Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 705: Tung Tích Di Vật (2)



" Đừng lãng phí thời gian vì ta ở trong đây quá lâu... Đại ca à... " Trân ung dung đáp, ánh mắt hướng về khung cảnh xung quanh đang dần biến chuyển, không những vậy dường như mặt đất cũng dần có dư chấn không nhỏ.

" Di Vật Thượng Cổ ?? Chắc nó đã bắt đầu cảm nhận được khí tức khác thường của các ngươi vì thế đã mở ra cơ chế tiêu diệt... Thời gian không còn dài, mau tìm lấy nó và sớm rời khỏi đây đi... " Lạc Lạc không hiểu khi nào đã thức tỉnh, bay tới trước Thiên Hồ, vẻ mặt nghiêm trọng nói.

Thiên Hồ đương nhiên hiểu xung đột lớn thế này chắc chắn chỉ do thứ kia mới có đủ khả năng làm ra, rất nhanh sắp xếp lại những gì Trân từng nói và những cảnh vật suối nước bên ngoài một lượt, trong đầu chợt nhận ra chỗ Di Vật Thượng Cổ trú ngụ.

" Ngươi giúp Kokkuri bảo vệ Bất Tử Điểu giúp ta... Ta biết nó nằm ở chỗ nào rồi... " Nói rồi không đợi Lạc Lạc đáp ứng, thân ảnh Thiên Hồ đã hoá thành tàn ảnh, phi tới phía tảng đá hình bàn tay khổng lồ phía trên thác nước, những tia nước vẫn đang chảy từ các kẽ ngón tay từ trên cao chảy xuống phía thấp.

Cổ tay và cánh tay chỉ cách nhau khoảng vài trăm mét, đi hết thì hắn gặp một chiếc hang động chỉ khoảng chưa tới ba mét bẻ đôi, đành phải hóa thành hình dạng nhỏ hơn đi vào bên trong nó.

Khác với hang động nơi giam cầm Trân trong ma trận, hang động hiện tại toả ra thứ ánh sáng đỏ nhè nhẹ ngay khi hắn bước vào hang động, khí tức hai Di Vật Thượng Cổ từa tựa như cái hắn đoạt được từ Tử Thi chính xác phát ta từ khoảng cách rất gần rồi.

Thêm một đoạn đường nữa, cuối cùng hình ảnh thứ cần đoạt lấy cũng đã hiện hữu ngay trước mặt hắn, hai viên đá màu đỏ thẫm có khắc hoa văn kì lạ....

" Ha ha... Chào mừng ngươi, kẻ may mắn tìm được nơi đây. Chắc hẳn để tìm được chỗ này ngươi đã trải qua rất nhiều cạm bẫy cũng như phải hi sinh rất nhiều đồng đội. Tất nhiên, ta cũng không biết ngươi là ai mà cũng chẳng cần quan tâm ngươi là kẻ nào mà biết được truyền thuyết về những viên đá kia. Tuy nhiên, nếu ngươi đã biết về nó thì chắc ngươi cũng biết quyền năng nó trao cho khi tìm đủ các mảnh ta đã giấu trong Bí Cảnh... Tuyệt đối đừng thả nó ra ?! Không thì thế giới hiện tại các ngươi đang sống sẽ phải trải qua thảm hoạ tuyệt diệt. Lựa chọn thế nào là do ngươi quyết định... "

Khi Thiên Hồ cất hai viên Di Vật Thượng Cổ vào không gian Hệ Thống, đoạn thông điệp kia chợt văng vẳng trong đầu hắn, giọng nói già nua kia vạn phần là lão đầu tạo ra Bí Cảnh, còn nó là vật gì thì chắc hắn phải tìm nốt các mảnh do thần bí lão nhân nói sẽ biết được đáp án.

Vừa thoát ra khỏi hang động, phía sau hắn cả một di tích lớn xảy ra chấn động cực kì lớn, kéo theo đó cả di tích chứa hai Di Vật Thượng Cổ cũng đổ sập xuống.

Đợi khi Thiên Hồ thuấn di về chỗ hang hội họp cùng Kokkuri, Lạc Lạc và Trân thì cảnh tượng lại một lần nữa thay đổi, đang nói ở đây thay đổi không phải do phong cảnh mà cả ba dường như lại khá thân thiết khi hắn vắng mặt.

" Ca ca ngươi chắc hẳn tìm thấy Di Vật Thượng Cổ rồi đúng không ?? Không gian dường như cũng đã bình ổn lại sau khi ngươi có được chúng. " Lạc Lạc đang vui vẻ trò chuyện cùng Kokkuri, đầu tiên phát giác khí tức Thiên Hồ lúc hắn trở lại, mừng rỡ hỏi.

" Ừm... Có điều thời gian mỗi một nơi ở Bí Cảnh đều khác xa nhau. Có nơi thì thời gian trôi chậm, phần thì trôi nhanh hơn... Có thể nói, nơi đây không cố định một dòng thời gian như bình thường, hay điểm thời gian bất định thường xuyên xảy tới bất cứ khi nào. "

Thiên Hồ nhìn về phía bụng Kokkuri, rõ ràng lúc hắn rời đi, thai trong bụng nàng mới chỉ là một tiểu tế bào khá nhỏ, lớn hơn bàn tay hắn tí tẹo, thế mà giờ minh chứng rõ ràng nhất cho điều hắn vừa phát hiện ra thì cô bé đã phát triển thành hình hài giống người hơn, đặc biệt hơn có một chiếc đuôi nhỏ phía sau.

" Đúng thế. Khi phu quân rời đi tới giờ đã qua khoảng vài tuần có hơn... Trước đó, dư chấn từ Di Vật Thượng Cổ cũng lan ra hầu hết toàn bộ hang động. Thậm chí có cả dung nham phun trào và dịch nhầy từ phía dưới địa chất chảy ra cùng vô số các biến đổi khác. May mắn có Lạc Lạc và ta kịp thời lo liệu được, nếu không e sợ tiểu tình nhân của ngươi đã hẹo rồi cũng nên... "

Kokkuri vừa nói vừa đưa mắt sang một bên Trân đã hoá hình thành một đầu chim nhỏ không ngừng gật đầu xác nhận, không ngờ nàng đã trải qua cả giai đoạn đầu tái sinh trong lúc hắn đoạt lấy Di Vật Thượng Cổ nha.

" Rồi... Ta biết các ngươi đều có thể tự lo liệu được khi ta không có bên cạnh các ngươi. Giờ ngươi muốn trở về chỗ trung tâm Bí Cảnh một chuyến hay tiếp tục cùng ta thám hiểm tiếp nào ?? " Hắn nhẹ nhàng ôm Kokkuri, ngửi lấy mùi hương thơm thoang thoảng từ cơ thể nàng toả ra hỏi.

" Đương nhiên là về trung tâm Bí Cảnh. Ta muốn xem Thiên Vũ một chút rồi mới tiếp tục tính xem có nên du ngoạn cùng ngươi. Còn nữa, trong Bí Cảnh không biết ngươi có cảm nhận được có một luồng khí tức cực kì mạnh chạy qua khi Di Vật Thượng Cổ phát huy sức mạnh của nó hay không ? " Kokkuri nhíu mày hỏi.

" Ta cũng vậy... Nó theo ta cảm giác còn tựa như có linh tính, tùy thời lúc ẩn lúc hiện khiến ta khó tìm thấy tung tích của nó. " Lạc Lạc nói thêm.