Bất Tử Điểu đôi mắt hơi run run khi nhìn thấy thân ảnh Thập Vĩ Hồ Ly biến mất, cơ mà nàng tin người đàn ông thừa đủ sức chặn được đòn tấn công của Hồ Ly kia, đơn giản cứ nép vào trong ngực hắn là nàng giữ được an toàn rồi.
" Uỳnh... " Nguyên một chiếc móng vuốt khổng lồ sắc bén vả thẳng về phía Bất Tử Điểu, tuy vậy nó còn cách nàng khoảng cách không xa nữa mới chạm đến khi Thiên Hồ đích thân chặn lại móng vuốt chặn lại chỉ bằng đúng một quyền, tất nhiên quyền không có lực sát thương nào, thuần túy chỉ hấp thu sát thương từ Thập Vĩ Hồ Ly và chuyển hóa nó thành nguyên lực cho hắn sử dụng.
" Có vẻ như... Tâm ma trong cơ thể ngươi xuất hiện rồi... " Thiên Hồ nhíu mày nhìn đôi mắt thân thuộc kia đã chuyển thành thuần túy một màu đỏ như huyết hải, rất có khả năng trong khi tu luyện để củng cố tu vi, Thập Vĩ Hồ Ly đã vô tình khiến cho tâm ma hiện diện, chính nó đã làm cho Thập Vĩ rơi vào tình trạng điên cuồng như hiện tại.
" Cút ra... Ta phải giết chết... Giết... Con yêu thú kia... Ngươi đừng hòng cản ta nữa ?!!" Thập Vĩ Hồ Ly không vì bị Thiên Hồ hoá giải đòn tấn công mà chùn bước, mười chiếc đuôi liên tục vùng vẫy biểu thị tâm tình, thậm chí Thập Vĩ dường như cũng theo sự chỉ đạo từ chủ nhân , đồng loạt tấn công Bất Tử Điểu hai mắt không có chút nào hoảng loạn khiêu khích Thập Vĩ.
Đối với Thập Vĩ, Thiên Hồ đương nhiên không thể dùng biện pháp mạnh tấn công được, nói cho cùng lỗi vẫn là do hắn gây ra, giờ phải trấn áp và diệt trừ tâm ma trước rồi mới giải quyết chuyện gia đình sau.
Hắn lập tức đặt Bất Tử Điểu sang một bên, vừa tạo ra thêm kết giới xung quanh bảo vệ cô nàng suy yếu, lần này nếu thực sự ăn thêm đòn nào nữa của Thập Vĩ thì cô nàng ăn chắc thần hồn lẫn thần cách tan biến luôn, khỏi cần phải phục sinh nổi.
Đã không còn vướng bận bên người, Thiên Hồ ánh mắt đột nhiên biến sang màu vàng óng, sau lưng mười ba chiếc đuôi cùng lúc hiện ra, đi kèm với đó là hai đôi cánh một trắng, một đen. Ngoại hình thực sự của hắn hiện giờ làm cho Bất Tử Điểu kinh ngạc tới mức dụi dụi mắt nhiều lần...
Một cái, hai cái ... Ách, hắn có tận mười ba chiếc đuôi, vừa lại có cả sức mạnh thiên thần... Nếu thực sự hắn đánh hết sức thì chuyện bay luôn cả cái Bí Cảnh cũng không khó nhằn gì. Riêng chuyện Thập Vĩ Hồ Ly hiện thân tưởng như đã đủ làm nàng kinh ngạc, nhưng không thứ làm nàng ngỡ ngàng tới bật ngửa nhất vẫn là người đàn ông tên Thiên Hồ, nhân vật nắm giữ nhiều bí ẩn hơn cả đời nàng trở về trước cộng lại cũng chưa tới phân nửa.
" Ngươi thực muốn bảo vệ nàng ta mà lựa chọn đối đầu với ta , thân yêu chủ nhân của ta ?? " Thập Vĩ Hồ Ly thấy hắn chuyển dạng cũng hoà hoãn hơn nhiều, dẫu sao uy áp hắn toả ra phần nào khiến cho Thập Vĩ tỉnh táo đôi chút.
" Không ... Ta thực không muốn hai ta phải như hiện tại... Nhưng để ngươi không bị tâm ma thao túng, ta bắt buộc phải giúp ngươi xoá bỏ nó... "
Dứt lời, hắn không để cho Thập Vĩ kịp phản ứng, hai tay toả ra quang mang vàng kim đánh ập về phía Thập Vĩ, thêm vào đó khoá chặt thân ảnh lại, tiến nhập trạng thái thiên thần và an ủi lấy tâm hồn đang bị sự phẫn nộ thao túng tâm ma Thập Vĩ Hồ Ly.
Lúc ở Helios, hắn quên mất không có ổn định kĩ lại tu vi khi nàng mới tiến cấp từ Cửu Vĩ lên Thập Vĩ, dẫn đến chuyện có ít ít những thứ len lỏi được vào bên trong linh hồn Thập Vĩ, chỉ đợi nàng sơ sẩy sẽ lấy nó khiến nàng mất đi lí trí, làm ra những chuyện khó lòng đoán trước.
Nhờ vào năng lực an ủi của Thiên Thần và sức mạnh trấn áp từ cả huyết mạch, không tới vài canh giờ sau, thân ảnh Thập Vĩ dần dần phát ra những tia ánh sáng bạc, vài giây tiếp theo, một nam tử tuấn có mái tóc dài màu bạch kim, trên người có khoác một bộ trường bào màu xanh nhạt, ngã xuống vào ngực hắn.
Kokkuri lúc bấy giờ mới khẽ mở ra đôi mắt vàng nhạt nhìn xung quanh, quanh đi quẩn lại một lượt vẫn thấy khá xa lạ, rõ ràng trước thời khắc bế quan tu luyện nàng đã cẩn thận dịch chuyển tới một nơi nằm ngoài vùng Athanor để tránh cho việc ảnh hưởng tới ngoại giới mà giờ khi tỉnh lại thì lại ở trong một vùng không gian ẩm ướt và tối đen, khác hẳn với nơi rộng rãi đã chọn.
" Đã tỉnh ?? " Thiên Hồ nhẹ nhàng vuốt lấy khuôn mặt đang ngơ ngác hỏi.
" Chủ nhân ?? Ngươi tại sao lại ở đây ?? Hơn nữa... Nơi chúng ta... Đây là đâu ?? " Kokkuri tuy có hơi sợ hãi nhưng khi cảm nhận nằm trong vòng tay ấm áp của hắn thì rất nhanh bình tĩnh lại, vừa nắm lấy tay hắn vừa nghi hoặc.
" Do ngươi tự tới trong khi không tỉnh táo... Bất quá giờ không sao rồi. " Thiên Hồ sợ nàng lo lắng liền trả lời ngắn gọn.
" Ồ... Lại nữa sao ?! Chắc hẳn ta lại gây ra rắc rối cho ngài rồi... Lần gần đây nhất ta thường hay làm những chuyện mà khi tỉnh dậy thường không nhớ gì cả, thi thoảng thì xuất hiện ở đại lục khác, lúc thì lại đi thôn tính cả một tiểu phiến địa... Ngài có biết nguyên do là gì không ?? "
Lời nói của Kokkuri khiến cho Thiên Hồ biểu cảm hơi thay đổi, tay thử truyền nguyên khí vào cơ thể Kokkuri một lượt thì phát hiện ra thêm một bí mật khác mà chính Kokkuri cũng không nhận ra nguyên cơ biến Kokkuri trở nên khát máu và hung tợn lạ thường.