Không thuyết phục được Thiên Tiếu chỉ có thể chịu thôi, bọn họ đã đi quá xa so với kế hoạch . Vốn coi thường Thiên Tiếu là học sinh năm nhất, chắc sẽ kiếm được khoản lớn mà không có vấn đề gì . Kết cục bọn họ hiểu được đừng bao giờ coi thường người khác, vốn tưởng kèo ngon nhưng lại có cái kết không thể tưởng .
Mấy người đi cùng truyền tống trận đi về Thiên Hồn Thành, trong khoảng thời gian này Thiên Tiếu đột nhiên cảm giác có cái gì không được đúng cho lắm . Cụ thể là cô gái duy nhất trong nhóm lại không buồn rầu quá lâu, do để ý hắn đôi khi còn thấy được nàng ta cười nữa .
Hắn quan sát nàng rất lâu, chắc chắn cô gái này có vấn đề, thế là hắn ta quyết định đi theo nàng xem có phát hiện ra gì hay không . Lúc còn hai trạm nữa là về tới Thiên Hồn Thành trời tối, đại truyền tống trận đóng cửa . Tất cả người muốn đi đều phải chờ đến sáng mai mới được, cô gái kia buổi tối lại lẻn ra ngoài một mình, không hề nói cho bất cứ ai cả .
Đêm hôm khuya khoắt lại lén lút, chắc chắn phải có cái gì đó mờ ám, đi theo nàng mãi tới tận ngoài thành vẫn chưa thấy nàng có dấu hiệu dừng lại . Lúc đi một ngọn núi phát hiện trên đỉnh đã có người chờ sẵn, Thiên Tiếu che giấu khí tức, điều khiển không gian xung quanh khiến hắn ta gần như biến mất hoàn toàn .
Ở vào vừa tầm để có thể nghe lén Thiên Tiếu đứng yên chờ xem bọn họ trao đổi cái gì, hy vọng bọn họ không cẩn thận đến mức dùng truyền âm để trao đổi . Nếu họ làm như thế công sức của Thiên Tiếu sẽ trở thành công cốc .