Không có yếu... Hơn nữa, ta cũng không biết mình là ai... " Thiếu nữ bất lực phản bác, chính nàng còn không biết nàng là ai thì yếu với mạnh có ý nghĩa gì chứ.
" Hi hi... Đừng lo lắng. Ta có thể giúp ngươi. Ngươi thử nghĩ xem cảm giác ai cũng run sợ khi nhìn thấy ngươi, hay mọi thứ dưới chân ngươi đều có thể bị phá hủy duy bằng ý niệm của ngươi sẽ thế nào... Rất tuyệt phải không ?? " Nữ nhân bật cười hỏi nàng.
" Ta không biết... Nhưng nếu ngươi có sức mạnh, tại sao không đi giúp đỡ mọi người mà lại đi tàn sát họ... Như thế chả phải mọi người sẽ được hưởng thụ hoà bình a... " Thiếu nữ nhớ tới giấc mơ kì lạ nàng đã từng sống trong đó, nhớ tới lời vị đạo sư kia liền tò mò.
" Không... Không... Chân lí sự sống tự có sự đào thải của chính bản thân nó. Chân chính sự sống được khai sinh khi và chỉ khi ngươi đủ bản lĩnh hủy diệt tất cả, tới khi đó... Ngươi sẽ hiểu được bản chất của sự tái sinh... " Nữ nhân bất mãn trả lời cho thiếu nữ đang ngơ ngác, dần dần bị tẩy não bởi nàng.
" Thật sự đúng như ngươi nói sao ?? " Thiếu nữ nội tâm đang bị giao động kịch liệt bởi lời nói của nữ nhân thần bí.
" Đừng tin lời ả ta... Ngươi phải vững tin với đạo tâm của bản thân mình. Chân chính chân lí nằm trong tay người biết cách thay đổi nó mà không bị vấy bẩn bởi quyền lực hay sức mạnh... " Một cô gái khác giống y đúc nữ nhân thần bí nhưng trên gương mặt hoà ái hơn nhiều, toát ra ánh sáng màu vàng nhạt ấm áp.
" Xem ai tới kìa ?! Kẻ bại trận lại muốn đi khuyên kẻ khác phải tuân theo ý mình. Xin hỏi vị đây lại muốn chết thêm lần nữa a ?? " Nữ nhân thần bí mỉa mai cô gái giao giảng đạo lí vừa xuất hiện, xem ra hai cô gái có quen biết lẫn nhau.
" Hắc Ám... Ta chưa từng nói nàng bắt buộc phải tuân theo chân lí của ta. Nhưng nếu đánh mất đạo tâm của bản thân , vứt bỏ tất cả đi những thứ đang có đi truy cầu quyền lực thì há gì ngươi bị mắc kẹt trong... Hự... " Cô gái mới tới còn chưa kịp nói hết câu thì đã ăn một đạo kiếm khí từ nữ nhân thần bí làm cô nàng im bặt.
" Từ khi nào bại tướng có quyền lên tiếng ?? Ngươi tưởng ta cho phép ngươi xuất hiện sẽ đồng ý cho ngươi muốn nói điều gì thì nói sao ?? Đáng buồn thay cho một kẻ theo đuổi công lý vĩnh hằng... Công lý là cái chó má gì nếu ngươi không có được thực lực mà thay đổi nó. Vậy nên, thay đổi bản thân là cách tốt nhất để thay đổi tất cả. "
Nói rồi nữ nhân thần bí khẽ mở miệng, cô gái vừa mới hiện thân được bao lâu đã hoá thành luồng sáng chui vào miệng cô nàng và rồi nữ nhân kia cũng biến sang luồng khói đen nhập vào thiếu nữ đáng thương còn chưa hiểu cái quái gì đang xảy ra.
Sinh và Diệt , hai thứ tuy tách biệt nhưng lại luôn song hành cùng nhau. Có những lúc sinh đóng vai trò khá quan trọng, cũng có lúc Diệt lại có tầm cỡ hơn Sinh.
Trong đống tro tàn đổ nát của Diệt, sự sống mới chính thức được Sinh ra. Hai thái cực ngỡ tưởng tương phản nhưng vốn bản chất đều trong một chỉnh thể hoàn hảo của tự nhiên.
" Không cần truy tìm chân lý, mà phải sáng tạo ra chân lý. " Thiếu nữ lẩm bẩm lấy một câu nói, tức khắc bên ngoài ngoại giới, Thiên Hồ đang lắng nghe Lokheim nói ra vài thông tin về Hỗn Độn sau khi hắn hoàn thành xong nhiệm vụ được giao thì một hư ảnh nữ tử cao vạn trượng tản mát ra thánh quang chói loà hiện lên từ Ngục Huyễn Tưởng.
Cảnh tượng nghe có vẻ rất chi đậm chất thần hoá thế mà lại có thực làm cho đám Dị Tộc và Ma Tộc không khỏi run sợ. Hết Nữ Vương của bọn chúng bị chọc điên tới việc Dị Tượng phát sinh, không phải ngài tàn của chúng tới rồi a...