Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 704: Tung Tích Di Vật (1)



Nhìn biểu cảm chủ nhân quan tâm mình như vậy, dẫu biết hắn phong lưu vô cùng nhưng tất nhiên nàng thừa hiểu hắn đều luôn rất để ý tới các nàng, vì thế mới thường xuyên đi làm nũng hay kiếm chuyện với hắn, tuyệt nhất là biểu cảm khó xử của hắn luôn tạo cho các nàng cảm giác thích thú.

" Ngươi gần đây có phải cảm giác luôn ăn không đủ no đúng không ?? " Một tay của hắn không biết lúc nào đã luồn vào trong áo Kokkuri, sờ vào phần bụng mềm mại hỏi.

" Ừm... Có điều tuyệt đối không phải do ta ham ăn. Chắc là do trong quá trình tu luyện tiêu hao nhiều năng lượng, cần thiết phải bù lại. Chắc chắn như vậy... " Kokkuri cương quyết không nhận mình ăn nhiều, vấn đề tăng cân và tuổi tác luôn là chủ đề cấm kị nhất.

" Nhìn ngươi xem... Ta đâu có trách hay không thích việc ngươi tăng thêm cân a... Thêm một chút thịt... Không khéo chỗ này của ngươi sẽ lớn lên không ít... " Hắn vừa nói ánh mắt đăm chiêu nhìn phía ngực Kokkuri.

" Biến thái chủ nhân... Ngươi lúc nào cũng trêu đùa người ta và nghĩ vài chuyện không đứng đắn. Rốt cuộc trong cơ thể ta có thứ gì khiến ta thay đổi ?? " Kokkuri vốn quen với những lời nói trêu chọc của Thiên Hồ, ánh mắt màu vàng nhạt bình tĩnh hỏi.

Thiên Hồ không đáp mà vẫn xoa nhẹ bụng Kokkuri càng làm nàng tò mò hơn về bản thân mình. Tất nhiên tầm mắt vẫn không rời Trân và Lạc Lạc cùng ở trong kết giới nam nhân nàng tạo ra.

" Ngươi có mang... Vì thế dẫn đến thần lực trong cơ thể ngươi bị xáo động, tâm thần bất ổn trong khi tu luyện. Thêm vào đó, cái thai trong người ngươi cũng không phải tầm thường khi nó còn biết phối hợp với tâm ma nhằm tìm được hắn, đồng thời làm cho ngươi khát máu.... Và cả thô bạo hơn. "

Trân không mất nhiều thời gian để biết chính xác chuyện đang diễn ra. Kì lạ nhất khiến nàng khó hiểu khi rõ ràng Thập Vĩ Hồ Ly là nam nhân, thế mà lại có thể có mang, hay là do thể chất biến thái của Thập Tam Vĩ Hồ Ly làm nên nhỉ ?

" Nàng ta nói đúng không ?? " Kokkuri ánh mắt mừng rỡ hỏi Thiên Hồ.

" Ừm... Bình thường tâm ma không thể nào nắm quyền kiểm soát tâm trí nếu thần hồn ngươi đủ mạnh... Tuy vậy, dưới sự trợ lực từ nhóc con trong người ngươi thì khác... Thậm chí, xuyên toa nhiều chiều không gian mà hoàn toàn không chịu bất cứ tổn thương nào... " Hắn gật đầu đáp.

" Không cho ngươi nói con chúng ta như thế. Dẫu gì con chúng ta cũng chỉ muốn tìm phụ thân a. Còn ngươi thì ở đây với nữ nhân kia... " Kokkuri sủng nịch xoa bụng mình, ánh nhìn sắc bén lườm Thiên Hồ.

Thiên Hồ nghe Kokkuri nói cũng chỉ cười gượng ôm lấy nàng, có lẽ đứa bé không đơn giản khi chính xác là sự kết hợp giữa hắn và Kokkuri, mà còn sở hữu sức mạnh thuần chủng gần như hoàn toàn từ huyết mạch hắn khi vừa mới xuất hiện không bao lâu đã có sức mạnh thao túng chính mẫu thân nàng.

" Trước tiên ngươi nghỉ ngơi cho khỏe đi... Cảm xúc của ngươi rất dễ ảnh hưởng tới con đó, vì thế ngươi không nên tự ý đi tới những nơi nguy hiểm như này, tốt nhất lát nữa ta sẽ mang ngươi trở về. " Thiên Hồ nhẹ nhàng sờ gương mặt đang vui vẻ nói.

Để Kokkuri ở trong Bí Cảnh không phải không được. Chỉ là trong đây tương đối nguy hiểm khi ngay cả hắn cũng không biết nó ẩn chứa những gì, rất có thể gây hại cho thê tử và con gái hắn.

" Không... Ta có thể tự đảm bảo an toàn cho bản thân. Hơn nữa... Ta không thích nhìn ngươi gần gũi những chủng tộc khác như nàng ta hay con sóc nhỏ kia... Dù đó là để phục vụ cho việc tìm những di vật trong Bí Cảnh... Được không, phu quân ?? " Nàng tha thiết nhìn hắn hỏi.

Còn gì tuyệt vời hơn chuyện đồng hành, sát cánh cạnh bên người mình yêu chứ kể cả khi hồi còn ở Helios, Kokkuri đã dính lấy Thiên Hồ không rời, còn giờ nàng muốn tìm cảm giác an toàn trong thời điểm đang mang thai.

" Thôi... Được. Có điều ngươi phải đáp ứng ta một điều... Luôn luôn phải lấy an toàn bản thân làm trọng, dẫu xảy ra chuyện gì nguy hiểm phải bảo đảm ngươi rời đi trước... "

Hắn vốn không định đáp ứng Kokkuri, tuy vậy khi nhìn vào biểu cảm kiên định kia thì hắn hiểu tốt hơn nên giữ cho tinh thần nàng thoải mái trong thời kì mang thai, như thế mới tốt cho cả hai.

" Tốt... Nhưng ngươi cũng phải hứa với ta... Đừng tự tiện làm những chuyện ngu ngốc nguy hại đến tính mạng bản thân... Phía sau ngươi vẫn còn ta và cả con cần ngươi che chở đó... "

Cùng Kokkuri nói rõ một tình hình bên dưới huống về sau, ánh mắt Kokkuri cũng thay đổi đôi chút hướng tới Trân sớm đã không còn nghe hai con hồ ly không biết liêm sỉ phát cẩu lương trước mặt nàng, không tránh khỏi ghen tỵ lẫn hâm mộ Kokkuri đâu

" Giao ra bí mật về Di Vật Thượng Cổ trước đi... Ngươi chắc cũng hiểu hoàn cảnh ngươi bấy giờ. Nếu không có phu quân ta thuận tiện đi tới đây ngươi cũng chết rũ xương rồi, chứ không còn ở đây mà bàn điều kiện với chúng ta. Còn nữa... Kí ức của ngươi dường như không hẳn bị mất, nó chỉ bị một tầng ma pháp nữa phủ lên. "

Kokkuri tới gần Trân, nhẹ phất tay giải trừ kết giới, đồng thời dịch chuyển nàng cùng Trân tới một nơi có dòng suối gần đó nói thẳng.